Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1767. Giao Phong


Đánh dấu
"Đúng vậy, người kia là Quạ giết." Cố Thanh Sơn nói.
"Giáo hội đã treo thưởng kẻ đó rất lâu rồi, thật sự không ngờ hai người có thể giết chết gã. Này, cầm lấy."
Ngự Quyển lấy ra hai vòng tròn đưa cho Quạ và Cố Thanh Sơn, rồi nói cách dùng cho hai người.
Quạ nhận lấy, ấn vài lần thì có một vòng sáng màu xanh xuất hiện.
Rồi Quạ đưa vòng sáng xanh lên đỉnh đầu, vòng sáng trôi nổi ngay tại nơi đó.
"Anh thích màu này sao?" Ngự Quyển hỏi với vẻ khó hiểu.
"Không phải, là một người phụ nữ khác thích loại màu này." Quạ nói xong, rồi nháy mắt với Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn biết Quạ nói là Phi Nguyệt.
"Đây chính là phần thưởng mà giáo hội đưa cho hai người, hiện tại hai người là tín đồ cấp cao." Ngự Quyển nói.
Cố Thanh Sơn cầm vòng sáng mà hơi chần chờ.
Vào lúc này, Ngự Quyển nói tiếp: "Sau khi mang theo vòng sáng lơ lửng này, chỉ cần không chống đối thành chủ thì có thể học theo con cua, đi ngang trong thành Hư Không cũng chẳng ai dám nói."
"Kinh khủng như vậy?" Cố Thanh Sơn cảm thấy rất hứng thú.
"Đúng vậy, khi có chiến đấu xuất hiện trong phạm vi vòng sáng, các thiên sứ sẽ lập tức thuấn di tới, dùng toàn lực ra tay... Không có kẻ nào muốn chiến đấu với thiên sứ cả."
Quạ cũng khẳng định: "Điều này là thật, các thiên sứ của Giáo hội Huy Hoàng chưa từng tha thứ một cách dễ dàng cho kẻ nào bắt nạt tín đồ của họ, cũng bởi vì lý do này mà đã từng phát động vài lần chiến tranh cỡ lớn nữa chứ."
Cố Thanh Sơn trầm tư.
Chẳng lẽ khi đánh nhau thì mình phải đặt cái bóng đèn này lên trên đầu?
Nếu như một chuyện nào đó cần chính mình ra tay, như vậy thì chuyện đó cũng không phải là một Giáo hội Huy Hoàng có thể bảo vệ được mình.
Ngự Quyển lại đưa ra hai danh sách, nói:
"Đây là danh sách cống hiến cho giáo hội, chỉ cần ngươi quyên rất nhiều tiền, thì có thể triệu hoán thiên sứ nữa."
Cố Thanh Sơn cầm danh sách mà quan sát, trên danh sách có chứa danh hiệu của mình.
Quạ lấy một đồng xu ra, nhét vào trong danh sách.
Ngay lập tức, số lượng tiền mà anh ta hiến tăng thêm một đồng tệ.
"Xin tiền một cách đường đường chính chính như vậy à, chẳng lẽ giáo hội rất thiếu tiền?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Không biết, dù sao giáo hội luôn luôn có hứng thú với tiền tệ." Ngự Quyển nhún vai, nói.
Vào lúc này, cửa quán rượu lại bị đẩy ra.
Một đám người đeo mặt nạ ác quỷ đi tới.
Người cầm đầu mặc một bộ áo giáp màu đen che kín người, trên lưng đeo một thanh trường kích, chậm rãi đi tới giữa quán rượu.
Những tên ác quỷ khác thì đi trò chuyện với đám khách đang uống rượu ở xung quanh.
Cũng không biết bọn họ dùng cách gì mà những người khách kia lần lượt đứng dậy, rời khỏi quán bar.
Rất nhanh, trong quán rượu chỉ còn đám ác quỷ và ba người Cố Thanh Sơn, Quạ và Ngự Quyển mà thôi.
Tới tận lúc này, tên ác quỷ mặc giáp đen kia mới xoay người lại, nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
"Đã lâu không gặp, Tội Ngục Long Vương."
Cố Thanh Sơn gật đầu, nói: "Ta nhớ ngươi, Quỷ hùng - U Thiên Quỷ."
Cái tên Quỷ hùng này là người khi trước tới đây điều tra về cái chết của Độc trưởng lão.
Lúc đầu hắn ta đã tìm được Cố Thanh Sơn, thế nhưng lại bị một nhóm hung ma dọa cho phải chạy bán sống bán chết.
U Thiên Quỷ đi tới trước quầy bar, đứng trước mặt Cố Thanh Sơn, nói:
"Long Vương, ta muốn nói chuyện với ngươi."
"Uống một chén rồi lại nói." Cố Thanh Sơn đưa tới một chén rượu.
"Cám ơn." U Thiên Quỷ ngạc nhiên nhận lấy chén rượu, im lặng một vài giây.
Chén rượu trong tay hắn ta có màu đỏ đậm như lửa, thế nhưng lại được ngâm trong một cục đá, làm người ta cảm thấy rất muốn uống nó.
Cố Thanh Sơn nâng chén ra hiệu cho hắn ta uống.
U Thiên Quỷ đành phải giơ chén lên, uống một hớp.
"Thật sự là rượu ngon." U Thiên Quỷ khen.
Phục vụ nói: "Các vị, chén rượu đó là rượu quý nhất của quán chúng ta, cũng là do Long Vương các hạ khi thấy các ngươi tới thì mới gọi."
"Hi vọng các vị biến chiến tranh thành tơ lụa, đừng gây sự trong quán bar này."
U Thiên Quỷ liếc nhìn phục vụ, rồi nói: "Các ngươi nhận được tin tức rất nhanh đấy chứ."
"Quán bar là nơi tin tức lan truyền nhanh nhất." Cố Thanh Sơn cười nói.
U Thiên Quỷ nhìn hắn, nghĩ ngợi.
Từ khi mình đi vào trong quán bar này, khí thế đã dần dần tích góp, chờ tới khi tất cả mọi người đều bị đuổi đi, đi tới trước mặt Cố Thanh Sơn thì khí thế đã mạnh mẽ nhất.
Vào lúc này thật sự giống như mũi tên đang mắc trên dây cung, kiếm trên tay vậy, lúc nào cũng có thể tấn công dữ dội.
Thế nhưng đối phương lại mời mình uống rượu.
Nếu không thèm nhận rượu cũng chẳng thèm nói câu nào, mình thật sự không thể ra tay được.
Hơn nữa, trong lúc mình còn chưa biết gì, có một loại chú ngữ đã tác dụng trên người mình, im lặng chờ phát động.
Công thủ đổi chỗ chỉ trong chốc lát.
Người này...
Thật sự không tầm thường.
U Thiên Quỷ yên lặng một lúc, rồi quyết định thay đổi một cách khác để đối mặt với cái tên thích khách mới tấn cấp Danh Hiệu này.
"Long Vương, ngươi cảm thấy thế giới Ác Quỷ chúng ta như thế nào?" Hắn ta hỏi.
Cố Thanh Sơn nói: "Các ngươi quá khép kín, ta không hiểu về thế giới của các ngươi. Thế nhưng các ngươi đều là loài người, tại sao đều đeo mặt nạ ác quỷ?"
"Bởi vì mặt nạ có thể cung cấp lực lượng cho chúng ta." U Thiên Quỷ nói.
Cố Thanh Sơn cười nói: "Tại sao mặt nạ của các ngươi đều có biểu cảm khác nhau, có đang khóc, có đang cười?"
U Thiên Quỷ nói: "Bởi vì muốn một thuật pháp nào đó có hiệu quả, hoặc muốn đạt được mục đích nào đó thì phải có cảm xúc tương ứng dẫn dắt mới được."
"Thế nhưng cảm xúc đó là của mặt nạ, không phải của các ngươi." Cố Thanh Sơn nói.
"Là ai không quan trọng, chỉ cần mặt nạ biểu đạt ra được là được, chúng ta chỉ để ý tới kết quả." U Thiên Quỷ nói.
Cố Thanh Sơn thở dài, nói: "Đáng tiếc."
"Đáng tiếc điều gì?" U Thiên Quỷ hỏi.
Cố Thanh Sơn nói: "Khóc và cười chỉ là biểu tượng, nếu như ngươi xem nó là công cụ, sẽ vĩnh viễn không biết được rằng phía sau nụ cười là nỗi đau ra sao, khóc lại là do tuyệt vọng tới mức nào."
"Mà những điều này, mới là nguồn động lực thúc đẩy lực lượng của người tu hành."
U Thiên Quỷ ngưng lại vài giây, sau đó cười lên, nói: "Có vẻ như ngươi hiểu rõ chúng ta quá nhỉ, chẳng lẽ vẫn luôn nghiên cứu thế giới Ác Quỷ chúng ta sao?"
"Cũng không phải." Cố Thanh Sơn nói.
U Thiên Quỷ tiến lên một bước, nói: "Độc trưởng lão là do ngươi giết chết đúng không? Long Vương?"
Cố Thanh Sơn cúi đầu uống hớp rượu rồi nói: "Trong thành Hư Không này làm cái gì cũng cần có chứng cứ, nếu như ngươi cứ nói mò như này..."
U Thiên Quỷ nói xen ngang: "Độc trưởng lão là do ngươi giết, ta biết điều này, đồng thời cũng đã chuẩn bị mọi thứ xong hết rồi."
Bầu không khí tại quầy rượu bỗng trở nên khẩn trương.
Đám ác quỷ kia đều rút binh khí ra, có người cũng đã lấy bùa chú ra rồi.
Cố Thanh Sơn đặt chén rượu xuống, nhìn hắn ta.
U Thiên Quỷ giang tay ra, nói nhỏ: "Hung ma không thể bảo vệ ngươi suốt ngày được, Long Vương. Ta khuyên ngươi hãy đầu hàng đi, như vậy mới có hi vọng giữ được tính mạng."
Cố Thanh Sơn cười thầm.
"Ra tay chứ?" Quạ truyền âm hỏi.
"Không." Cố Thanh Sơn nói.
Hiện tại... còn không phải lúc.
Mục tiêu của mình là vào trong thế giới Ác Quỷ, tìm kiếm Thần kiếm Định Giới, chấm dứt nguy cơ của Hang Sâu Vạn Thú và tra xét toàn bộ sự thật.
Chờ đã...
Nghĩ tới đây, Cố Thanh Sơn yên lặng lấy ra bóng đèn hình tròn, chuyển nó thành ánh sáng màu trắng rồi đặt trên đỉnh đầu.
Quạ và Ngự Quyển thấy vậy thì cũng lấy vòng ánh sáng ra, đặt lên đỉnh đầu mình.
Quạ chuyển ánh sáng đèn thành màu hồng, Ngự Quyển lại là màu đỏ.
Trên đỉnh đầu ba người là ba chiếc đèn sáng, họ đều đồng loạt nhìn về đám ác quỷ.
Ba loại ánh sáng hồng, trắng, đỏ chiếu sáng cả quán bar.
Ngự Quyển niệm chú:
"Một, hai, ba, đi ~"
Ngay lập tức, ba chiếc đèn này lấp lóe vô số màu sắc ánh sáng theo một quy luật nào đó.
Bầu không khí khẩn trương bị đánh vỡ.
Âm nhạc, ánh đèn, lại còn đang ở trong quán bar nữa, đã xóa sạch bầu không khí khẩn trương vừa rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận