Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 552: Trận giao thủ cuối cùng


Chương 552: Trận giao thủ cuối cùng
Cố Thanh Sơn thử nhìn giao diện Chiến Thần, thấy hai hàng chữ nhỏ như đom đóm hiện lên.

[Thế giới mới vẫn đang tiếp tục dung hợp.]

[Tấm màn bảo vệ thế giới đã được mở ra hoàn toàn.]

Thành công!

Bảy giờ trôi qua, cuối cùng các yêu ma đã không thể xâm lấn thế giới này!

Cố Thanh Sơn lại nhìn sang các người chết, thấy công đức của bọn họ đều đã biến thành số âm.

Mặc dù đây là lựa chọn của bản thân những người chết nhưng kết quả như vậy, dù ít dù nhiều vẫn khiến họ thấy buồn bã.

“Mọi người, thật xin lỗi...” Cố Thanh Sơn đang định nói tiếp thì đột nhiên bị cắt ngang, giọng của Máy tính Công Đức cá nhân vang lên trong tai tất cả mọi người.

[Tất cả người chết xin chú ý.]

[Tất cả người chết xin chú ý.]

[Tất cả người chết xin chú ý.]

[Bắt đầu từ bây giờ sẽ tiến hành điều chỉnh công đức của mọi người.]

Đám người chết lần lượt ngẩng đầu lên lắng nghe.

Máy tính Công Đức cá nhân tiếp tục nói: [Lục giới sắp khôi phục lại ổn định một lần nữa, bởi vậy, công đức mà mọi người có thể nhận được đã nhận được hết, giờ sẽ tiến hành kết toán cuối cùng.]

[Trong trận chiến Hoàng Tuyền, mọi người không ngăn cản yêu ma phá hủy thế giới thành công, cũng không ngăn cản âm mưu của Thiên thần, nhiệm vụ cứu với sự tồn vong cuả thế giới trong Lục Đạo cũng không đạt được.]

[Ngoài ra, chuyện dung hợp thế giới là do Quỷ Vương làm.]

[Bởi vậy ra kết luận: Tất cả người chết không cứu vớt thế giới trong Lục Đạo, tất cả đại công đức đều bị hủy bỏ, chỉ để lại tiểu công đức của việc cướp đoạt Ngũ Hành Thổ Nguyên và Ngũ Hành Mộc Nguyên.]

[Đặc biệt nói rõ như sau:]

[Người chết lựa chọn đầu thai chuyển thế vào thời khắc cuối cùng đã bại lộ bản tính, thể hiện ác ý với thế giới, có hành vi mang tính kích động, suýt chút nữa dẫn đến việc thế giới bị diệt vong.]

[Kết luận: Loại hành vi này giống như thấy người ta bị hại có thể cứu mà không cứu, có thể cản mà không cản, bởi vậy công đức bị giảm.]

[Kết quả cuối cùng như sau: Người chết chuyển thế có tiểu công đức cướp đoạt Ngũ Hành Chi Nguyên, người chết chuyển thế có hành vi xấu kích động rời đi, so sánh giữa hai bên thiện ác, tất cả công đức đều bị xóa.]

[Phán quyết: Những người chết đã đầu thai chuyển thế, công đức trở về 0.]

Nói đến đây, Máy tính Công Đức cá nhân hơi dừng lại một chút.

Nghe được tin này, vẻ mặt của các người chết ở đây vô cùng đặc sắc.

Mười người chết mạnh nhất đã đi đầu thai nhưng ác niệm cuối cùng của họ đối với thế giới dường như đã khiến họ chịu sự báo thù nặng nề của Máy tính Công Đức cá nhân.

Máy tính Công Đức cá nhân lại nói tiếp.

[Tất cả những người chết chưa chuyển thế đầu thai cứu vớt hai thế giới dung hợp.]

[Thế giới mới sinh ra tấm màn bảo vệ to lớn.]

[Tấm màn bảo vệ của thế giới mới sẽ thúc đẩy tấm màn bảo vệ của sáu thế giới Lục Đạo khác tăng mạnh theo.]

[Lục giới đã được cứu vớt.]

[Kết luận: Những người chết chưa chuyển thế đầu thai đã cứu vớt Lục giới.]

[Công đức cứu vớt Lục giới đã tính toán xong, chuẩn bị gửi cho tất cả người chết chưa chuyển thế đầu thai.]

Ngay lập tức, trên đỉnh đầu của tất cả những người chết ở đây đều xuất hiện một dãy số.

Bọn họ ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy số âm biến thành 0, số 0 lại biến thành số dương, mà con số dương này còn đang không ngừng gia tăng chữ số.

Công đức đang điên cuồng tăng lên.

Những người chết không kìm được, hoan hô reo hò.

Rõ ràng họ nán lại thế giới này là chuyện tiêu hao công đức, ai có thể ngờ cuối cùng lại đạt được số công đức còn nhiều hơn trước đó!

Đợi đến khi con số trên đỉnh đầu các người chết không thay đổi nữa, thì đó đã là con số khiến tất cả mọi người đều hài lòng.

Máy tính Công Đức cá nhân lại một lần nữa tuyên bố.

[Dựa theo số công đức của mình, việc chuyển thế đầu thai của tất cả người chết sắp bắt đầu.]

[Người chết hãy quên đi kiếp trước và mọi chuyện ở hiện tại để đón chào cuộc sống mới của mình.]

[Cảnh cáo, nếu lần này vẫn còn nán lại ở dương thế, công đức sẽ nhanh chóng tan biến, cuối cùng bị đánh vào Địa ngục.]

[Hãy làm việc cẩn thận.]

Máy tính Công Đức cá nhân nói xong, tất cả lại trở về im lặng. Trên bầu trời, màn sáng như thác nước mênh mông lại một lần nữa rủ xuống.

Tỉ tỉ người chết nhảy cẫng lên hoan hô.

“Cảm tạ Quỷ Vương!” Có người kêu to lên.

Cố Thanh Sơn bật cười, lớn tiếng nói: “Không! Là các ngươi cứu được thế giới này, đây là thứ các ngươi nên có, ta phải cảm tạ các ngươi mới chết!”

Đám người chết hoan hô điên cuồng.

“Chúng ta đã cứu được thế giới rồi!”

“Quỷ Vương muôn năm!”

“Đám rác rưởi bỏ đi đầu thai kia, ha ha ha, lần này thì trợn tròn mắt rồi nhé!”

“Ta thật sự muốn xem thử biểu cảm của chúng!”

Đám người chết này đều gửi đi những lời chào cuối cùng.

Trong bệnh viện Liên Bang, nữ A Tu La nhìn đứa trẻ đang ngủ say và mẹ của nó, nói: “Tôi phải đi đây.”

“Có thể để lại cách liên lạc không? Tôi muốn đón cô về nhà ăn một bữa cơm.” Mẹ đứa bé cảm kích nói.

“Không cần, có lẽ chúng ta sẽ không gặp lại nữa đâu.” Nữ A Tu La cười một tiếng, nói. Cơ thể nàng ta khẽ động bay lên không trung, lao về phía biệt thự trong núi.

- -----------

Trên bãi đất trống trước biệt thự trong núi, bảy thống lĩnh lần lượt tiến lên ôm Cố Thanh Sơn. Bọn họ mang theo sự lưu luyến bước vào màn sáng, rời bỏ nhân gian.

Nữ A Tu La là người đi cuối cùng. Cho đến khi sáu vị thống lĩnh biến mất trong màn sáng, nàng ta mới đi đến đối diện Cố Thanh Sơn.

“Giờ ta chưa thể đi.” Nàng nói.

“Vì sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.

“Ngài đã đồng ý đánh với ta một trận.” Nữ A Tu La nói rồi giải thích thêm: “Ta là A Tu La, nếu trong đời ta không giao thủ với cường giả như ngài một lần thì trong lòng sẽ rất tiếc nuối.”

Cố Thanh Sơn yên lặng gật đầu.

Đúng vậy, A Tu La là chủng tộc hiếu chiến, chiến đấu là một loại niềm vui đối với họ. Đã cùng trải qua nhiều chuyện như vậy, những gì nữ A Tu La làm đã chứng minh nàng hoàn toàn có tư cách làm chiến hữu của hắn.

Cố Thanh Sơn lấy Triều Âm kiếm ra, chân thành nói: “Được, chúng ta tranh thủ thời gian, ta không muốn cô bị trừ công đức.”

Nữ A Tu La lấy hai thanh đao sau lưng ra, giơ lên rồi nói: “Ta sẽ không hạ thủ lưu tình đâu!”

Thân hình nàng lóe lên, múa ra vô số đao quang, bay thẳng về phía Cố Thanh Sơn.

Cố Thanh Sơn cầm kiếm nghênh tiếp.

Chiêu thức của hai bên liên tục biến đổi, trong khoảnh khắc đã đánh qua lại mấy chiêu.

Đao thế của nữ A Tu La rất hung mãnh, chiêu nào chiêu nấy đều ôm quyết tâm đồng quy vu tận.

Cố Thanh Sơn đành phải toàn lực ứng đối một phen.

Không bao lâu sau, Cố Thanh Sơn nhắm ngay kẽ hở của đối phương, trường kiếm đâm về phía trước. Một kiếm này đâm thẳng trái tim nữ A Tu La, nếu như đối phương không đưa đao về ngăn cản sẽ bị giết chết ngay lập tức.

Nữ A Tu La lại giống như chưa hề phát giác, vung đao nhào tới trước mặt Cố Thanh Sơn. Nàng tựa như không thấy kiếm của hắn nên không hề cản lại.

Trong chớp nhoáng, trường kiếm sắp đâm vào tim nàng.

“Cô...”

Cố Thanh Sơn dùng hết toàn lực, cuối cùng đẩy trường kiếm ra trong chớp mắt.

Nữ A Tu La mượn cơ hội lấn người lên, nhưng hai thanh đao vẫn lóe lên tia sáng sắc bén đã bị ném trên mặt đất.

Nàng vòng tay ôm lấy Cố Thanh Sơn, nhẹ nhàng dựa đầu lên vai hắn.

“Thật sự... không muốn quên ngài...” Nàng thấp giọng nói.

Vầng sáng từ trên trời giáng xuống, bao phủ lấy nữ A Tu La. Nàng lau nước mắt, cười dịu dàng với Cố Thanh Sơn.

Một làn gió khẽ lướt qua.

Nàng đã không còn ở đây nữa.

Cách đó không xa, Anna lẳng lặng nhìn cảnh này.

Chẳng biết từ lúc nào, cô đã nhẹ nhàng quay lưng đi.

Chó đen nói: “Vừa rồi rõ ràng cô chuẩn bị ra tay, cuối cùng vì sao ngừng lại?”

Anna cúi đầu nói: “Đó là thời khắc cuối cùng của cô ấy, tôi không làm được.”

Vành mắt của cô ửng đỏ.

Nữ A Tu La đã rời đi.

Nhóm người chết cũng lần lượt bước vào vầng sáng, theo đó mà đi.

Khi tất cả người chết một lần nữa biến mất khỏi thế giới này, vầng sáng bao phủ khắp thế giới dần dần bay lên trời, cuối cùng tiêu tan không thấy đâu.

Địa ngục lúc này trống không, tỉ tỉ người chết đã chuyển thế đầu thai cả rồi.

“Đúng là điên thật, không phải sao?” Trương Anh Hào không kìm được, nói.

“Nếu người chết lợi hại như vậy, có phải tôi nên tiễn bạn gái tôi đến Hoàng Tuyền sớm một chút hay không? Tôi cứ giữ cô ấy ở nhân gian chẳng phải là hại cô ấy sao?” Diệp Phi Ly chần chờ nói.

“Thực ra cậu đã cứu cô ấy.” Cố Thanh Sơn vỗ vai hắn ta, nói: “Lúc tôi đến Hoàng Tuyền, tất cả những con đường dẫn đến Hoàng Tuyền đều đã bị yêu ma chiếm lĩnh, chắc chắn cô ấy sẽ không thể qua được mà sẽ bị yêu ma ăn thịt. Hơn nữa, những người chết này cuối cùng rồi sẽ đầu thai... Tôi ở Hoàng Tuyền đã hiểu được suy nghĩ của người chết, biết bốn tộc của A Tu La giới đều có riêng một thế giới rộng lớn, mỗi một thế giới đều rộng lớn không bờ bến đến nỗi trước giờ chưa ai tìm được ranh giới của nó.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận