Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2940. Gặp lại Thiên Hạt!



Cố Thanh Sơn đột nhiên lấy lại tinh thần, quát: “Kết nối máy truyền tin của hắn ta!”
“Các hạ, mặc dù hắn là Sát Nhân Quỷ dạng hoàn mỹ, nhưng giờ phút này cũng đã mất đi thần trí, sẽ không để ý đến lời nói của ngài.”
“Ta biết.”
“Các hạ, ngươi khuyên thế nào hắn cũng sẽ không nghe ——”
“Kết nối máy truyền tin của hắn!”
“Được... Xin các hạ chú ý, đã kết nối máy truyền tin của Diệp Phi Ly!”
Chỉ thấy trong màn ảnh, Diệp Phi Ly đang nhào về phía một tên mập mạp, máy truyền tin trong ngực đột nhiên vang lên.
Hắn lập tức giật mình khựng lại, một tay hóa thành một thanh cốt đao sắc bén, tay còn lại thì ấn người mập mạp kia xuống ——
Cố Thanh Sơn nắm lấy máy truyền tin của mình, trầm giọng mà nói ra: “Xin chú ý, Diệp Phi Ly xếp hạng thứ bảy trong trò chơi thi đấu thế giới.”
“—— Trò chơi thi đấu thể thao sắp tuyên bố bản mở rộng, anh đã được chọn trúng là người sớm tiến vào chơi bản Closed Beta, đăng nhập thì lập tức được sắp xếp thành lão đại, bắt đầu trang bị đầy các đạo cụ đầy đất, mỗi tuần nhận lấy năm mươi triệu kim cương, mang đãi ngộ tài khoản VIP chí tôn vĩnh cửu ——”
Tiếng nói của Cố Thanh Sơn đột nhiên nâng lên, cao giọng mà rống:
“Tới đi, Diệp Phi Ly, cao thủ xếp hạng mười vị trí đầu của thế giới đều đã gia nhập bản mở rộng mới nhất!”
“Lập tức chiêu mộ các anh em của anh trùng kiến công hội, cùng các cao thủ mạnh nhất tranh đấu xếp hạng thế giới một lần nữa —— anh có muốn trở thành thiên hạ đệ nhất hay không? Trả lời tôi đi!!!”
Diệp Phi Ly ngơ ngác tại chỗ, kinh ngạc nghe đoạn văn này, gần như đã quên mất tên béo vô tội đang bị nắm chặt trong tay.
Cố Thanh Sơn che microphone lại, nhỏ giọng nói: “An bài đúng chỗ cho hắn đi.”
Cố Tô An nói: “Các hạ, tôi đã hoàn thành tạo dựng bản mở rộng của game thi đấu kia rồi, tài khoản của hắn ta đã thăng cấp lên thành cấp bậc mà ngài nói tới kia——”
Hai người cùng nhau nhìn vào trong màn ảnh.
Chỉ thấy trên máy truyền tin của Diệp Phi Ly vang lên giọng nữ thật dịu dàng:
“Hì hì, thưa anh hùng Diệp Phi Ly, tư cách nội bộ của ngài bên trong trò chơi thi đấu thế giới đã được an bài hoàn thành, mời lập tức đăng nhập tài khoản, xem nội dung mới nhất của bản mở rộng.”
Diệp Phi Ly nhẹ nhàng buông tay.
Tên mập kia lập tức thoát khỏi sự khống chế của hắn ta, lộn nhào mà trốn chạy khỏi đó.
Diệp Phi Ly giống như chưa tỉnh, cầm lấy máy truyền tin loay hoay một hồi, bấm ra tài khoản của mình nhìn một chút.
“Bản mở rộng sao? Chẳng lẽ nhiệm vụ truyền thuyết kia của ta đã ra đến nội dung cốt truyện tiếp theo rồi?”
“Giết người... Cũng không có gấp, ta phải xem trước chức nghiệp này của mình có bị suy yếu không cái đã...”
Hắn ta nhỏ giọng nỉ non, màu đỏ như máu trong đôi mắt cũng dần dần tan biến đi.
Phía bên kia, trong quán rượu đột nhiên vang lên một tiếng vang nho nhỏ.
Đùng!
Một thiết bị bước nhảy siêu tốc bé xíu bỗng xuất hiện trên quầy bar.
Nó trống rất đơn sơ, nhìn giống như một cái nồi cơm điện cổ xưa.
“Thời gian có hạn, các hạ, xin hãy dùng ngay lập tức.”
“Đã nhập tọa độ rồi sao?”
“Trực tiếp khởi động thì có thể đi qua.”
“Tốt!”
Cố Thanh Sơn nhìn về phía Anna và Phùng Hoắc Đức ——
Chỉ thấy hai người đã quan sát đến choáng váng.
“Xin chờ một chút, tôi đi cứu bạn mình, sẽ lập tức trở về.” Cố Thanh Sơn áy náy nói.
Hắn ấn một cái nút nằm trên nồi cơm điện.
Ông ——
Chỉ thấy hắn và cả cái nồi kia đồng thời biến mất không thấy đâu nữa.
Trong quán rượu khôi phục yên tĩnh.
“Hoắc Đức... Ngươi có nhìn thấy không?”
“Nhìn thấy, thiết bị bước nhảy siêu tốc nhỏ đến cỡ đó, điện hạ ngài nhặt được bảo vật rồi.”
“Không phải vấn đề thiết bị bước nhảy, mà là người tên Cố Thanh Sơn này —— hắn có thể kết nối với Nữ Thần Công Chính, tùy tiện điều tra địa điểm bất kỳ, ngươi hiểu được ý nghĩa trong đó không ——”
Lời Anna nói còn chưa dứt, chỉ thấy trong hư không vang lên một trận nhiễu loạn nho nhỏ.
Ông ——
Cố Thanh Sơn một tay cầm cái nồi cơm điện, một tay nhấc lấy người đàn ông lâm vào hôn mê kia, đáp xuống đằng sau quầy bar một lần nữa.
Chỉ thấy hắn đặt người đàn ông kia lên ghế sô pha, sau đó đi trở về trước quầy bar rồi vén tay áo lên, bắt đầu pha rượu.
“Thật có lỗi, có chút chuyện nằm ngoài dự liệu của tôi, cũng may hiện tại đã giải quyết—— để ăn mừng lần gặp mặt thứ nhất của đời này, tôi mời cô uống ly rượu, được chứ?”
Cố Thanh Sơn cố gắng lấy giọng điệu trấn định mà nói ra.
Đây chính là chủ tuyến thời gian chân chính, lại bởi vì cứu Diệp Phi Ly nên xuất hiện một chút sai lầm, hiện giờ chỉ có thể cầu nguyện tuyệt đối không nên ảnh hưởng đến lựa chọn của Anna.
Cô ấy nhất định không thể trở về Thánh Quốc!
“Mời tôi uống rượu? Cũng được, bình thường tôi sẽ không nhận rượu của đàn ông, nhưng hôm nay phá lệ một lần cũng không có gì.” Anna cười nói.
“Đây là vinh hạnh của tôi.” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn thu cảm xúc lại, bắt đầu rất nghiêm túc điều chế cocktail.
Rất nhanh.
Một ly cocktail màu đỏ được bày lên trên bàn.
Ly rượu này nhìn qua giống như một ngọn lửa thiêu đốt, nhưng nhìn kỹ vào sâu bên trong ngọn lửa sôi trào, tất cả đều là vực sâu hắc ám không cách nào nhìn trộm.
Anna cúi đầu nhìn vào ly rượu kia, lại ngẩng đầu nhìn Cố Thanh Sơn.
Cả khuôn mặt của Cố Thanh Sơn đều là vẻ hồi ức, phảng phất chỉ còn lại một bộ thể xác cô độc đang nán lại trước quầy bar, mà linh hồn hắn lại theo một cơn gió im hơi lặng tiếng bay về một nơi xa xôi không biết chốn nào, đi trải nghiệm một vài chuyện vĩnh viễn sẽ không để ai biết được.
“Uống đi.” Cố Thanh Sơn lấy lại tinh thần, mỉm cười nói.
“Ly rượu này tên là gì.” Anna cầm ly rượu lên.
“Cung Thiên Yết.”
“Vì cái gì lại mang cái tên này.”
“Thiên Yết là ngôi sao vĩnh sinh bất diệt trên trời, tôi sẽ bảo vệ nó, thẳng đến vĩnh viễn.”
“Bảo vệ ngôi sao... Dựa theo cách nói bình thường thì, không phải là ngôi sao bảo vệ chúng sinh sao?” Anna lại hỏi.
“Tôi đã từng được Thiên Yết bảo vệ, hiện tại đổi thành tôi đến bảo vệ cô ấy.” Cố Thanh Sơn nói khẽ.
Anna im lặng một chút, cầm ly rượu lên uống một hơi cạn sạch.
Đắng, mạnh, cay.
Hủy diệt, cô độc, bi thương.
Cuối cùng mới có một chút bị ngọt quyến luyến thật sâu.
Nhắm mắt một lát, Anna mở mắt ra, kinh ngạc nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
“Nói ra thì kỳ quái...”
“Cái gì?”
“Tôi thích anh.”
“Chỗ của tôi còn có vài ly rượu, em có bằng lòng uống không?”
“Bằng lòng.”
“Tốt, vậy em ở chỗ này ngồi chừng hai phút thôi, anh sẽ nhanh chóng trở lại.”
“Anh muốn đi chỗ nào?”
“Một thế giới khác, về sau có cơ hội, cũng dẫn em đi ngắm nhìn.”
“Đi làm cái gì?”
“Cứu vớt thế giới đó, sau đó lập tức quay lại, em có thể đợi anh hay không?”
“... Nếu như anh không phải đang là nói khùng nói điên, vậy em sẽ ở chỗ này chờ anh.”
“Một lời đã định.”
Tiếng nói vừa dứt, trên người hắn hiện lên một màn ánh sáng, trong nháy mắt cả người đã biến mất không thấy đâu nữa.
Hết chương 2940.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2941
Bạn cần đăng nhập để bình luận