Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1874. Đến Đột Ngột (1)


Đánh dấu
Ý giết người trong lòng Cố Thanh Sơn cuộn trào.
Mặc dù hắn rất chu đáo và khôn ngoan, trăm mưu ngàn kế, nhưng nói cho cùng, hắn cũng chỉ là kiếm tu.
Tại khoảng cách gần như thế, nếu như hắn giết người, trong lúc vội vã, bất kỳ ai cũng không ngăn được hắn.
Chẳng cần biết ngươi là ai, có thể trùng sinh hay không, bây giờ ta muốn ngươi chết!
Năm ngón tay Cố Thanh Sơn hơi mở ra, muốn lấy Lục Giới Thần Sơn kiếm ra khỏi hư không.
Đúng lúc này, Xích Hộc nhìn hắn, hỏi:
“Rod, ngươi thật sự cảm thấy ta dùng lực Tử Vong tốt hơn?”
Cố Thanh Sơn còn chưa lên tiếng, đại trưởng lão đã lắc đầu thở dài: “Những ứng dụng của Rod về mặt sức mạnh pháp tắc này cũng còn rất ngây ngô. Thật ra, các con đều cần ta chỉ dẫn.”
Xích Hộc mắt điếc tai ngơ, chỉ nhìn Cố Thanh Sơn.
Đại trưởng lão cũng nhìn hắn chằm chằm.
Cố Thanh Sơn kềm chế ý định giết người, nở nụ cười ôn hòa: “Ta cũng là người mới, hoàn toàn không hiểu biết nhiều về sức mạnh pháp tắc, nhưng ta có cảm giác cô dùng lực pháp tắc Tử Vong rất tốt. Chậc chậc, lưỡi hái màu đen này ngầu cỡ nào cơ chứ.”
Xích Hộc lập tức mỉm cười.
Cô thi lễ với đại trưởng lão: “Đại trưởng lão, thật xin lỗi, tuy pháp tắc Hỏa rất tốt, nhưng con đã chuẩn bị xong tư tưởng để mãi mãi sử dụng pháp tắc Tử Vong rồi.”
Đại trưởng lão có vẻ không vui: “Con là con gái, pháp tắc Tử Vong sẽ bắt con giết rất nhiều người.”
Reneedol cũng cau mày: “Tiếp nhận pháp tắc Tử Vong là phải nhận sự nguyền rủa của Tử Vong. Cô sẽ phải chìm trong vận mệnh giết và bị giết mãi mãi.”
Xích Hộc mỉm cười nhìn Reneedol, nói: “Cũng không còn cách nào, ta đã đồng ý với Rod.”
“Cô đồng ý gì với hắn?” Trong mắt Reneedol lộ ra vẻ nghi hoặc.
Xích Hộc nói: “Ta đã đồng ý với Rod rằng sẽ đi theo anh ấy.”
Đại trưởng lão lắc đầu: “Đám nhóc này, khi nói đùa cũng không nên xem là thật.”
“Không, chuyện mà con đã đồng ý, con chưa bao giờ nuốt lời.” Xích Hộc đáp lại đầy kiên định.
Đại trưởng lão hơi lúng túng một chút.
Ông ta không nghĩ đến tình huống này, Reneedol cũng không ngờ tới.
Mặc dù Xích Hộc chỉ là đệ tử, nhưng chuyện mà cô quyết định, người khác không cách nào thay đổi được.
Mạc bước đến, ngăn Xích Hộc và Rod ở sau lưng, cười nói: “Đại trưởng lão, thật ra ngài không biết rõ, có đôi khi ngoại trừ tu hành, những thanh niên như tụi con còn có những lựa chọn khác.”
Đại trưởng lão cười nói: “Cứ xem như vậy đi, việc nhỏ thôi mà.”
Mạc không thể xảy ra vấn đề.
Rod cũng là lựa chọn tốt nhất cho pháp tắc Tử Vong.
Hai người bọn họ đều không thể động vào.
Reneedol lập tức chuyển ý, cười nói: “Nhìn không ra Rod ngươi lại rất biết thuyết phục.”
“Cô ấy thật sự thích hợp sử dụng lưỡi hái kia mà.”
Cố Thanh Sơn thành thật nói, trong lòng hơi đắc ý.
Ta đã đưa một lưỡi hái ra, còn các người cái gì cũng không đưa, còn muốn đả động người khác?
Xích Hộc không mắc câu, các người không cách nào động đến cô ấy.
Cố Thanh Sơn giảm bớt sát ý trong lòng, cung kính nói: “Đại trưởng lão, con vẫn luôn tôn kính ngài, bọn con cũng hiểu được sự khổ tâm của ngài, nhưng có một số việc không thể cưỡng cầu. Ngài có đói bụng không, con nấu cho ngài bát mì.”
Đại trưởng lão đang lắng nghe thì chợt bị một chữ “mì” này thu hút.
Cổ họng ông ta hơi giật giật, hỏi: “Con biết nấu mì?”
“Vâng, ngài từ xa đến, nhất định sẽ có nguyên liệu nấu ăn. Ngài đưa nguyên liệu nấu ăn ra, con sẽ nấu. Con bảo đảm là ăn rất ngon miệng.” Cố Thanh Sơn nói.
Đại trưởng lão im lặng, không khỏi sờ soạng khắp người.
Không cần phải nói, trên người thi thể này chẳng có lấy nổi thứ gì tốt.
Nhưng loại chuyện hấp dẫn như “ăn” này, đã biết bao lâu rồi chưa được nghe tới, sao ông ta có thể bỏ lỡ?
Đại trưởng lão quẳng hết mấy chuyện vừa rồi lên chín tầng mây: “Ta đi tìm nguyên liệu nấu ăn đã.”
Nói xong, người đã không thấy tăm hơi.
Reneedol lắc đầu, lộ ra vẻ bất đắc dĩ khó có thể có được.
Nàng hiểu, cho nên cũng không tiện trách cứ đối phương.
Vì thế, nàng đành phải mắt nhắm mắt mở.
“Đối với tận thế vừa rồi, mọi người có suy nghĩ gì không?” Reneedol hỏi.
“Đặc biệt nguy hiểm.” Xích Hộc đáp.
“Đây chỉ là mới bắt đầu mà thôi. Nếu ‘Tư Mệnh’ kia muốn chúng ta nói ra càng nhiều mối quan hệ với nhau hơn, chúng ta sẽ càng phiền phức.” Mạc nói.
Cố Thanh Sơn đang định lên tiếng, chợt trước mắt hiện lên một hàng chữ đom đóm nhỏ.
Hàng chữ đom đóm lóe lên, đột nhiên biến thành màu đỏ.
Cố Thanh Sơn lập tức nghiêm túc.
Giao diện Chiến Thần rất ít khi thay đổi màu sắc của chữ, trừ phi muốn nhắc nhở hắn chú ý.
Chỉ thấy hàng chữ màu đỏ nhắc nhở:
[Chú ý!]
[Chú ý!]
[Thời gian sống sót của ngài đang rút ngắn rất nhanh.]
[Tận thế Tư Mệnh đã lừa gạt bản giao diện, cũng đang lừa gạt thế giới này.]
[Hai mươi bảy phút sau, tận thế sẽ giáng xuống lần nữa.]
[So với lần trước, lần này nó sẽ đòi hỏi nhiều mối liên hệ giữa các chúng sinh hơn. Đừng hỏi sao ta lại biết. Ta đã lấy hai trăm ngàn hồn lực của ngài.]
[Nhất định phải cẩn thận!]
Cố Thanh Sơn sững sờ.
Rõ ràng đã nói là mười hai tiếng, kết quả biến thành hơn hai mươi phút.
Tận thế này còn biết gạt người!
Nhưng nếu cẩn thận suy nghĩ, sẽ phát hiện mục đích của nó vốn chính là kết thúc chúng sinh.
Vậy thì gạt người cũng có là gì đâu?
Một con số xuất hiện trong hư không trước mắt Cố Thanh Sơn:
[00:26:59.]
[00:26:58.]
[00:26:57.]
...
Làm sao bây giờ?
Cố Thanh Sơn cố gắng suy nghĩ thật nhanh, nhưng ngoài miệng vẫn trấn định như cũ:
“Mạc, ngươi suy tính rất chính xác, chúng ta nên nhanh chóng thành lập càng nhiều liên hệ hơn, để đối phó với lần tiếp theo Tư Mệnh đến.” Cố Thanh Sơn nói.
Mạc gật đầu.
Reneedol suy nghĩ, cũng cảm thấy đây là việc cấp bách.
“Nhưng làm sao thành lập liên hệ đây?” Xích Hộc khó hiểu hỏi.
Cố Thanh Sơn nói: “Liên hệ giữa người với người, còn gọi là quan hệ. Đó là sự kết nối và kết giao, cũng là biểu hiện của thân phận.”
“Nhưng giữa người và người có mấy loại liên hệ chứ?” Xích Hộc hỏi.
Mạc đếm: “Bạn học, bạn bè, anh em, ngoài ra còn cái gì nữa?”
Reneedol trầm tư nói: “Cha mẹ và con cái cũng là một loại.”
“Còn có người yêu, bạn lữ, vợ chồng.” Xích Hộc chêm thêm.
Cố Thanh Sơn tiếp lời: “Giới hạn giữa bạn bè và anh em quá mơ hồ, có khả năng sẽ gộp thành cùng một loại liên hệ.”
“Nhìn một cách khái quát hơn thì người yêu, bạn lữ, vợ chồng cũng là cùng một loại quan hệ.” Reneedol nói.
“Tại sao lại phải nhìn khái quát hơn?” Xích Hộc lại hỏi.
“Bởi vì mục đích của Tư Mệnh là kết thúc hết thảy. Cô không thể trông cậy vào việc nó cho chúng ta chỗ trống để chúng ta chui.” Mạc nói.
Reneedol và Cố Thanh Sơn đều cùng gật đầu.
Chính là như vậy.
Đối mặt với loại tồn tại không biết này, nhất định phải vứt bỏ ảo tưởng, hủy đi mọi khả năng khiến mình bị hãm hại.
“Thật ra giữa chúng ta không có quá nhiều liên hệ, đúng là không dễ làm.” Reneedol cau mày nói.
Mọi người đều yên tĩnh.
Bọn họ là bạn học, cũng có thể xem là bạn bè.
Nhưng ngoài cái này thì còn cái nào nữa?
Không còn liên hệ nào khác.
Mạc nhìn Reneedol, nói: “Chi bằng muội làm bạn gái của ta, được không?”
“Đương nhiên!” Reneedol mỉm cười đáp.
Xích Hộc đăm chiêu suy nghĩ: “Như vậy, giữa hai người sẽ có ba quan hệ, theo thứ tự là đệ tử của thung lũng thế giới, bạn lữ và bạn bè.”
Cố Thanh Sơn nói: “Không, ta đoán bạn lữ và bạn bè không thể cùng tồn tại, bởi vì xét từ quan hệ nam nữ mà nói, hoặc là bạn lữ, hoặc là bạn bè. Tư Mệnh nhất định sẽ phân ra ranh giới rõ ràng.”
“Đúng, ta và Mạc hẳn chỉ có hai mối liên hệ.” Reneedol nói.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một chút rồi đáp: “Ví dụ như từ giờ trở đi ta sẽ dạy mọi người nấu cơm, như vậy mọi người sẽ trở thành đệ tử học nấu ăn của ta, còn ta là thầy dạy nấu ăn cho mọi người.”
“Đây chính là mối liên hệ sao?” Xích Hộc hỏi.
“Đúng, chúng ta thành lập mối liên hệ thầy trò, trong đó một bên truyền thụ, một bên học tập, tất nhiên sẽ được tính là một mối liên hệ.” Cố Thanh Sơn nói.
Mạc, Reneedol và Xích Hộc nhìn nhau.
“Chúng ta là bạn bè, bây giờ phải làm thầy trò, không tốt lắm đâu.” Mạc do dự nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận