Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2441. Yêu cầu của Sơn Nữ (2)


Đánh dấu

Phi Nguyệt lắc đầu, nói: "Tóm lại ngươi đã có một thanh Trường kiếm, mặc dù không hợp với vị trí chính thần tử thần của ngươi, nhưng kiếm này chính là Thần Chủ tự mình ra tay ren đúc giúp ngươi bằng phương pháp Hoàng Tuyền Cửu U, cho nên nếu ngươi còn muốn lấy món Bảo khí thứ hai, bất kể là loại hình binh, giáp hay pháp bảo, đều phải dựa theo quy định của Hoàng Tuyền."
"Quy định gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Đầu tiên phải có được sự cho phép của Luân Hồi Điện Chủ, sau đó —— "
"Bất kể là thứ bảo vật nào, ngươi cũng phải hoàn thành yêu cầu mà Khí Linh nói ra lúc bị phong ấn, sau đó mới có thể thành công." Phi Nguyệt nói.
Cố Thanh Sơn nhẹ nhàng thở ra.
"Chuôi kiếm này của ta. . . lúc phong ấn đã đưa ra yêu cầu gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Phi Nguyệt giơ tay lên một cái, khiến cho sợi tơ trong tay không ngừng bay ra ngoài hư không.
"Ta vốn có thể điều tra, nhưng có quá nhiều bảo vật mà Luân Hồi đạo phong ấn, mà ta thân là chính thần của núi Thiết Vi, không tiện vì một thanh kiếm mà tự mình tiến vào Luân Hồi Điện điều tra, điều này sẽ khiến cho kẻ hữu tâm chú ý —— Cho nên ta không rõ lắm kiếm của ngươi đưa ra yêu cầu gì, cái này cần ngươi tự đi xem xét một chút." Phi Nguyệt nói.
"Rất tốt, vậy ta sẽ đi." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn lóe lên rồi biến mất khỏi nơi đó.
Trong căn nhà chỉ còn lại một mình Phi Nguyệt.
Nàng bưng tách trà nguội trên bàn lên, chậm rãi ung dung uống một ngụm.
"Nóng lòng như lửa cháy vậy, chỉ vì một thanh binh khí. . ."
Phi Nguyệt nhỏ giọng lầu bầu.
. . .
"Cái gì? Các hạ lại tới chọn kiếm?" Điện Chủ Luân Hồi kinh ngạc hỏi lại.
"Ta dùng Song Kiếm, còn cần một thanh kiếm." Cố Thanh Sơn nói.
Dùng Song Kiếm. . .
Tử Thần thật sự là một kiếm khách.
Điện Chủ Luân Hồi tiêu hóa tin tức này, lâm vào trầm ngâm.
Bây giờ Tử Thần chính là chính thần của địa ngục, vừa mới thả ra vô tận người chết gia nhập chiến đấu.
Nếu không như thế, mình làm Điện Chủ Luân Hồi, vẫn phải ra tiền tuyến chiến đấu, một khắc cũng không được rảnh rỗi, còn có nguy hiểm khổng lồ.
Thôi, coi như nể mặt hắn một chút đi.
Luân Hồi Điện Chủ cười nói: "Cũng được, mặc dù ngươi có được một thanh kiếm khí, nhưng kiếm khí này cũng không phải là Thần Khí Lục Đạo, cũng không có thần lực Hoàng Tuyền, xác thực có thể lại đi cầu một thanh Thần Khí Hoàng Tuyền chân chính."
"—— Ngươi muốn thanh kiếm khí nào?"
"Thần Sơn Kiếm Lục Giới." Cố Thanh Sơn nói.
Luân Hồi Điện Chủ động dung, nói: "Là chuôi kiếm này. . . Nó chính là thực thể hóa của núi Đại Thiết Vi, cho dù là bên trong Hoàng Tuyền, nó cũng thuộc hàng ngũ mạnh nhất."
"Có được không?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Ngươi suy nghĩ rõ ràng chưa? Nếu như đối mặt với chuôi kiếm này, ta đoán tất cả mọi người cũng cam tâm vứt bỏ thần chức cùng Thần Khí ban đầu của mình, chỉ vì có thể được đến chuôi kiếm này." Luân Hồi Điện Chủ nói.
"Ý ngài là, người cạnh tranh với ta sẽ cực kỳ nhiều?" Cố Thanh Sơn nói.
"Đúng, ngươi chỉ có thể chiến thắng vô số Thần Chích Hoàng Tuyền, trở thành Chí cường giả bên trong Hoàng Tuyền, không còn ai dám chất vấn ngươi, ngươi mới có thể trở thành chủ nhân của nó —— Nếu không tất cả Thần Chích trong cả Hoàng Tuyền đều sẽ không phục." Điện Chủ Luân Hồi nói.
Lời này giống như đúc Sơn Nữ đã nói lúc ấy.
Cố Thanh Sơn cười cười, lên tiếng: "Tốt thôi."
"Tốt là có ý gì?" Điện Chủ Luân Hồi hỏi.
"Việc này đơn giản, ta sẽ chứng minh chính mình." Cố Thanh Sơn nói.
Điện Chủ Luân Hồi gật gật đầu, nói về hướng sau lưng: "Người đâu, mang Tử Thần đi xem một chút."
Nàng hạ giọng mà nói: "Tử Thần các hạ, ngươi đi nhìn xem yêu cầu của Khí Linh thần kiếm trước, chí ít cũng phải hiểu rõ trong lòng —— chuyện này không hợp quy định, nhưng ai bảo ngươi giúp chúng ta đại ân, đi nhìn kỹ trước hẳn nói."
"Đa tạ."
Cố Thanh Sơn ôm quyền thi lễ, đi theo một tên quan viên Luân Hồi Điện rời đi.
Tên quan viên kia dẫn hắn đi qua cung điện trùng điệp, vô số ban công, lại trải qua hành lang dưới mặt đất thật dài, phá giải từng đạo cấm chế tản ra khí tức tràn ngập nguy hiểm, lúc này mới đi vào một bí điện.
Cố Thanh Sơn nhìn về phía bí điện.
Đã thấy bí điện này cứ như có ngàn vạn cái bóng chồng lên nhau.
Trong hư không nhảy ra một hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi:
[Thiên Trọng Ảnh Giới.]
[Nơi đây có một ngàn cái thế giới tướng vị cỡ nhỏ tạm thời tồn tại, đều có vô số bảo khố cung điện, cần trình tự đặc thù để tiến vào, sai một bước thì bị truyền tống đến sát trận luân hồi của Hoàng Tuyền.]
Cố Thanh Sơn quét mắt một cái là xem xong, không nói chuyện.
Quan viên kia quay đầu lại, cung kính nói: "Tử Thần các hạ, không biết ngài có kiếm khí ngưỡng mộ trong lòng khác hay không? Nếu như không có, ta sẽ giới thiệu từng món kiếm khí Hoàng Tuyền cho ngài một lần."
Cố Thanh Sơn nhìn đối phương một cái.
Chỉ thấy bên hông đối phương cũng treo một thanh kiếm.
Tiểu tử này, thì ra cũng không nguyện ý để mình có được chuôi kiếm này.
Hắn thản nhiên nói: "Không cần, trực tiếp mang ta đi tìm Thần Sơn Kiếm Lục Giới."
Quan viên thở dài, nói: "Tốt thôi."
Hắn mang theo Cố Thanh Sơn đi vào bí điện, miệng nói: "Ngài đi theo ta, đừng lệch đi một khắc nào cả, nếu không dễ dàng xảy ra chuyện."
"Được, làm phiền." Cố Thanh Sơn nói.
Hai người một trước một sau, rời đi trước điện ngàn trượng ước chừng nửa khắc, sau đó rốt cuộc cũng dừng lại.
Quan viên xoa xoa mồ hôi trán, lên tiếng: "Nơi này đã rất sâu, có thể nói là sâu nhất trong cung điện."
Hai tay hắn hợp lại cùng nhau, niệm chú ngữ.
Oanh long long long ——
Hư không mở ra hướng hai bên.
Một tòa điện phủ xuất hiện trước mặt hai người.
Chỉ thấy trong cung điện đứng sừng sững chín tòa đài cao, trên mỗi tòa có khắc vô số các Phù văn Phong Ấn không kể xiết, bên trong đều phong ấn một món Thần Khí.
Cố Thanh Sơn liếc một cái đã nhìn thấy Thần Sơn Kiếm Lục Giới.
Thân hình hắn lóe lên rồi bay lượn tới trước đài cao nhất, đôi mắt không chớp mà nhìn vào chuôi Trường kiếm này.
Đánh bại tất cả người cạnh tranh, hoàn thành yêu cầu của Sơn Nữ——
Đánh thức nàng dậy một lần nữa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận