Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2075. Suy đoán


Đánh dấu
Cố Thanh Sơn thở dài nói: "Những người khác không phát hiện ra được, chỉ có muội là nhận ra."
Tình Nhu nói: "Ta trải qua bao khó khăn, lúc nào cũng như chim sợ cành cong, đương nhiên là cảm giác cũng nhạy bén hơn người khác, đồng thời cũng bi quan hơn."
"Uyển Nhi thì sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Nàng không giống như ta." Tình Nhu đáp.
Cố Thanh Sơn gật gật đầu.
Hai cô gái có tính cách khác biệt, dù có gặp cùng cảnh ngộ, nhưng về sau hành vi cùng vẫn là khác biệt.
Cố Thanh Sơn ôm quyền nói: "Sư muội, trừ ta ra, tu vi của muội cao nhất trong tông môn, tâm tính nhạy bén, đối xử với mọi người cũng rất tốt, đợi sau khi ta đi, tông môn vẫn phải nhờ muội chăm sóc nhiều hơn."
Tình Nhu nép qua một bên, không nhận một lễ này của hắn. Nàng lắc đầu nói: "Lúc trước nếu không nhờ huynh cứu thì giờ phút này ta đã sớm bị Tề Diễm giết rồi. Hơn nữa, vì tông môn ra sức là chuyện phải làm, ta sẽ không chối từ."
Cố Thanh Sơn nở nụ cười, khẽ gật đầu.
"Được, sư huynh, ta nói chính sự với huynh." Tình Nhu nói.
"Ừm."
"Trước khi sư tôn đi, có gọi chúng ta tập hợp lại và đưa cho mỗi người một lễ vật, duy chỉ có Tú Tú là được hai món."
"Phần của Tú Tú ta đã xem qua." Cố Thanh Sơn nói.
Tình Nhu nói: "Thứ mà ta và Uyển Nhi có được là cái này, bây giờ tạm thời đều do ta bảo quản."
Nàng lấy ra hai tấm mặt nạ.
"Mặt nạ ác quỷ?" Cố Thanh Sơn nghi ngờ nói.
"Ừ, hai tấm mặt nạ này là một bộ hiếm thấy, tên là Ảnh Khôi Hãm." Tình Nhu nói.
"Bọn chúng có tác dụng gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Thời điểm chiến đấu, vô luận là ta hay là Uyển Nhi thì đều có thể gia tăng thêm một lần tổn thương khi đối phương đánh trúng kẻ địch. Thí dụ, nếu ta đánh trúng vào cánh tay kẻ địch, lúc này Uyển Nhi lập tức phóng một đạo pháp thuật, pháp thuật nhất định cũng sẽ đánh trúng cánh tay hắn ta."
Cố Thanh Sơn hỏi: "Sư tôn có nói gì không?"
Tình Nhu đáp: "Nguyên văn sư tôn nói với ta là: Con và Uyển Nhi tình như tỷ muội, vô luận đi đến nơi nào đều là hai người cùng nhau, tu hành cũng là hai cái cùng một chỗ, vừa hay bộ mặt nạ này cũng rất thích hợp hai người dùng chiến đấu cùng nhau, có thể để người ta khó lòng phòng bị."
Cố Thanh Sơn lâm vào trầm mặc.
Hai cái.
Hai... Cái...
Sư tôn là nhân vật bậc nào, năm đó từng mang theo toàn bộ Lục Đạo Luân Hồi chạy đến cánh cửa thế giới, há lại sợ hãi một tận thế Đoạt Linh?
Dựa theo tình huống bình thường đến xem, nếu tận thế Đoạt Linh tìm tới sư tôn, có xác suất rất lớn là sư tôn sẽ chiến đấu một trận với nó mà không phải vội vàng rời đi.
Như vậy...
Là hai tận thế?
Ngoại trừ Đoạt Linh ra, vẫn còn tận thế lợi hại hơn đi theo ư?
Cố Thanh Sơn thở dài, ôm quyền nói với Tình Nhu: "Sư muội, đa tạ muội đã nói cho ta biết những thứ này."
Tình Nhu nghiêm nghị nói: "Tu vi của ta quá thấp, cũng chỉ có thể nhìn ra đại khái thôi, mọi chuyện còn cần trông vào sư huynh định đoạt."
Cố Thanh Sơn gật gật đầu, nói: "Ta đi ra sau núi xem Tiểu Lâu một chút."
"Ừm, sư huynh đi đi, lát nữa gặp." Tình Nhu nói.
Thân hình Cố Thanh Sơn lóe lên, từ từ biến mất tại chỗ.
Tình Nhu đứng im một lát, ánh mắt tràn đầy quyến luyến nhìn quanh bốn phía.
"Bách Hoa Tông... một chỗ tốt như vậy, sư huynh và các sư muội tốt như vậy... Thật hy vọng mọi người đều sẽ không sao." Nàng thấp giọng nỉ non.
Một bên khác.
Cố Thanh Sơn đã đến phía sau núi.
Chỉ thấy Tần Tiểu Lâu đã sớm trải ra các loại đồ dùng nhà bếp, loay hoay quên hết tất cả.
"Sư đệ, ta chuẩn bị xong, hôm nay huynh đệ ta bộc lộ tài năng." Tần Tiểu Lâu bảo.
"Được, rất hợp ý đệ."
Cố Thanh Sơn xắn tay áo đi lên trước, xem lại một lượt các nguyên liệu nấu ăn rồi chọn lấy vài món trong đó, bắt đầu xử lý.
Hai người bận rộn một hồi, nấu ra cả một bàn thịnh soạn, lúc này mới dừng lại nghỉ ngơi.
"Đúng rồi, nghe nói trước khi sư tôn đi đã để lại lễ vật cho mỗi người các huynh, huynh lấy được cái gì?" Cố Thanh Sơn lơ đãng hỏi.
"A, là cái này." Tần Tiểu Lâu chẳng hề để ý, lấy ra một ngọc giản và nói: "Cái này gọi là Tu Hành Phong Văn Lục, là sách tình báo do các đại thế giới tu hành liên hợp phát hành, cứ mỗi một kỳ lại ra một số. Trong này sẽ ghi chép lại mọi sự kiện xảy ra gần đây trong dòng chảy thời không hỗn loạn, để cho mọi người biết rõ về tình hình ở bên ngoài."
"Xem ra sư tôn hi vọng huynh hiểu rõ chuyện xảy ra ở bên ngoài hơn." Cố Thanh Sơn nói.
"Thật ra bên ngoài nào có đại sự gì, đều là chút lông gà vỏ tỏi, song mấy ngày gần đây lại có một số chuyện khá thú vị."
"Chuyện gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Đợi lát nữa đi, món ăn cuối cùng của ta sắp chín rồi.” Tần Tiểu Lâu đưa ngọc giản cho Cố Thanh Sơn, cuống quýt nói: "Đệ xem trước đi, sau khi xem xong chúng ta có thể tâm sự."
Hắn ta xoay người đi mở lồng lấy đồ ăn.
Cố Thanh Sơn tiếp nhận ngọc giản, thần niệm quét qua bên trong, lập tức sắc mặt liền thay đổi.
Dù hắn thân kinh bách chiến, giờ khắc này cũng cả kinh đến mức quên hô hấp.
Hắn giống như một một tượng gỗ, đứng im không nhúc nhích.
Tần Tiểu Lâu bày đồ ăn ra bàn, cũng không quay đầu lại nói: "Thế nào? Rất thú vị đúng không."
"Thú vị." Cố Thanh Sơn máy móc lập lại.
Tần Tiểu Lâu xoay người, hưng phấn khoa tay nói: "Chậc chậc chậc, thật không nghĩ tới thế gian lại có con mắt lớn như vậy, có thể khiến cả cái di tích gọi là Vạn Thần Điện kia đến bên bờ hủy diệt, giống như sắp tiến gần đến địa bàn của Ác Quỷ đạo Lục Đạo trong truyền thuyết. Còn nữa, nghe nói có một vài tồn tại đặc biệt mạnh mẽ... Bọn chúng đều đang ngủ say, nhưng Kỷ Nguyên Hỗn Loạn mà bọn họ làm ra lại kết minh với Ác Quỷ đạo! Cái này theo thứ tự là hôm qua và ngày hôm nay, sư đệ, đệ nói có thú vị hay không."
Cố Thanh Sơn miễn cưỡng cười nói: "Quả thật là rất thú vị."
Hắn sờ trán một cái, lúc này mới phát hiện mồ hôi lạnh đổ đầy trán.
Kỷ Nguyên Hỗn Loạn và Ác Quỷ đạo kết minh.
Ánh mắt của Thi thể đóng băng đi hủy diệt thế giới của Ác Quỷ đạo.
Hai chuyện này vốn không liên quan tới nhau.
Đáng ra phải là kết minh trước, sau đó Vực Sâu Vĩnh Hằng bại trận, ánh mắt to lớn hiện thế, bay về hướng thế giới của Ác Quỷ đạo.
Cái này mới là trình tự bình thường.
Kết quả bây giờ, con mắt khổng lồ kia bay đến thế giới của Ác Quỷ đạo lại là tình báo của ngày hôm qua, mà Hỗn Loạn và Trật Tự quyết đấu lại là tình báo hôm nay.
Trình tự hoàn toàn điên đảo rồi.
Hơn nữa, điểm thời gian mà mình đang ở lúc này cũng hoàn toàn không khớp với dòng chảy thời gian ở bên ngoài...
Nếu như toàn bộ tổ chức tình báo của giới tu hành không xảy ra vấn đề, như vậy thì sẽ chỉ có một cái đáp án.
Thời gian.
Thời gian xảy ra vấn đề.
Nhưng rốt cuộc là tồn tại dạng gì mà có thể thao túng thời gian?
Nghi vấn trong lòng Cố Thanh Sơn dâng lên trùng trùng điệp điệp, mắt cụp xuống trầm tư.
Từ chỗ Tú Tú, mình thấy được ánh sáng tím sậm, điều này đại biểu cho tận thế Đoạt Linh.
Tình Nhu và Uyển Nhi được một đôi mặt nạ, sư tôn cường điệu lặp lại từ "hai", tạm thời có thể xem là có hai tận thế truy sát nàng.
Hắn lại lấy được Phong Văn Lục từ chỗ Tần Tiểu Lâu, một cuốn sách ghi chép chuyện xảy ra ở bên ngoài, chứng minh thời gian bên ngoài kia đã rối loạn.
Như vậy...
Ngoại trừ tận thế Đoạt Linh, loại tận thế thứ hai có liên quan đến thời gian?
Nếu thật là như vậy thì quá kinh khủng.
Bởi vì không ai có thể đối kháng lại thời gian.
Tận thế có liên quan tới thời gian chắc chắn không kém hơn tận thế chân thực của Bộ xương ánh sáng.
Tuy nhiên, tận thế đó cũng không vội vàng hủy diệt thế giới, mà là đang truy sát sư tôn!
Cố Thanh Sơn chỉ cảm thấy cổ họng miqnh căng lên.
Bỗng nhiên hắn lại nghĩ tới một chuyện.
Trong tương lai, ở trong tương lai mà chính mình từng đến, Lục Đạo Tranh Hùng cũng không bắt đầu.
Lục Đạo là do sư tôn mang vào cánh cửa thế giới.
... Chẳng lẽ sư tôn chết rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận