Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2496. Giải nạn! (2)


Đánh dấu

Cố Thanh Sơn nhìn lướt qua, trong lòng sinh ra một chút cảm ngộ.
"Ta không thể hiện thân, nhưng hỗn độn biết ta ở chỗ này cũng được, vậy ta âm thầm trợ nàng một cálần đi." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn nhẹ nhàng phóng ra một bước.
Thế Giới Chi Tế!
Trong lúc vô hình, gió nhẹ dần dần nảy sinh.
Gió nhẹ lướt khẽ qua hư không, vượt qua hỗn độn, đi đến quanh người Vũ.
Vũ nhìn chăm chú vào biển cả hỗn độn và thác nước vàng óng trong hư không.
Từng luồng từng luồng gió ngưng tụ bên tai nàng, hình như đang thì thầm khẽ nói gì đó.
Vũ lẳng lặng lắng nghe, trên mặt dần dần toát ra vẻ đã hiểu.
Trong hư không, hình như có một cái gì đó vô hình đang nói chân ý của hỗn độn lại cho nàng.
Nàng đã hiểu hỗn độn là cái gì rồi.
Nàng quỳ rạp xuống đất lần nữa, quay mặt hướng về biển cả hỗn độn mênh mông, nói: "Ta thề, chúng ta sẽ đời đời kiếp kiếp tuân theo ý chí của vĩnh diệt."
"Ta thề, chúng ta sẽ hủy diệt chúng sinh vạn vật nhưng nhất định là vào thời khắc bọn chúng nên vĩnh diệt."
"Xin hãy che chở chúng ta, để chúng ta tiếp tục sinh tồn, có vũ lực chiến đấu, sinh sôi lớn mạnh trên mặt đất, bước trên con đường hỗn độn vĩ đại mà vô tận."
Tất cả làn gió đã ngừng thổi.
Cố Thanh Sơn thu hồi thuật câu thông.
Vũ quỳ trên mặt đất, duy trì phong thái thành kính.
Chỉ thấy trong thác nước vàng óng nối liền đất trời kia, có một giọt giọt nước kim sắc bay ra ngoài, phiêu phiêu đãng đãng, rơi vào mi tâm của Vũ.
Chỉ một thoáng, cả người Vũ bị một tầng ánh sáng màu vàng óng bao lấy.
Trong hư không trước mắt Cố Thanh Sơn nhanh chóng nhảy ra từng hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi:
[Ngươi trợ giúp nàng hoàn thành một bước cực kỳ trọng yếu.]
[Sau khi đếm ngược năm giây, Vũ sẽ hoàn thành nghi thức lần này.]
[Năm, ]
[Bốn, ]
[Ba, ]
[Hai, ]
[Một!]
[Binh của Hỗn độn, danh sách tận thế mới đã được sinh ra.]
[Giờ phút này đứng trước mặt ngươi, là danh sách hoàn toàn mới: Vũ của Chư Giới Tận Thế Online.]
Cố Thanh Sơn biến sắc, nói thật nhanh: "Nàng biến thành sứ giả danh sách tận thế sao? Chẳng lẽ Lục Đạo Luân Hồi sẽ cho phép chuyện như thế này xảy ra?"
Hắn còn nhớ lúc trước mình đã trợ giúp Lục Đạo Luân Hồi đối kháng danh sách sa đọa.
Lại thấy từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiển hiện:
[Yên tâm, có thể Lục Đạo Luân Hồi sẽ đối kháng các danh sách khác, nhưng sẽ không đối phó Vũ.]
[Lần này chính là hỗn độn tự mình ban cho Vũ một danh sách hoàn toàn mới, danh sách kia lại là chúng sinh của Lục Đạo Luân Hồi, cho nên sẽ không bị Lục Đạo Luân Hồi bài xích.]
[Hỗn độn là thứ chung cực vĩ đại nhất, là tự do chân chính, sẽ có một ngày ngươi hiểu được bí mật trong đó.]
"Nhưng không phải hiện tại."
Tất cả chữ nhỏ màu đỏ tươi vừa thu lại, toàn bộ biến mất.
Những thác nước kim sắc, biển cả mênh mông kia cũng trong nháy mắt biến mất vô tung vô ảnh.
Chỉ còn Vũ đứng ở nôi đó.
Ánh vàng trên người nàng đã lặn đi, cả người khôi phục bình thường.
Nàng mở mắt ra, yên lặng trải nghiệm sự biến hóa của mình.
Một hồi lâu.
Vũ nói khẽ: "Thì ra. . . Là thế. . ."
Nàng như cảm ứng được cái gì, quay đầu nhìn về chỗ hư không mà Cố Thanh Sơn đã đứng.
Mà Cố Thanh Sơn đã nhận ra chuyện khác, lúc này vội vàng rời đi, không còn ở thế giới này nữa.
. . .
Trong mật thất sắt thép.
Máu đã phủ một lớp mỏng trên mặt đất.
Đó là máu của các Thánh Tuyển giả.
Cố Thanh Sơn bỗng nhiên xuất hiện trong mật thất.
Tay của gã khổng lồ hai đầu lập tức rơi lên trên bả vai hắn.
"Nhìn xem, tiểu đệ của ta đến rồi! Các ngươi đều không có đúng không, ha ha ha ha!"
Gã khổng lồ hai đầu ưỡn ngực, cười như điên mà nói.
Cố Thanh Sơn nhìn đám sứ giả danh sách đối diện đang nhìn chằm chằm vào họ, cùng một thứ gì đó không rõ đang trốn trong bóng tối.
"Xảy ra chuyện gì?" Hắn lặng lẽ truyền âm hỏi.
"Ta hết cách rồi, một quy tắc ẩn hình của Lục Đạo đã bị kích hoạt, hiện tại ta đi không được." Gã khổng lồ hai đầu cũng truyền âm đáp lại.
"Phải làm sao mới có thể đi?" Cố Thanh Sơn nhíu mày hỏi.
"Mỗi người nói một điều kiện hạn chế, kẻ phù hợp với điều kiện mà tất cả mọi người nói ra thì sẽ thu được danh hiệu: Lục Đạo Luân Hồi chiếu cố."
". . . Vì sao lại thế?"
"Bởi vì ta nói ta là con ruột của Lục Đạo, sau đó không biết kẻ nào âm thầm làm cái gì, lập tức kích hoạt quy tắc tiềm tàng này ra." Gã khổng lồ nói.
"Mua dây buộc mình à." Cố Thanh Sơn nói.
"Đúng vậy." Gã khổng lồ hai đầu có chút uể oải.
Nếu thật sự là con ruột của Lục Đạo, tự nhiên sẽ phù hợp với điều kiện nghiêm ngặt của tất cả mọi người, cuối cùng sẽ có được sự chiếu cố của Lục Đạo.
Dù sao cũng là con ruột mà.
Cái này khó khăn rồi.
Cố Thanh Sơn lại nhìn về phía đối diện lần nữa, chỉ thấy một sức mạnh quy tắc đang bao phủ trên người của một số kẻ đằng kia.
Cũng không biết bọn chúng dùng biện pháp gì mả kích hoạt được quy tắc này.
Tóm lại.
Gã khổng lồ hai đầu phải chứng minh mình là con ruột của Lục Đạo Luân Hồi.
Hoặc là, cướp được sự chiếu cố của Lục Đạo đến tay.
"Vì sao gọi ta đến? Ta nhớ ngươi có thể chơi xấu." Cố Thanh Sơn nói.
Gã khổng lồ hai đầu âm thầm truyền âm: "Nhưng đối thủ lần này đều rất lợi hại, ta nhớ ngươi cũng là hạng người vô liêm sỉ, là nhân vật đỉnh phong trong làng không muốn mặt mũi, ta cần ngươi hỗ trợ áp trận!"
Cố Thanh Sơn im lặng.
"Ta tới trước!" Một tên sứ giả danh sách đứng ra, nói ra điều kiện hạn chế của mình:
"Chỉ có kẻ chân chính diệt sát qua vô số chúng sinh, mới tính qua được cửa ải của ta "
"Chờ một chút!" Cố Thanh Sơn đột nhiên cắt ngang lời củ đối phương.
Sứ giả danh sách kia nhìn hắn chằm chằm.
Cố Thanh Sơn vỗ vỗ eo của gã khổng lồ hai đầu, lớn tiếng nói: "Chúng ta là con ruột của Lục Đạo, chúng ta phải nói trước chứ! Không thì đợi lát nữa cho ngươi đẹp mặt ra!"
Hắn nói ngang ngược càn rỡ, sứ giả danh sách kia lập tức ứa lửa giận ra.
Nhưng sứ giả danh sách trải qua vô số phong ba, cũng không đến mức vì chút chuyện này mà không nhịn được.
"Hừ, ngươi nói trước thì nói trước đi, ta thật không tin. . ." Hắn ta nhỏ giọng thầm thì.
Mật thất an tĩnh lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận