Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2676. Bí mật của vạn Linh (1)



Chỉ chốc lát sau.
Hắn tiện tay lấy ra một đồng tiền xu.
—— Mấy chuyện cá cược xác suất thế này, vẫn phải dựa vào may mắn chân thực.
Hơn nữa hiện tại đang giao chiến, về sau còn phải tìm Long Thần để xin một Thuật Thế Giới Song Song, những chuyện này đều cần một chút may mắn.
Tầng tầng lớp lớp kim quang xuất hiện trên đồng tiền xu, bị Cố Thanh Sơn dùng sức nắm chặt.
Chỉ một thoáng, tất cả kim quang tràn vào thân thể của hắn.
Một hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi nhanh chóng xuất hiện:
[Ngài đã phát động ra may mắn chân thực.]
[Bắt đầu từ giờ phút này, may mắn chân chính đang vây quanh ngài, liên tục mười hai giờ.]
[Nói rõ: May mắn cũng không phải là vạn năng, nhớ lấy.]
[Đồng tiền tự mình thuyết minh: Không có may mắn là tuyệt đối không được đâu, không phải sao?]
Cố Thanh Sơn hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, bắt đầu đọc lấy đoạn hình ảnh kia.
Trong thoáng chốc, dòng sông màu đen đặc lại xuất hiện trước mắt Cố Thanh Sơn lần nữa.
Một âm thanh nằm sâu trong dòng sông đang không ngừng kêu gọi hắn.
Loại âm thanh này ——
Khiến cho người ta không có cách nào kháng cự được.
Cố Thanh Sơn trông thấy chính mình nhảy xuống, cứ lần theo mạch nước ngầm trong dòng sông mà bơi mãi bơi mãi.
Đáng tiếc, sâu dưới dòng sông có mấy con cá dài bằng kích thước con người.
Bọn chúng có răng nhọn, đang chen chúc bơi đến, mấy lần muốn gặm cắn mình thành một bộ xương trắng.
Mà âm thanh kia thì lập tức ngừng lại.
Lúc này Cố Thanh Sơn mới thoát khỏi sự cuốn hút của âm thanh kia, hắn lặng yên nổi lên, bò lên trên bờ.
"Thì ra vừa rồi là góc nhìn thứ nhất."
Hắn nhẹ nhàng thở ra, thầm nghĩ trong lòng.
Đột nhiên, bên ngoài thế giới truyền đến một hồi chấn động kịch liệt.
Tiếng nói của Nữ sĩ Tế Vũ vang lên:
"Phải chuẩn bị rời đi, Cố Thanh Sơn."
Một sức mạnh pháp thuật cường đại đột nhiên xuất hiện, tách hắn ra khỏi thế giới nằm trong hồ sơ kia.
Cố Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy nữ sĩ Tế Vũ đang đứng đối diện hắn, trên tay nắm một cái đầu hình thù kỳ quái.
"Nữ sĩ, cuộc chiến của ngươi đã kết thúc rồi sao?" Cố Thanh Sơn nhịn không được mà nói.
"Đúng vậy, " Nữ sĩ Tế Vũ giơ cái đầu trong tay lên, cất tiếng nói: "Vừa rồi ta bỗng sinh ra một loại dự cảm, hình như có thứ gì đó đang lấy tốc độ cực nhanh lao về vị trí của phi thuyền này. Chúng ta phải lập tức rời đi."
Cố Thanh Sơn cảm ứng một chút, lập tức phát hiện trong linh giác tràn đầy một loại bất an nào đó.
—— Tựa như lời mà nữ sĩ đã nói, có thứ gì đó sắp tới đây.
Nhưng mà rõ ràng mình đã phát động ra may mắn chân thực mà.
Vì sao chứ?
Cố Thanh Sơn ngưng trọng nói: "Qủa thật, ta cũng cảm thấy, thế nhưng bây giờ ta còn không thể đi."
"Vì cái gì?" Nữ sĩ Tế Vũ hỏi.
"Ta tìm được hồ sơ nghiên cứu Thuật Vạn Linh Mông Muội." Cố Thanh Sơn nói.
Nữ sĩ Tế Vũ dừng lại, lập tức nói: "Thuật kia... Cũng được, ngươi nắm chắc thời gian!"
Oanh ——
Trong tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc, tường ngoài của phi thuyền kim loại bong tróc ra trong nháy mắt.
Cố Thanh Sơn và nữ sĩ Tế Vũ cùng nhìn ra vũ trụ mênh mông bên ngoài.
Chỉ thấy trong bóng tối phương xa, một luồng rồi lại một luồng hào quang màu sắc rực rỡ đang phát sáng lên.
Bọn chúng sắp xếp lại với nhau, giống như bầy sứa đang phiêu lưu dưới biển sâu, im hơi lặng tiếng mà bay về phía bên này.
—— Một hạm đội khổng lồ!
"Gặp quỷ..."
Nữ sĩ Tế Vũ nỉ non một câu.
—— Những con sứa kia rõ ràng giống như đúc với chiếc phi thuyền đang chiến đấu với đám người bọn họ, nhìn một cái đã biết là hạm đội tiếp viện của Giáo Hội Khoa Học.
Cố Thanh Sơn thấy thế thì lòng tràn đầy khó hiểu.
Chẳng lẽ may mắn chân thực của Địa Thần không có tác dụng ở đây sao?
Nếu như vậy, rất nhiều chuyện phải tính toán lại một lần nữa.
Hắn đang nghĩ ngợi, chỉ thấy trong vũ trụ mịt mờ lại xuất hiện biến hóa mới.
Một giọng nói bén nhọn vang lên từ xa xa:
"Hì hì hì hì, thì ra là Giáo Hội Khoa Học, khó trách vừa rồi ta cảm ứng được có người đang nhìn trộm quá khứ của ta."
Nữ sĩ Tế Vũ lộ ra vẻ cảnh giác, quát khẽ lên: "Là Thuật Vạn Linh Mông Muội, chúng ta phải chuẩn bị rời đi ngay lập tức."
Tay của nàng đặt lên bờ vai của Cố Thanh Sơn.
Mặc dù Cố Thanh Sơn có chút bất đắc dĩ, nhưng hắn biết lúc này cũng không còn cách nào dò xét hồ sơ, nếu không sẽ không đi được nữa.
Chỉ trong chớp mắt tiếp theo.
Âm thanh kia đột nhiên cất cao lên, trở nên tràn ngập sát khí:
"Người của Giáo Hội Khoa Học đều đáng chết!"
Hư không khẽ động.
Chỉ thấy số lương bọ cánh cứng vô tận đang úa ra.
Bọn chúng trực nhào tới tiếp hướng hạm đội Giáo Hội Khoa Học.
Hạm đội lập tức dừng lại ngay tại chỗ.
Tầng tầng lớp lớp hào quang phát sáng lên từ từng chiếc từng chiếc phi thuyền con sứa, phóng xạ ra bốn phương tám hướng.
Hình như những ánh sáng này đều là pháp thuật công kích cỡ lớn cực kỳ lợi hại.
Những con bọ cánh cứng kia bị hào quang quét trúng, lập tức hóa thành tro bụi.
"Các ngươi đều phải chết!" Vạn linh mông muội tức giận quát lên.
Trong hư không, càng nhiều bọ cánh cứng xuất hiện.
Thuật Vạn Linh Mông Muội và hạm đội Giáo Hội Khoa Học lập tức đánh vào nhau.
Chiến đấu trực tiếp tiến vào hồi gây cấn.
Bên nào cũng có thương vong, càng đánh càng hăng, càng đánh càng nổi máu, càng đánh càng kịch liệt.
Giờ phút này.
—— Trên chiếc phi thuyền con sứa các chiến trường còn hơi xa kia.
Nữ sĩ Tế Vũ: "..."
Cố Thanh Sơn: "..."
Nữ sĩ Tế Vũ: "... Xem ra chúng ta bất chợt thu được một chút thời gian, ta đi giúp Thải Táng trước, đối thủ của nàng quá khó chơi, đợi lát nữa lại đến đón ngươi —— "
"Tốt!" Cố Thanh Sơn lập tức đáp lại.
Nữ sĩ Tế Vũ biến mất ngay trong nháy mắt.
Cố Thanh Sơn lấy lại bình tĩnh, lập tức tiến hành tiếp nhận kho hồ sơ phi thuyền một lần nữa.
—— Nếu may mắn chân thực đang phát huy tác dụng, vậy thì phải nắm chặt thời gian!
Hắn nhắm mắt lại, lập tức chui vào trong thế giới hình ảnh kia.
...
Mặt trời đang lúc ban trưa.
Mấy bộ máy móc to lớn gác ở bờ sông, một bộ phận dùng để kiến tạo đập lớn, một bộ phận khác để chia dòng, bơm nước.
Cố Thanh Sơn phát hiện mình biến thành một người trẻ tuổi mặc áo dài màu trắng, đi theo sau lưng một tên lão đầu tóc trắng xoá, cùng nhìn vào bên trong dòng sông nọ.
"Vật kia đã ăn quá nhiều huyết nhục cùng linh hồn, chỉ để lại xương cốt —— nhưng mà may mắn có nhiều xương cốt như vậy, nếu không chúng ta cũng không cách nào phát giác điều dị thường ở nơi này."
Ông lão tóc bạc chỉ vào dòng sông mà lên tiếng.
Cố Thanh Sơn nhìn theo hướng mà lão đã chỉ.
Chỉ thấy nước sông trong lưu vực này đã bị rút khô, để lộ ra xương trắng chồng chất thành núi trong lòng sông đó.
Hết chương 2676.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2677
Bạn cần đăng nhập để bình luận