Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2357. Văn minh xâm lấn (1)


Đánh dấu

Trường đao trong tay Cố Thanh Sơn hóa thành tro tàn, triệt để tiêu tán trong gió.
Cây Thánh Nguyện từ bỏ triệu hồi.
Nó biến mất.
"Pháp sư thần thánh các hạ, đây là chuyện gì vậy?" Quốc vương Bạch Sơn giật mình hoảng hốt mà hỏi.
Cố Thanh Sơn cười khổ một tiếng, nói ra: "Vừa rồi xuất hiện chính là một con ác quỷ Hoàng Tuyền, lịch sử của gia tộc các ngươi từng bị người ta giở trò, một khi có người rút ra chuôi kiếm này, ngay lập tức sẽ triệu hồi những quái vật kia, trở thành đồng minh của quái vật."
"Cái gì!" Quốc vương quá sợ hãi, suy nghĩ lại rồi nói: "Nói như vậy, trên thế giới này có rất nhiều thứ như thế để lại, đều là âm mưu của đám ác quỷ sao?"
Cố Thanh Sơn im lặng không nói.
Nếu như chỉ vẻn vẹn là vài thứ để lại, coi như chậm rãi thanh lý thì cuối cùng cũng có thể dọn dẹp sạch sẽ.
Chỉ sợ. . .
Hắn đang nghĩ ngợi, đã thấy trong hư không trước mắt nhanh chóng hiện ra từng hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi:
[Ngươi đã thấy rõ tình huống chân thực của thế giới này.]
[Có lẽ Lục Đạo Luân Hồi muốn nói với ngươi gì đấy, chuẩn bị sẵn sàng, ý chí của nó phủ xuống —— ]
Mọi thứ quanh bốn phía tán đi.
Thế giới hóa thành trống rỗng.
Cố Thanh Sơn đứng trong hư vô vô tận, bỗng nhiên cảm nhận được một ý chí hùng vĩ.
Loại cảm giác này cứ như ngày xưa lúc hắn liên hệ với các loại ý chí thế giới.
Khác biệt chính là, so sánh với ý chí của những thế giới kia lúc trước, ý chí của Lục Đạo Luân Hồi càng thêm rộng lớn mênh mông, gần như không cách nào tính toán, không cách nào suy đoán.
Nếu như nhất định phải so sánh, những ý chí thế giới không trọn vẹn ngày xưa kia cứ như phi trùng sâu kiến, mà ý chí của Lục Đạo Luân Hồi giống như vũ trụ vô tận vậy.
Thời gian dần trôi qua, một ý niệm hiện lên trong lòng Cố Thanh Sơn.
Hắn hiểu được ý của Lục Đạo Luân Hồi.
Từng hàng màu đỏ tươi chữ nhỏ cũng nhanh chóng nổi lên:
[Lục Đạo Luân Hồi đã gửi thỉnh cầu đến cho ngươi: ]
[Danh sách ăn sa đọa mòn hai tầng nhân gian mộ, tầng thứ nhất là thế giới ma pháp sơ đẳng trước mắt ngươi, tầng thứ hai chính là một thế giới ma pháp trung đẳng."
[Xin trục xuất sa đọa ăn mòn ra khỏi hai nơi nhân gian mộ này.]
[—— Ngươi tạm thời thu được khả năng thông hành giữa hai thế giới.]
[Chú ý: Có rất ít Thánh Tuyển giả thu được sự chú ý trực tiếp của Lục Đạo Luân Hồi, xin hãy cố gắng nắm chắc cơ hội trước mắt.]
[Một khi thành công, ngươi chắc chắn sẽ có thu hoạch.]
Tất cả chữ nhỏ màu đỏ tươi chợt lóe lên.
Trống không bao phủ bốn phía Cố Thanh Sơn dần dần biến mất, thật nhiều phong cảnh xuất hiện.
Hắn phát hiện mình đứng trên đường phố một tòa thành phố.
Người xung quanh tới tới lui lui, nối liền không dứt.
Đây là một thành phố phồn hoa.
Hai hàng chữ nhỏ lơ lửng trong hư không:
"Ngươi đã tới một thế giới ma pháp trung đẳng."
"Ngươi có thể trở về thế giới ma pháp sơ đẳng kia vào bất cứ lúc nào."
Cố Thanh Sơn nhìn qua một cái, sau đó không khỏi thở dài một tiếng.
Muốn giải quyết vấn đề sa đọa của hai thế giới ma pháp trong cùng một lúc, chuyện này thật khiến người ta cảm thấy khó giải quyết.
Hắn lần theo đường đi mà hướng về phía trước, sau đó đột nhiên dừng lại trước cửa một tiệm cơm.
Lúc này đang trong giờ cơm, tiệm cơm này buôn bán rất đắc, gần như không có mấy chỗ trống để ngồi.
Cố Thanh Sơn nhịn không được đi vào, ngồi xuống một cái bàn ở vị trí cuối cùng.
Nữ tiếp viên vội vàng đi đến, đặt một tấm thực đơn ngay trước mặt hắn, hỏi: "Xin chào ngài, ngài muốn ăn chút gì không?"
Cố Thanh Sơn cúi đầu nhìn vào tấm thực đơn kia.
Chỉ thấy trên thực đơn rực rỡ muôn màu, đủ loại món ăn, đều là những thứ mà hắn chưa hề nếm qua.
Hắn tùy tiện chọn mấy thứ, sau đó trả thực đơn lại cho nữ tiếp viên.
Nữ tiếp viên như ảo thuật rút ra mấy tấm thẻ bài, bày lên trên bàn.
"Sa đọa là nền tảng của văn minh."
Nàng thì thầm.
Bành bành bành bành!
Thẻ bài lập tức biến mất, thay vào đó chính là thức ăn mà Cố Thanh Sơn đã chọn.
"Mời từ từ thưởng thức."
Nữ tiếp viên cúi chào một cái, sau đó lui xuống.
Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào những món ngon nóng hổi trước mặt, nhất thời không lấy lại tinh thần.
Một hồi lâu sau, hắn mới cầm lấy những món ăn trên bàn, nhẹ nhàng lật qua lật lại bên trong thức ăn.
"Hừm, không có vấn đề. . . Thẻ bài chỉ là có tác dụng tạm thời chứa đựng thức ăn. . ."
Hắn nhỏ giọng lẩm bẩm một câu, sau đó thì bắt đầu ăn.
Những thức ăn này cũng không tệ lắm, nhưng sự chú ý của Cố Thanh Sơn đã không còn nằm ở những chuyện nấu nướng nữa rồi.
Hắn chú ý đến những nữ tiếp viên kia.
Chỉ thấy mỗi lần các nàng gọi món ăn cho khách hàng, đều sẽ niệm một câu cầu nguyện, có lúc là "Sa đọa cùng ngài tồn tại", có lúc là "Cảm ơn Chân Thần ban cho chúng ta thức ăn".
Nhiều khi, những khách hàng cũ kia cũng sẽ đáp lại một đôi lời.
Cố Thanh Sơn nhìn một lát, sau đó dần dần không còn khẩu vị.
Hắn tùy ý dùng ma pháp ngưng kết ra mấy đồng tiền, đặt lên bàn, nhanh chân đi ra khỏi tiệm cơm.
"Ngài muốn thuê xe sao?" Có người ở cửa hỏi.
Cố Thanh Sơn ngừng lại một chút, lên tiếng đáp lại: "Đúng thế."
"Ngài muốn đi đâu?"
"Lần đầu tiên ta tới nơi này, mang ta đi nhìn chung quanh đi."
"Xét thấy ngài không phải là người địa phương, quả nhiên đến du lịch —— ta có thể miễn phí giới thiệu cho ngài thành phố mỹ lệ này."
"Đa tạ nhiều."
"Không khách sáo, ca ngợi pháp chỉ sa đọa."
Người kia mỉm cười rút ra một tấm thẻ, ném cho hai người bên cạnh.
Bành!
Một cỗ xe ngựa trôi nổi xuất hiện trước mắt Cố Thanh Sơn.
Người kia ngồi lên vị trí phu xe, ngoắc ngoắc về phía Cố Thanh Sơn, nói: "Xin ngài tiến vào thùng xe mà ngồi."
Cố Thanh Sơn lên xe rồi ngồi vững.
Bạn cần đăng nhập để bình luận