Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 3076. Hai Bí Mật (2)



Dòng chảy hỗn loạn của hư không.
Lạc Băng Ly mang theo Cố Thanh Sơn đột nhiên xuất hiện.
Những Linh Phủ Bụi, Tạ Sương Nhan, Mạc đang đứng chung quanh lập tức phát giác.
“Cố Thanh Sơn, ngươi không có việc gì!” Tạ Sương Nhan thở phào nói.
“Không có gì, đúng rồi, con côn trùng kia đã bị ta giết.” Cố Thanh Sơn nói.
Đám người lập tức im lặng.
Mạc nhếch miệng cười nói: “Tôi biết ngay mà, tên kia dám tính toán cậu, thật sự là không biết chữ “Chết” viết như thế nào.”
Cố Thanh Sơn giới thiệu Lạc Băng Ly cho đám người bọn họ một lượt, lại thuật lại chuyện lúc trước một lần, nghe thấy côn trùng kia rốt cuộc bị xử lý, tất cả mọi người nhảy cẫng một trận.
Mặc dù quá trình quá gian khổ, nhưng cuối cùng cũng giết chết được!
Đây cũng là một tia ánh rạng đông.
Nhưng biết được Cố Thanh Sơn đã mất đi bí mật kia, đám người bọn họ cũng tiếc nuối không thôi, đồng loạt tiến lên, muốn thử giải trừ tà thuật không thể nghe nói mà hắn bị trúng, cuối cùng đều không thành công.
“Không có cách nào, đoán chừng sư tổ ngươi sớm đã bị Tà Ma nhìn chằm chằm đến sát sao.” Nữ sĩ Tế Vũ thở dài, nói.
Mạc chán nản nói: “Bàn về pháp thuật thì chúng ta thật sự không sánh bằng Tà Ma, quả thật không giải được tà thuật của bọn chúng.”
Cố Thanh Sơn tỉnh táo lại, sau đó lên tiếng: “Nếu đã như vậy, hiện giờ phía bên sư tổ ta đang bị vây công, xin các vị hãy đi trợ giúp cho.”
Nữ sĩ Tế Vũ nói: “Không thành vấn đề, nếu như Tà Ma thắng, vậy thì hư không còn ai có thể sống được nữa chứ? Chúng ta đi!”
Nàng mang theo đông đảo linh của thế giới phủ bụi, trong nháy mắt đã dẫn ra một đạo pháp thuật truy tung từ trên người Cố Thanh Sơn, đi theo sự chỉ dẫn của pháp thuật kia.
“Lạc Băng Ly, thực lực của ngươi mạnh nhất, ngươi cũng đi cứu viện một chút.” Cố Thanh Sơn nói.
“Được.” Lạc Băng Ly không nói hai lời, thân hình lóe lên rồi biến mất ngay.
Mạc đang muốn khởi hành, lại bị Cố Thanh Sơn kéo lại.
“Làm gì vậy?” Mạc hỏi.
“Anh không thể đi, anh phải cùng tôi nắm chặt thời gian làm một chuyện khác nữa.” Cố Thanh Sơn nói.
“Vậy ta thì sao?” Tạ Sương Nhan hỏi.
Trên mặt Cố Thanh Sơn lộ ra vẻ nghiêm nghị, hắn nói: “Nhiệm vụ của ngươi là nặng nhất... Ta cứ nghĩ đến nghĩ lui, chuyện này chỉ có thể nhờ vào ngươi.”
Hắn liếc mắt ra hiệu cho hai người bọn họ một cái.
Mạc và Tạ Sương Nhan hiểu ý, đồng loạt dùng hết toàn lực, phóng ra pháp thuật ngăn cách, bao bọc lấy một mảnh hư không quay quanh, không cho bất cứ kẻ nào nhìn ra được chút dấu vết mảy may nào cả.
Lúc này Cố Thanh Sơn mới trịnh trọng lấy ra một mảnh ngọc giản.
“Đây là?” Tạ Sương Nhan hỏi.
“Ngọc Giản Lưu Ảnh, có thể ghi chép hình ảnh, ngươi phải lập tức cầm nó đi tìm ta của tương lai, việc này cực kỳ quan trọng, thậm chí có thể nói là liên quan đến chiến cuộc.” Cố Thanh Sơn nói xong thì đưa ngọc giản cho Tạ Sương Nhan.
Tạ Sương Nhan thận trọng nghe hắn nói, lập tức nhân lấy ngọc giản kia, lại lấy ra một mảnh thủy tinh màu xanh dập dềnh, nói: “Vậy ta sẽ lập tức đi tìm ngươi của tương lai, nhưng nếu ta xảy ra chuyện gì thì mảnh thủy tinh này sẽ vỡ vụn, đến lúc đó ngươi lại phái người khác đi đưa tin.”
“Được!” Cố Thanh Sơn nói.
Thân hình Tạ Sương Nhan khẽ động, đi vào một mảnh dòng nước hư vô, bơi dọc theo mạch nước ngầm thời gian hướng về phía tương lai.
...
Sương mù.
Sâu trong làn sương mù
Tới gần.
Càng gần.
Tạ Sương Nhan dồn hết toàn lực bơi về phía trước, sau đó đến được thời khắc kia.
“Cố Thanh Sơn!” Nàng la lớn.
Cố Thanh Sơn thân là tận thế sớm đã nhìn sang hướng của nàng, cười nói: “Sao ngươi lại tới đây?”
Tạ Sương Nhan thở phì phò, thò tay lấy ngọc giản ra đưa tới trong tay hắn.
“Đây là?” Cố Thanh Sơn hiếu kỳ nói.
“Ngươi chúng sinh đang dò xét bí mật chung cực của Tà Ma, kết quả bị Tà Ma phục kích, vĩnh viễn mất đi tư cách thu hoạch được bí mật kia, sư tổ ngươi là Tạ Cô Hồng cũng đang bị vây công, ngọc giản này là ngươi chúng sinh nhờ ta đưa tới, nói là cực kỳ quan trọng!” Tạ Sương Nhan nói.
“Thì ra là thế.” Cố Thanh Sơn bình tĩnh nói.
Sau lưng của hắn bỗng nhiên vang lên một thanh âm: “A? Đây không phải Lưu Ảnh Ngọc Giản đơn giản nhất hay sao? Sao có thể được gọi là cực kỳ quan trọng?”
Tạ Sương Nhan ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một bộ chiến giáp đang trôi nổi sau lưng Cố Thanh Sơn.
Là Huyền Thiên Y!
Vừa rồi Tạ Sương Nhan gấp gáp lao tới, nó tưởng là địch nhân, cho nên chuẩn bị xuất hiện thay Cố Thanh Sơn đón đỡ vào bất cứ lúc nào.
Cố Thanh Sơn nhận lấy ngọc giản, linh lực thuận theo bàn tay mà dồn vào.
Trên ngọc giản lập tức xuất hiện hào quang bao quanh, ngưng tụ thành ảnh.
Hoàng Tuyền.
Vong Xuyên.
Trên đỉnh cô phong.
Tạ Cô Hồng xuất hiện trên đỉnh núi.
Ngay sau đó, tất cả những chuyện phát sinh trước đó đều lặp lại một lần.
Đợi đến khi Cố Thanh Sơn bị truyền tống rời đi thế giới mảnh vỡ Hoàng Tuyền, lúc này tất cả quang ảnh mới dần dần tiêu tán.
“Thuật kia của Tà Ma... Không giải được hay sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Bọn chúng phong bế hai hướng, là sư tổ ngươi và ngươi chúng sinh, tự nhiên có tự tin này, cho là các ngươi tuyệt đối không giải được.” Huyền Thiên Y nói.
“Ngươi cũng không có biện pháp?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Ta thử một chút xem sao?” Huyền Thiên Y cắn răng nói.
“Được rồi, không cần, bọn chúng chỉ phong bế ta chúng sinh, lại không phong bế ta tận thế kia mà.” Cố Thanh Sơn nói.
“Cho nên chúng ta phải chạy đến vòng khép kín trong quá khứ kia, sau đó đi tìm Tạ Cô Hồng sao?” Huyền Thiên Y xắn tay áo lên mà nói.
“Không cần.” Cố Thanh Sơn nói.
Huyền Thiên Y khẽ giật mình.
Tạ Sương Nhan cũng nói: “Ngươi không đi cứu người sao?”
Cố Thanh Sơn thản nhiên nói: “Sư tổ ta là sứ đồ Hồng Hoang, hẳn là thánh nhân mạnh nhất, lại từng chờ đợi vô số năm tháng trong thế giới kia, tất nhiên sớm có các loại thủ đoạn chờ đợi những Tà Ma đó, không đến mức ngay cả biện pháp tự vệ cũng không nghĩ tới.”
Tạ Sương Nhan lại nói: “Thế nhưng hai bí mật cực kỳ trọng yếu kia——”
“A, nhờ có ngươi đi một chuyến, hiện tại ta đều đã biết rồi.” Cố Thanh Sơn nói.
“Cái gì!!!”
Hết chương 3076.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 3077
Bạn cần đăng nhập để bình luận