Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1958. Vua Chiến Tranh (1)


Đánh dấu
Laura lau khóe mắt, nhắm mắt lại, cảm thụ sức mạnh bên trong sợi dây một cách tỉ mỉ.
Sức mạnh trên sợi dây giống như ánh nến che chở cô bé.
Thế nhưng chỉ có một mình cô bé, một mình sống trong khoảng thời không bị hủy diệt hết thảy thì còn có ý nghĩa gì?
Trong bóng đêm tĩnh mịch, giọng nói run rẩy của Laura vang lên:
“Cố Thanh Sơn, anh phải thắng, nhất định phải thắng!”
...
Vô số năm trước.
Vùng đất đóng băng.
“Tất cả đều phải kết thúc.”
Sắc mặt Reneedol lạnh lùng, đưa chủy thủ ngôi sao đang cầm trong tay cho Kroto.
“Đi, giết chết hai vị thần tự nhiên cuối cùng này.”
“Vâng.”
Thân hình Kroto hóa thành thực thể, nhận lấy chủy thủ, bay về phía Cố Thanh Sơn và Đại Ca.
Cố Thanh Sơn yên lặng chờ đợi.
Cho đến khi chủy thủ sắp đâm trúng trái tim của hắn, hắn mới thở dài một hơi.
Trên Giao diện Chiến Thần, hàng chữ nhỏ hiện lên:
[Đã chiếu theo yêu cầu của ngài, tiến hành kiểm tra thuật dự cảm vận mệnh trên tay ngài.]
[Kết luận: Thuật pháp này sẽ không kích hoạt trong một thời gian ngắn.]
Laques giấu thần khí vận mệnh mạnh nhất ở trong tương lai, nhưng vẫn luôn không kích hoạt.
Cái này chứng tỏ điều gì?
Lẽ nào trong tiên đoán vận mệnh, thời khắc có thể chiến thắng Reneedol còn chưa tới?
Lòng Cố Thanh Sơn dần dần chìm xuống.
Nhưng hắn không có thời gian.
“Sơn Nữ!” Hắn đột nhiên quát khẽ một tiếng.
Trong hư không, bỗng nhiên một cô gái áo xanh hiện ra.
Nàng liếc nhìn Kroto.
Trong hư không liên tiếp xuất hiện ánh kiếm, khống chế Kroto một cách chặt chẽ.
Keng keng keng keng keng keng...
Kroto bị đánh bay ra ngoài.
Thần Kỹ, Nhát Chém Vong Xuyên!
Sơn Nữ đưa tay lấy ra Lục Giới Thần Sơn Kiếm từ trong không trung, chĩa về phía trước.
“Ầm!”
Vô số ánh kiếm thi nhau tuôn ra như nước lũ, công kích về phía Reneedol và Atropos, nhưng mà hai người vẫn đứng yên bất động.
Một ngọn lửa đen đột nhiên hiện lên, hóa thành chó đen.
“Ngủ! Ngủ! Ngủ!”
Chó đen quay mặt bề phía hai người đứng trong ánh kiếm, sủa liên hồi.
Reneedol hoảng hốt chớp mắt một cái.
Atropos bị ánh kiếm tấn công.
Tranh thủ lúc này, trong hư không hiện lên một thanh trường kiếm.
“Ù ù ù!”
Nó lo lắng kêu to, mở hai lon đồ uống đưa tới trước mặt Cố Thanh Sơn và Đại Ca.
Đại Ca không chút do dự nhận lấy lon nước, uống một hơi cạn sạch.
“Có chắc chắn không?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Không.” Đại Ca đứng lên.
Lại một thanh kiếm khác xuất hiện từ trong hư không, mang theo hai lon nước.
Bọn họ vẫn nhận lấy như trước, một hơi uống cạn.
“Chuyện tình cảm mà, cậu biết đấy, không thể nói rõ được.” Đại Ca buồn bã nói.
“Chậc...”
Cố Thanh Sơn không bình luận, chỉ phun ra một chữ.
Hắn nắm chặt song kiếm, nhìn ánh kiếm dồn dập như nước lũ.
"Qua hỗ trợ nàng!"
Cố Thanh Sơn vung tay, Triều Âm kiếm bay nhanh về phương xa.
Trên bầu trời, Sơn Nữ nắm chặt Triều Âm kiếm, tay còn lại cũng cầm Lục Giới Thần Sơn kiếm, rồi dùng toàn lực sử dụng kiếm quyết.
Ngay sau đó, trên một thanh kiếm xuất hiện ngọn lửa cháy hừng hực, còn thanh còn lại bị băng bao phủ.
Song kiếm cùng ra!
Trong khoảnh khắc đó, bầu trời hóa thành biển lửa.
Kroto vừa bay lại thì bị băng và lửa bao phủ.
Sau đó, Kiếm ý thức xuất hiện.
Lưới Đau Thương Che Mờ Nhật Nguyệt!
Một bóng kiếm vô hình xuất hiện trong hư không, trong nháy mắt đâm xuyên qua cơ thể của Kroto.
Còn không đợi Kroto phản ứng lại, một luồng sáng lạnh bỗng nhiên xuất hiện.
Nhát kiếm này nhanh tới cực điểm, không cho Kroto bất cứ cơ hội nào cả.
Xoẹt...
Cố Thanh Sơn cầm Địa kiếm, đâm xuyên tim Kroto.
Ánh kiếm từ trong cơ thể Kroto bắn tung tóe ra ngoài, như là một bông sen máu vậy.
Bí kiếm - Họa Ảnh!
Kroto bị vô số ánh kiếm chém thành muôn mảnh, tản thành mảnh vụn và bay đầy trời.
"Có ý nghĩa gì đâu chứ?"
Một giọng nữ truyền tới.
Sau khi dòng lũ kiếm tản đi, Reneedol và Atropos lại xuất hiện.
Reneedol hơi vẫy tay, vô số bóng đen tập trung tại một chỗ, hóa thành một người phụ nữ.
Kroto. Nàng ta lại xuất hiện thêm một lần nữa.
"Vận mệnh của nàng ta nằm trong tay của ta, dù có bị ngươi giết chết, ta cũng có thể hồi sinh nàng ta lại." Reneedol nói với vẻ bình thản.
Kroto nhìn chằm chằm vào Sơn Nữ, lẩm bẩm: "Hóa ra là ngươi..."
Cố Thanh Sơn quát lớn: "Sơn Nữ, trở về!"
Sơn Nữ nhập vào trong Lục Giới Thần Sơn kiếm, mang theo Triều Âm và trở về trong tay Cố Thanh Sơn.
"Kroto, câu vừa rồi mà ngươi nói là có ý gì?" Reneedol nhíu mày, hỏi.
"Nàng ta chính là Quỷ Đỏ, kẻ lần trước giết ta chính là nàng ta." Kroto nói.
"À, loại chuyện nhỏ này cũng không cần để ý."
Reneedol lập tức không còn hứng thú.
Sau lưng nàng ta, mặt người vô diện mở cái miệng khổng lồ của mình ra, rống giận rung trời.
Gió tuyết ngừng lại.
Trên bầu trời, gợn sóng rung động tản ra cực kỳ dữ dội, giống như đằng sau có một tồn tại nào đó đang xé nát nó ra vậy.
Trên người của Reneedol cũng xuất hiện một luồng uy thế kinh khủng, có vẻ như đang chuẩn bị làm điều gì đó.
"Chờ đã, ta còn muốn nói thêm vài câu." Cố Thanh Sơn nói.
"Nói đi." Reneedol đáp.
"Ngươi đã lấy được tất cả lực lượng của Mạc, còn có được sự trung thành của hai nữ thần Vận Mệnh, cộng thêm cả thần khí Vận Mệnh, thậm chí còn có thể điều khiển cả tận thế nữa. Ngươi đã có được nhiều thứ như vậy, còn muốn chiến đấu với chúng ta làm gì nữa? Chẳng bằng mỗi người đi một ngả, đúng không?" Cố Thanh Sơn nói.
"Mỗi người đi một ngả?" Reneedol lẩm bẩm.
"Đúng..." Cố Thanh Sơn buông kiếm ra, nói với vẻ nghiêm túc: "Ta luôn tôn trọng những người cố gắng thay đổi vận mệnh của mình như ngươi, vừa ra đời đã bị kẻ khác chiếm lấy cơ thể, cuối cùng lại vẫn có thể thay đổi vận mệnh của mình, thành tựu còn cực cao. Xưa nay ta chẳng bao giờ dùng lý lẽ của người thường để đi đánh giá. Tại sao chúng ta không dừng tay, về sau ngươi cứ đi con đường rộng mở của ngươi, còn bọn ta đi cầu độc mộc của chính mình."
Hắn vừa nói, vừa liếc mắt về phía Đại Ca.
Dựa theo lịch sử bình thường, Reneedol không thể chết.
Cho dù không dựa theo lịch sử, chỉ dựa vào tiên đoán của Laques thì Reneedol cũng chưa tới lúc chết.
Nàng ta sẽ sống mãi, tới tận tương lai sau này.
Như vậy, lịch sử sẽ vẫn giữ nguyên, có tính ăn khớp và độ chính xác cao, vận mệnh của mọi người đều không bị thay đổi.
Cũng chỉ có như vậy, Phong Ấn Chương thứ sáu mới có thể xuất hiện, Cố Thanh Sơn và Đại Ca mới có thể trở về tương lai.
Đây cũng là cách tốt nhất vào lúc này.
Reneedol suy nghĩ rồi bỗng cười lên.
"Mỗi người một ngả... Cũng không phải là không thể nào, thế nhưng điều kiện chính là các ngươi phải sống sót được đã."
"Sống sót?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Reneedol nói: "Đúng vậy, cái thế giới này đều là cơ thể của Mạc, chẳng lẽ ngươi cho rằng ta sẽ sống ở trên cơ thể hắn ta hay sao?"
"Vậy ngươi muốn..."
"Phá hủy nơi này, sau đó sẽ để tận thế xuất hiện đầy ngập trong hư không. Rồi tiếp theo, ta sẽ tới bên ngoài cánh cửa thế giới để nhìn xem." Reneedol nói.
Nàng ta giơ tay lên, nhìn chăm chú vào ngón tay của mình, nói nhỏ: "Ta rất hứng thú đối với tận thế. Bởi vì có hai nữ thần Vận Mệnh này, và ta cũng đã nuốt Kẻ tìm kiếm tận thế, nên ta đã nhận được năng lực triệu hoán tận thế."
Sau khi nàng ta nói xong, bầu trời vỡ thành hai nửa. Một khuôn mặt dữ tợn mà khổng lồ thay thế bầu trời, quan sát mọi nơi trong vùng trời này.
Reneedol tiếp tục: "Sau khi thế giới này bị phá hủy, nếu như các ngươi còn có thể sống thì cứ tiếp tục sống... Ta sẽ không ra tay trực tiếp, các ngươi sẽ có thể sống sót tới khi bị giết chết bởi một loại tận thế nào đó bị ta triệu hoán tới mới thôi."
Vù vù...
Hư không xuất hiện gợn sóng, vô số côn trùng từ trong hư không chui ra ngoài.
Bọn chúng đều có khuôn mặt của loài người, thế nhưng cơ thể lại là côn trùng, đôi cánh mỏng như cánh ve, trong miệng cũng đầy răng nanh sắc bén.
Bạn cần đăng nhập để bình luận