Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 3125. Định Giới thần thông, Soi Chiếu!



Trong hư không xuất hiện từng con rắn đầu người đang lao ào ào về phía Cố Thanh Sơn.
Ánh mắt Cố Thanh Sơn vẫn lạnh nhạt, xung quanh phóng ra hàng loạt ánh kiếm rừng rực.
Những con rắn kia bị ánh kiếm chiếu vào, chẳng biết phải hứng chịu bao nhiêu nhát chém dày đặc, dần dần hóa thành xương trắng, sau đó biến thành phấn vụn.
Gió thổi qua, phấn vụn hóa thành sương mù dày đặc trong hư không.
Độc Cô Phong đứng trong sương mù, đi tới từng bước một.
Hắn ta chắp hai tay, đứng từ xa nhìn Cố Thanh Sơn: “Kiếm thuật kết hợp mệnh lệnh hủy diệt? Cũng chỉ có thế mà thôi... Thực ra trước ngươi đã xuất hiện bốn vị sứ đồ Hỗn Độn, bọn họ đều thất bại, các ngươi vĩnh viễn chỉ được đến vậy mà thôi.”
Cố Thanh Sơn không vui nói: “Ngươi có phần khinh thường sứ đồ.”
“Không thể trách ta, mà là thực lực của các ngươi cũng chỉ đến thế... Bất kể là sứ đồ kỷ nguyên hay là sứ đồ danh sách, hết thảy đều không phải đối thủ của ta.” Độc Cô Phong nói.
Cố Thanh Sơn bỗng nhiên nói: “Ngươi đã khinh thường sứ đồ, vậy tại sao lại phải tà hóa Độc Cô Phong?”
Độc Cô Phong cười như không cười, nói: “Ngươi cho rằng ta coi trọng hắn? Không, là hắn quỳ gối trước mặt ta, không ngừng cầu xin ta, hy vọng ta có thể nhận lấy thân thể và linh hồn của hắn.”
“Ta không tin.” Cố Thanh Sơn lắc đầu nói.
Trên người hắn dâng lên tầng tầng ký hiệu hủy diệt, giống như nước thủy triều, xoay tròn xung quanh hắn.
Sức mạnh hủy diệt vô tận!
Cùng lúc đó, bốn ánh lửa sau lưng hắn đều rót vào trong cơ thể, hòa làm một với khí tức hủy diệt.
Toàn thân Cố Thanh Sơn bắt đầu hóa thành ánh kiếm hình người cháy sáng.
Độc Cô Phong lẳng lặng nhìn, trầm ngâm nói: “Cũng đúng, ngươi là danh sách đầu tiên có được toàn bộ sức mạnh của Hỗn Độn. Có tư cách giao thủ với ta. Nhưng trước hết...”
Thi thể khổng lồ hiện lên sau lưng hắn ta, chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía dòng sông thời gian. Hai mắt bắn ra tia sáng.
Cả dòng sông bắt đầu liên tục mở rộng trong hư không.
Ánh kiếm biến thành Cố Thanh Sơn, hắn nhìn về phía dòng sông thời gian, chỉ thấy dòng sông đã hóa thành đại dương mênh mông vô tận.
“Pháp tắc thời không chân chính chỉ hiển hiện thành biển thời gian vô tận, một dòng sông không thể đại diện cho sức mạnh to lớn của thời không.”
Sau lưng hắn ta hiện lên ảo ảnh thi thể khổng lồ.
Từng mảnh vảy màu đen trên chiến giáp của thi thể dần bong ra, hóa thành vô số thuật pháp dày đặc bắn về phía Cố Thanh Sơn.
“Cố Thanh Sơn, thời gian đã được mở rộng vô số lần, ngươi cũng không thể tìm được thời khắc lịch sử quen thuộc đó nữa, càng không có bất cứ nơi nào có để mà chạy trốn!”
Giọng nói của thi thể khổng lồ vang vọng khắp dòng sông thời gian.
Cố Thanh Sơn không trả lời.
Hắn nhìn chiến giáp Chân Cổ Ma Vương.
Toàn bộ áo giáp đã vỡ vụn triệt để, chưa khôi phục lại như mới.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ giây lát, lấy ra một bộ chiến giáp khác từ trong người. Mặc kệ âm thanh từ trên chiến giáp truyền tới, cứ thế ném vào biển thời gian.
Làm xong hết thảy, Cố Thanh Sơn mới nắm chặt song kiếm, mở miệng nói: “Ta vừa mới hiểu ra.”
“Cái gì?” Thi thể khổng lồ hỏi.
“Ta là thuật pháp hủy diệt hết thảy, bất cứ chiến giáp có tình phòng ngự nào mặc lên người ta cũng sẽ vỡ nát. Đây chính là lẽ thường ẩn chứa trong nhân quả.”
Thi thể khổng lồ nói: “Ngươi càng ngày càng hiểu được nhiều, đáng tiếc...”
Vô số thuật pháp tà ma lấn át âm thanh của nó. Đổ ập xuống đầu Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn né người một cái, đột nhiên hóa thành ánh kiếm, trong nháy mắt đã xuyên thấu vào bức tường được dệt từ thuật pháp tà ma.
Ánh kiếm lóe lên rồi biến mất.
Chỉ thấy nó xuyên qua hư không xa xôi, chém thẳng về phía thi thể khổng lồ.
“Muốn lấy cứng đối cứng?” Độc Cô Phong cười lạnh.
Ảo ảnh của thi thể khổng lồ lập tức biến mất, Độc Cô Phong điên cuồng hét lên một tiếng, đón nhận ánh kiếm.
“Ầm!”
Đôi bên đụng mạnh vào nhau.
Ánh kiếm hóa thành Cố Thanh Sơn, hai tay đều đang cầm kiếm chém vào cổ Độc Cô Phong.
Độc Cô Phong cười gằn: “Chỉ bằng...”
Lời còn chưa dứt, chỉ thấy đằng sau Cố Thanh Sơn đột nhiên bốc lên bốn cột ánh sáng rực rỡ.
Địa, Thủy, Hỏa, Phong!
Sức mạnh của bốn loại pháp tắc hiển hiện, con ngươi Độc Cô Phong đột nhiên co rụt lại, liên tục tung ra nắm đấm.
Cố Thanh Sơn hóa thành một tia sáng bị đánh bay, lăn vào trăm thước trên biển thời gian rồi mới đứng vững.
Hắn một lần nữa giơ kiếm lên, hít sâu một hơi, bày ra tư thế.
Sau lưng hắn, bốn lá cờ chiến lay động trong gió.
Sức mạnh của bốn kỷ nguyên quá khứ đều tập trung trên người hắn.
Giữa không trung.
Độc Cô Phong sờ lên cổ mình, cúi đầu nhìn một cái.
Một tay đầy máu.
“Không thể không thừa nhận, pháp tắc Nguyên Hư, luật nhân quả, thời không và bốn loại sức mạnh thông hiểu tất cả này đúng là bốn lực lượng thánh mạnh nhất của chúng sinh... Nhưng cũng chỉ đến vậy mà thôi, chúng đều là bại tướng dưới tay ta.” Độc Cô Phong thản nhiên nói.
“Vậy sao?” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn ta giơ kiếm lên, trên thân kiếm vẫn còn đọng lại máu của Độc Cô Phong.
Chỉ thấy hắn đặt tay lên vết máu kia.
Thần thông, Kiền Nguyên Hoán Linh!
Trong nháy mắt, dường như có chuyện gì đó vừa xảy ra.
Độc Cô Phong biến sắc, đang muốn làm gì đó, không hề hay biết rằng có một Cố Thanh Sơn khác đã xuất hiện sau lưng mình.
Sơn Nữ!
Nàng cao giọng quát lên: “Phong Trấn!”
Hàng ngàn hàng vạn thanh phi kiếm bỗng chốc hiện ra, ngưng tụ thành một chuỗi bùa chú, nối lại thành mấy chục sợi dây xích, quấn quanh Độc Cô Phong.
Linh kỹ Hồng Hoang, dây xích Vạn Kiếm Trấn Ma!
Gần như là cùng một lúc, Cố Thanh Sơn cũng giơ tay kia lên, phóng ra hơn mười xích sắt.
Song Linh Kỹ!
Độc Cô Phong lập tức bị trói chặt.
Nhưng sau một cái chớp mắt, hắn chợt gào lên giận dữ: “Chỉ như vậy mà cũng muốn đánh bại ta?”
“Ầm...”
Toàn bộ xích sắt đứt ra từng khúc, phân rã thành vô số ký hiệu dày đặc, rơi lả tả trong hư không.
Hắn ta đang định nói gì đó thì lại thấy một ảo ảnh xuất hiện trước mặt Cố Thanh Sơn.
Kiền Nguyên Hoán Linh đã hoàn thành!
Trong thời khắc hắn ta tránh thoát, linh hồn được triệu hoán bằng máu của hắn ta đã xuất hiện trước mặt Cố Thanh Sơn.
Độc Cô Phong biến sắc.
Thi thể khổng lồ lại xuất hiện sau lưng hắn ta, đưa tay nắm lấy hắn ta, bóp thành một mảnh thịt nát.
“Độc Cô Phong, thân thể và linh hồn của ngươi đều đã kết thúc.”
Âm thanh của thi thể khổng lồ quanh quẩn vang vọng trong hư không.
Trước mặt Cố Thanh Sơn, linh hồn kia nhất thời cứng đờ.
Linh hồn nhìn Cố Thanh Sơn một lần sau cuối, vội quát lên: “Lên!”
Ánh kiếm nhoáng lên một cái.
Định Giới Thần kiếm đâm vào linh hồn trong suốt.
Sau một cái chớp mắt, linh hồn triệt để hóa thành hư vô.
Nhưng đã đuổi kịp...
Chỉ thấy từng màn ảo ảnh nhanh chóng xuất hiện trước mắt Cố Thanh Sơn, hiện ra cảnh tượng về những thời khắc quan trọng linh hồn đã từng trải qua.
Định Giới thần thông, Soi Chiếu!
Thần kiếm có linh, biết thời gian cấp bách, hiển hiện xong toàn bộ ký ức quan trọng của linh hồn chỉ trong nháy mắt.
Tuy vô cùng vội vàng, nhưng với khả năng của Cố Thanh Sơn thì vẫn có thể xem hoàn chỉnh toàn bộ ký ức.
Tất cả, đã hoàn thành.
Hết chương 3125.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 3126
Bạn cần đăng nhập để bình luận