Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2423. Mâu thuẫn (1)


Đánh dấu

Hai cô gái thả bát đũa xuống, trên mặt đều lộ ra vẻ nghiêm túc.
"Rhode này. . . Thật tốt. . . Ý của ta là, hắn không ngừng trợ giúp chúng ta thoát khỏi khốn cảnh." Tiểu Lang nói.
"Đúng, ta cảm thấy trên người hắn có một sức mạnh rất thân thiết, có lẽ có liên quan đến thuật triệu hoán vong linh của hắn, hoặc có lẽ là do nguyên nhân gì khác, tóm lại, cảm giác của ta nói cho ta biết, ông chú này là cùng một loại người với chúng ta." Lưu Ly trầm tư lên tiếng.
"Không ổn rồi!" Tiểu Lang đột nhiên nghẹn ngào kêu lên.
"Thế nào?" Lưu Ly vội hỏi.
"Mặc dù Rhode thuộc về Địa Ngục Bộ, nhưng công đức của hắn là 0000, một khi tử vong ở bên ngoài thì không cách nào trở lại địa ngục, ngược lại sẽ đi đầu thai." Tiểu Lang nói.
Lưu Ly hơi biến sắc, vội nói: "Hắn là người thông minh như vậy, làm sao có thể để lại một sơ sót trầm trọng như thế chứ!"
"Cũng đúng. . . Buổi sáng lúc hắn đang phơi nắng bên bờ Vong Xuyên, hình như có đi đến nhánh sông bên cạnh một chuyến."
"Ý ngươi là Tử Hà sao?"
"Đúng, có lẽ hắn làm cái gì. . . Chỉ là chúng ta không biết. . ."
"Nhưng nếu hắn thật sự chưa chuẩn bị gì thì sao?"
Hai cô gái đồng thời yên tĩnh.
Bỗng nhiên, trên đỉnh đầu hai người nhảy ra từng hàng chữ lượng, chúng điên cuồng không ngừng thay đổi.
Các nàng ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy đỉnh đầu của mình lơ lửng một con số khổng lồ vượt qua sức tưởng tượng.
"Công đức?"
"Vì sao lại nhiều như vậy?"
Hai cô gái kêu lên thất thanh.
Lưu Ly lấy ra một cái đèn lưu ly màu xanh biếc, quát: "Bích lạc hoàng tuyền, thần ý u u, hiện!"
Nàng nhìn lên cái đèn lưu ly, nói thật nhanh: "Toàn bộ chiến cuộc đã sinh ra biến hóa, nhờ đó có thể chống chọi, tạm thời không tan tác, cho nên Hoàng Tuyền thưởng cho chúng ta rất nhiều công đức."
Tiểu Lang trầm tư nói: "Không đúng. . . Vì cái gì không sớm không muộn, mà lại ban thưởng cho chúng ta vào ngay lúc này kia chứ. . ."
Nàng suy nghĩ mấy giây, đột nhiên đứng lên nói: "Muội muội, ngươi còn nhớ chúng ta có một chiêu Thần Kỹ liên hợp hay không?"
"Cái Thần Kỹ chung cực kia sao? Chờ chút —— ngươi muốn cứu Rhode à?"
"Đúng! Bây giờ công đức của chúng ta được gia tăng, hoàn toàn có thể đi đến Luân Hồi Điện thăng lên thần chức, khôi phục thực lực một lần nữa!"
Lưu Ly luống cuống nói: "Nhưng chúng ta không có thứ gì của hắn, sao có thể tìm kiếm hắn chứ?"
Tiểu Lang khoát tay, giơ ra một tấm thẻ thân phận cho Lưu Ly xem.
Đôi mắt Lưu Ly sáng lên, lập tức bắt lấy tay Tiểu Lang, luôn miệng nói: "Đi! Đi mau! Lần này Hoàng Tuyền cũng đang giúp chúng ta, xem ra Hoàng Tuyền cũng không muốn Rhode cứ chết mất như vậy!"
Thân hình hai cô gái lóe lên, biến mất khỏi căn phòng.
. . .
Trời đất quay cuồng.
Bốn phía đen kịt một màu, lạnh căm căm.
Trong nháy mắt Cố Thanh Sơn xuất hiện, hắn lập tức thả thần niệm ra quét khắp bốn phía.
Nơi này là một vùng vũ trụ, vô số tinh cầu đứng im bất động trong bóng tối tĩnh mịch.
Duy nhất chỉ có hằng tinh phóng ra chút ánh sáng.
Cố Thanh Sơn thấy được đằng xa tít mù khơi có một viên hằng tinh.
Một sinh vật hình người không biết to hơn hằng tinh bao nhiêu lần đang khoát lên tinh vân hoa mỹ, che đậy khuôn mặt, không thấy rõ được bộ dạng.
Nó duỗi ra một móng vuốt màu xám, nhẹ nhàng chột tới viên hằng tinh kia ——
Nó nắm chặt hằng tinh, sau đó đưa vào trong miệng.
Hào quang trong vũ trụ lại ít đi một tia.
Cố Thanh Sơn mang gương mặt tràn đầy rung động mà chứng kiến cảnh tượng này.
Một viên hằng tinh vốn có nhân duyên cùng công đức vô tận, có thể xưng là tập hợp linh khí của pháp tắc, có thể sinh ra chúng sinh vạn vật.
Con quái vật hình người khoác tinh vân này cư nhiên lại lấy hằng tinh làm thức ăn.
Hắn đang quan sát, chợt thấy một trang sách trôi nổi đến trước mắt.
—— Đó chính là trang sách Lục Đạo.
Trên đó viết:
"Ngươi phải đến đó ngăn cản sinh mạng thể tinh vân."
"Ngăn cản nó một giờ."
"Ban thưởng: Một điểm công đức."
"Chú ý, chạy trốn hoặc không thể hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ lập tức rơi vào Vong Xuyên, lại đi đầu thai."
Chờ Cố Thanh Sơn xem hết, trang sách đột nhiên phát ra một luồng sức mạnh khổng lồ.
Con quái vật hình người khoác tinh vân kia lập tức chú ý đến hướng này.
Trang sách thấy thế thì mới chịu chậm rãi biến mất.
Cố Thanh Sơn cứng lại tại chỗ.
Một giờ?
Chính mình có thể sống qua một phút đồng hồ, cũng đã xem như không tầm thường rồi.
—— Ngươi cho ta một nhiệm vụ chắc chắn phải chết còn chưa tính, còn muốn thay ta thu hút con quái vật tới, là ghét bỏ ta chết không đủ nhanh hay sao?
Quả nhiên sau khi đã trực tiếp trở mặt, cả làm bộ làm tịch mà Lục Đạo Luân Hồi cũng lười làm nữa.
Chỉ thấy quái vật kia dần dần biến hóa, thu nhỏ, hóa thành một thứ hình người có kích thước không xê xích với Cố Thanh Sơn bao nhiêu.
Vẫn khoác trên người một thân ánh sao, nó bay về phía Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn thở dài.
Thứ như thế này đoán chừng chủ tạo vật hoặc là sứ giả danh sách gặp phải nó, cũng chỉ có nước bị cắn một phát vào bụng.
Mình đánh không lại chắc rồi.
Vậy thì ——
Chết thì chết đi.
Cũng may mình sớm đã dàn xếp một phen.
Kỳ thật bên trong Hoàng Tuyền, ngoại trừ địa ngục, Vong Xuyên ra thì còn có một nơi có thể khiến người chết trở về.
Tử Hà!
Đây là dòng sông sinh tử của Thế Giới Tử Vong, mình làm Tử Thần, sau khi chết đi trở về Tử Hà cũng là chuyện rất bình thường.
Lúc ta đang ở trong Tử Hà, Lục Đạo Luân Hồi ngươi cũng không cách nào đuổi ta tới Vong Xuyên đi đầu thai cả.
Đang nghĩ ngợi, con quái vật hình người nọ dần dần bay tới không xa trước mặt Cố Thanh Sơn.
Chỉ thấy thân thể nó tái nhợt, tứ chi thân hình trông tương tự như nhân loại, không có đặc thù giới tính, trên cổ cũng không có đầu, chỉ là ánh sao trời lộng lẫy đang không ngừng phun trào ra.
Từng thứ âm thânh biến ảo từ trong ánh sao trời truyền ra, cuối cùng hóa thành tiếng người:
"Cư nhiên phái thứ sâu kiến hèn mọn như thế đến đây, ý đồ ngăn cản ta tiến về chiến trường phía trước..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận