Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1633. Tình Hình Phức Tạp Nhất


Đánh dấu
Hắn bình tĩnh nói: "Thần Thú Vương đã chết, chứng tỏ hắn không có năng lực dẫn dắt các ngươi, làm những việc các ngươi muốn làm. Mà ta là Tế Ti Chiến Tranh, là người mạnh nhất trong đây, ta mới là lãnh tụ chân chính, có thể dẫn dắt các ngươi tới thành công!"
Đám người đều giật mình.
Nghe có lý quá nhỉ…
Thần Thú Vương và Tế Ti Chiến Tranh là hai người mạnh nhất trong đây, chỉ là luôn đối nghịch với nhau mà thôi.
Hiện tại Thần Thú Vương chết rồi.
Có thể dẫn dắt mọi người, cũng chỉ còn lại Tế Ti Chiến Tranh mà thôi.
Sau khi Cố Thanh Sơn nói xong câu đó, trên Giao diện Chiến Thần, danh hiệu "Người đàn ông lẳng lơ nhất" cũng biến thành màu xám.
Năng lực của danh hiệu này là: "Rất có đạo lý", mỗi ngày chỉ có thể sử dụng một lần.
Sau khi sử dụng năng lực này thì đương nhiên danh hiệu đã không thể tiếp tục sử dụng tiếp nữa.
Sắc mặt Cố Thanh Sơn lạnh tanh đi, nói: "Ta là Tế Ti Chiến Tranh, là người sở hữu truyền thừa 'Bất Chu', ta cũng có cơ hội góp mặt trong thời đại mới sắp tới: Lục Đạo Tranh Hùng."
"Hiện tại, ta cho các ngươi cơ hội cuối cùng có thể trở thành người của ta, nghe theo mệnh lệnh của ta."
Cố Thanh Sơn bình thản nói: "Đây là cơ hội duy nhất, nếu như bỏ lỡ lần này thì ta sẽ không nhận bất cứ người nào trong các ngươi nữa."
"Vận mệnh, nằm trong tay các ngươi."
Sau khi nói xong, hắn lùi về sau vài bước, kéo dài khoảng cách với đám người kia.
"Muốn đi theo ta, thì đi về phía bên này."
"Ta đếm từ mười tới một."
"Sẽ không chờ bất kỳ người nào."
"Mười..."
"Chín..."
"Tám..."
...
Sơn Hải Tê Hà lập tức đứng cạnh bên người hắn.
Ngay sau đó, trong số hơn mười quái vật thì có khoảng bảy, tám tên quái vật cũng đi về phía Cố Thanh Sơn.
Còn thừa lại khoảng năm, sáu quái vật lùi về sau vài bước, tạo thành một đội nhỏ.
Mười vs sáu.
Trên mặt Cố Thanh Sơn vẫn duy trì sự bình tĩnh, thế nhưng trong lòng thì âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Hắn cũng không hi vọng tất cả quái vật đều đi về phía hắn.
Chỉ cần chia rẽ bọn chúng ta, thì mục đích của hắn cũng đã hoàn thành.
"Tế Ti, mặc dù ngài rất mạnh mẽ, thế nhưng chúng ta cũng không tin tưởng ngài được." Một quái vật nói.
Cố Thanh Sơn nhìn nó, rồi bình thản nói: "Ngươi tính sai một chuyện."
Quái vật kia nhịn không được mà hỏi lại: "Cái gì?"
"Ngu xuẩn, không phải là ta đang cầu xin các ngươi trở thành người của ta, mà là thương hại bọn người sắp chết mà thôi." Cố Thanh Sơn nói.
Đúng lúc này...
Phía cuối dòng sông, một bóng mờ âm u lạnh lẽo xuất hiện trong tầm mắt tất cả mọi người.
"Đến rồi!"
"Nó tới rồi!"
"Chạy mau!"
Từng tiếng nói hoảng loạn vang lên.
Phía cuối dòng sông, một bóng ma dữ tợn giống như sương mù, lao nhanh tới nơi đây.
Ác quỷ thuận theo dòng nước, chậm rãi đón đầu.
Bọn quái vật đứng trên xác, phân thành hai nhóm, một nhóm đứng xung quanh Cố Thanh Sơn, một nhóm khác thì chỉ có sáu người, cảnh giác đứng ở một bên khác.
Ở phe Cố Thanh Sơn có một quái vật cẩn thận hỏi: "Tế Ti đại nhân, ngài xem, chúng ta có nên trốn tránh trước hay không?"
Cố Thanh Sơn cười cười, hỏi ngược lại: "Ngươi đã từng được chứng kiến loại tận thế này chưa?"
Quái vật kia lắc đầu, nói: "Khi trước, ta chui vào trong chỗ truyền thừa thì nơi đó chỉ có một loại tận thế, cho nên ta cũng chưa từng gặp loại tận thế này."
Nó quay người hét lớn: "Ảo ảnh tận thế này, là ai trong số các ngươi khi thoát ra thì cũng thả nó ra?"
Cả đám quái vật đều lắc đầu, thể hiện rằng không phải mình.
Ngay cả mấy tên quái vật đứng phía bên kia cũng đều không rõ ràng.
Cố Thanh Sơn âm thầm sợ hãi.
Vừa rồi con quái vật kia nói ra hai chữ "thả ra".
Ngay sau đó, tất cả quái vật đều nghĩ tới những ảo ảnh tận thế mà mình đã thả ra.
Nói cách khác...
Bọn quái vật này bị phong ấn ở một nơi truyền thừa nào đó, nếu muốn thoát khỏi nơi đó thì đầu tiên phải thay đổi cơ thể với một kẻ loài người, sau đó còn phải thả ra ảo ảnh tận thế nơi đó nữa.
Thật sự là một đám rác rưởi!
Đúng lúc này, có một bàn tay nhỏ bé duỗi ra, nắm chặt tay của Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn nghiêng đầu nhìn qua.
Là Sơn Hải Tê Hà.
Nàng ta nắm thật chặt tay Cố Thanh Sơn, sắc mặt xuất hiện sự lo lắng.
"Ta vừa mới phát hiện một quy luật." Nàng ta truyền âm nói.
"Cái gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Ta vừa dùng chuông Huyễn Âm theo dõi cái ảo ảnh tận thế khi trước, thậm chí là ảo ảnh tận thế vừa mới xuất hiện, phát hiện rằng bọn chúng thật ra cũng không bắt buộc phải gặp chúng ta, mà là phải đi qua con sông này, để đi vào thế giới Hang Sâu Vạn Thú."
"Ý của cô là, ảo ảnh tận thế khi trước chúng ta gặp được đã đi vào trong Hang Sâu Vạn Thú rồi sao?" Cố Thanh Sơn hỏi lại.
Sơn Hải Tê Hà: "Đúng vậy, nó đang vượt qua mấy con đường ngần, sắp tiến tới động Bắc Sơn - một trong tám động của thiên hạ."
Vành mắt nàng ta đỏ lên, nói tiếp: "Cái tận thế trước đó, chúng ta chưa bao giờ thấy qua, chắc hẳn sẽ có rất nhiều người phải chết."
Cố Thanh Sơn chỉ có thể an ủi nàng ta: "Đừng lo lắng quá nhiều, dù sao nó cũng chỉ là ảo giác, kém rất xa tận thế chân chính."
Chuyện này đã rõ ràng.
Hóa ra những tận thế ở trong Hang Sâu Vạn Thú đều dùng cách như này mới có thể tiến tới chỗ đó.
Những kẻ thủ vệ này thả ra ảo ảnh tận thế, lại còn chiếm lấy cơ thể của loài người trong Hang Sâu Vạn Thú.
Đáng nhẽ ra...
Đáng nhẽ ra bọn chúng có càng nhiều cách tốt hơn để sống sót, thế nhưng bọn chúng lại chọn một cách tàn khốc vô tình nhất.
Đáng tiếc những quái vật này quá mạnh, Cố Thanh Sơn suy đoán, ngay cả khi mình ra tay đánh lén, dùng toàn lực ra tay cũng chỉ có thể giết chết một con, rồi sau đó sẽ bị những quái vật khác phản công.
Đáng chết!
Bọn chúng chiếm lấy truyền thừa từ Lục Đạo, thả ra ảo ảnh tận thế, thực lực lại quá mức mạnh mẽ, bất kỳ quái vật nào trong số đó cũng rất khó giết chết!
Cố Thanh Sơn cố nén sát ý trong lòng mình, trên mặt vẫn rất bình tĩnh: "Đứng yên mà nhìn là được, cái ảo ảnh tận thế này sẽ không nhằm vào chúng ta."
Hắn vừa nói xong.
Bóng ma tận thế dữ tợn kia biến mất ở ngoài đó...
Rồi nó phủ xuống trên lưng Ác quỷ!
Mọi người đều cảm thấy một luồng khí lạnh bao trùm toàn thân, thế nhưng cảm giác này rất ngắn, ngay sau đó đã biến mất hoàn toàn.
Bóng ma tận thế biến mất.
Đám người đứng đối diện với nhóm người Cố Thanh Sơn cũng biến mất theo.
"Tế Ti đại nhân?" Bọn quái vật hét lên với vẻ hoảng hốt.
"Ừ, đã thấy chưa, đây chính là kết quả của những kẻ không muốn đi theo ta." Cố Thanh Sơn chầm chậm nói.
Hắn đi tới phía trước mọi người, nhìn chăm chú vào phần sương mù đang bao phủ trên con sông này.
Đám quái vật đều im lặng.
Bọn chúng nghĩ lại, khi trước Thần Thú Vương bàn bạc với Tế Ti thì Tế Ti đã từng nói vài thuộc hạ của hắn từng vào sông mộ rồi.
Hiện tại từ kết quả mà xem, có lẽ Tế Ti đại nhân đã rõ ràng con đường phía trước nên đi như thế nào.
Nếu như vậy...
Bọn quái vật nhìn vào bóng lưng của Cố Thanh Sơn.
Trong lòng dần dần xuất hiện một sự kính trọng và sợ hãi.
Cái xác Ác quỷ vẫn chìm nổi trên sông, chầm chậm trôi về phía trước.
Mà vùng bóng ma tận thế kia thì vẫn dừng lại nơi đó, rồi dần dần trôi hướng ra ngoài mộ.
Nó sẽ đi vào trong Hang Sâu Vạn Thú.
Cố Thanh Sơn thả thần niệm ra, quan sát một lúc thì có vô số ý nghĩ xuất hiện trong đầu hắn.
Lần này, chính là tình hình phức tạp nhất mà hắn đã trải qua.
Mộ lớn.
Truyền thừa.
Lục Đạo Luân Hồi kiếm.
Thủ vệ.
Tận thế.
Ác Quỷ đạo.
Cùng với đám quái vật kết minh với Ác Quỷ đạo.
Nơi này là nơi có thời không hỗn loạn, rất nhiều thế giới đã giao thoa với nhau, thậm chí mình còn có thể gặp được chính mình của thế giới song song.
Còn dưới chân mình...
Là một Ác quỷ đang giả chết.
Cố Thanh Sơn yên lặng thở dài.
Hắn cố gắng lắm mới không rút Trấn Ngục Quỷ Vương trượng ra, cắm vào trên lưng con Ác quỷ này.
Bởi vì ngay cả Tận thế đều không cuốn được cái xác này vào, cho nên cái xác này chắc chắn có bí mật nào đó, cũng không phải loại đơn giản có thể chống lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận