Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2888. Ký ức



Tiếng nói vừa dứt, hư không đột nhiên bay ra ba bộ xương khô, chia thành ba hướng rút đao chém về phía Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn không nhúc nhích.
Hắn ngơ ngác nhìn vào cái trống lúc lắc trong tay, hình như đang nhỏ giọng đọc lấy cái gì.
“Đồ vô sỉ!”
Lâm Trường Phong quát to một tiếng, song đao tung ra, đột nhiên có trăm ngàn ánh đao quang liên tục chặt chém về bốn phương tám hướng.
Ba bộ xương khô lập tức bị đánh bay ra ngoài, biến mất bên trong cơn mưa to lần nữa.
Tiếng nói của thủ lĩnh sát thủ vang lên từ sâu trong làn mưa: “Thiên phú không tồi, nhưng dù sao cũng là dã lộ, căn bản không biết mình sơ hở ở nơi nào, lại muốn cản tám người bọn ta bằng cách nào kia chứ?”
Hư không khẽ động.
Tám bộ xương khô bao vậy Lâm Trường Phong ở giữa, đồng thời ra tay công kích.
Lâm Trường Phong nổi giận gầm lên một tiếng, giơ song đao lên ——
Chỉ một thoáng, đao quang kiếm ảnh tầng tầng lớp lớp, như núi như biển, dày đặc chồng chất khắp mọi ngõ ngách, phát ra âm thanh giao kích nhanh như mưa rào.
Một giây đã qua.
Tất cả dị tượng tiêu tán.
Lâm Trường Phong quỳ rạp xuống đất, trên người tràn đầy vết thương.
“Hừ, thật không ngờ ta sẽ chết dưới đao một đám sát thủ.” Hắn ta tự giễu cười nói.
Thủ lĩnh sát thủ nói: “Hạng người ngu xuẩn không biết thay đổi, ngươi có biết, ngươi vốn có thể bái vài tông môn của ta..."
Lâm Trường Phong thay đổi sắc mặt.
Thủ lĩnh sát thủ cũng cảm thấy đã nói lỡ, nâng binh khí trong tay lên, nói: “Vậy ta sẽ chém hạ cái đầu của ngươi, để mọi chuyện kết thúc như vậy.”
Lâm Trường Phong vốn chỉ còn lại một hơi, lúc này mặc dù đoán được rất nhiều chuyện, nhưng biết sinh mệnh của mình đã đến điểm cuối cùng.
Hắn ta nhịn không được nhìn về hướng của Cố Thanh Sơn.
Chỉ thấy sắc mặt Cố Thanh Sơn tái nhợt, chậm rãi giơ cái trống lúc lắc trong tay lên, dùng sức lay động.
Đông ——
Tiếng trống vang lên.
“Giết bọn chúng.” Cố Thanh Sơn mở miệng nói.
Đôi mắt của Lâm Trường Phong đột nhiên trợn to, chỉ thấy tám tên sát thủ kia cứng lại tại chỗ không nhúc nhích, dường như bị cái gì đó đóng đinh vậy.
Cơ hội tốt!
Lâm Trường Phong kích phát ra một tia sức mạnh cuối cùng trong thân thể, dùng sức vung song đao ra, tạo thành một đường ánh sáng.
Bá ——
Tám cái đầu phóng lên tận trời, bay ra ngoài đánh vào boong thuyền, phát ra từng tiếng vang “Bang bang” nặng nề.
Chỉ vẻn vẹn một chớp mắt!
Thắng bại đột nhiên thay đổi một trăm tám mươi độ!
“Ha ha ha ha!”
Miệng Lâm Trường Phong phun máu tươi, điên cuồng mà bật cười.
Chỉ thấy toàn thân Cố Thanh Sơn run rẩy không ngừng, bước tới từng bước một, chán nản nói: “Thật xin lỗi, ta phải bỏ ra chút thời gian để kích phát thuật này, vẫn là không còn kịp rồi.”
Lâm Trường Phong mở to đôi mắt hổ, nhìn chăm chú vào đứa bé trước mắt.
“Tiên Thiên Thánh Nhân?” Hắn hỏi.
“Xem như vậy.” Cố Thanh Sơn nói.
Lâm Trường Phong nhếch miệng cười một tiếng, nói: “Thương lượng cái nào, có thể để cho đời sau của ta—— chí ít cho thân phận tốt chút hay không.”
“Ngươi cứu ta một lần, công đức đủ để làm việc này, còn có dư thừa.” Cố Thanh Sơn nói.
Lâm Trường Phong suy nghĩ, nói: “Vậy thì giúp ta thêm một chuyện.”
“Cái gì?”
“Kiếp sau để cho ta tới quản lý sát thủ đi —— để tránh bọn chúng cứ giết người vô tội lung tung.”
“Công đức có thể giúp đỡ một chút chuyện, nhưng càng nhiều còn cần chính bản thân ngươi cố gắng.” Cố Thanh Sơn nói.
“Được, vậy thì quyết định thế đi?”
“Hừm.”
Lâm Trường Phong gật gật đầu, nụ cười trên mặt dần dần lụi tàn.
Hắn ta gục đầu xuống, cứ chết đi như thế.

Sông lớn cuồn cuộn.
Thuyền nhỏ phiêu diêu trôi nổi, thuận theo dòng nước trôi về phía trước.
Trên thuyền.
Bé trai đứng trước đống thi thể đầy đất, im lặng mấy giây, sau đó nhìn về phía cái trống lúc lắc trong tay.
Chỉ thấy trên trống lúc lắc đã dính một chút vết máu.
Một đao vừa rồi của Lâm Trường Phong là dốc hết toàn lực mà vung ra, căn bản không có độ khống chế, cho nên khiến khắp nơi trên thuyền đều dính đầy vết máu.
“Ta vốn muốn cứu thế, không ngờ lại phải giết người trước...”
Bé trai hít một tiếng, nhẹ nhàng chuyển động trống lúc lắc.
Tùng tùng tùng tùng đông!
Nương theo tiếng trống, một rồi lại một cái bóng mờ từ trên thi thể bay ra ngoài.
Tám tên sát thủ.
Bọn hắn mang vẻ mặt hốt hoảng nhìn về bốn phía, dường như còn chưa hiểu rõ tình huống.
Bé trai cũng không cho bọn chúng thời gian phản ứng, quát khẽ: “Đi!”
Chỉ một thoáng, một thác nước màu vàng kim từ trên cái trống bay ra ngoài, cuốn một cái lên ko trung, lập tức xóa sạch triệt để tám linh hồn hầu như không còn.
Thác nước kim sắc kia bay trở về, không ngừng xoay tròn vòng quanh cái trống lúc lắc.
Bé trai giơ cầm cái trống giơ lên cao cao, một tay khác ấn ra một pháp ấn kỳ dị, vỗ nhè nhẹ lên trên thuyền nhỏ.
Mây mù lập tức giăng kín.
Thuyền nhỏ lập tức bay thằng lên cao từ trên con sông, biến mất như tàn ảnh trong hư không.
—— lăng không hư độ, lại vô chất vô hình.
Không còn cái gì có thể phát hiện tung tích của nó.
Bé trai làm xong tất cả mọi chuyện thì khoanh chân ngồi trên boong thuyền, điều tức nghỉ ngơi.
Trước người hắn bỗng nhiên xuất hiện một cái bóng.
—— Lâm Trường Phong.
Bé trai từ từ nhắm hai mắt lại, mở miệng nói: “Ngay lúc vừa rồi, pháp tắc thiên địa của thế giới Hồng Hoang có thay đổi, hình như bị người nào đó sửa lại, bởi vậy ta cảm thấy ngươi tạm thời không cần đi đầu thai.”
Hư không phía sau hắn thối lui về hướng hai bên, để lộ ra một mảnh kim quang vô tận.
“Hồn phách của ngươi tạm thời do ta bảo tồn, chờ ta xác nhận không có vấn đề gì nữa, ta sẽ cho ngươi đi đầu thai, như thế nào?” Bé trai hỏi.
Lâm Trường Phong gật gật đầu, quay người bay vào bên trong một mảnh kim quang.
...
Trong đường hầm sâu thăm thẳm.
Mèo quýt mở mắt ra, nhìn qua cái trống lúc lắc kia, trên mặt lộ ra vẻ phức tạp.
Ký ức ——
Mình quả nhiên tìm về một chút ký ức.
Thế nhưng đoạn ký ức này quá ngắn.
Rốt cục mình đến từ đâu? Vì cái gì vừa xuất hiện thì chính là tiên thiên thánh nhân?
Cha và mẹ đâu?
“—— Đi dọc theo lộ tuyến ta đưa cho ngươi đi, ngươi sẽ nhớ lại tất cả mọi chuyện.”
Tiếng nói của thánh nhân Phong Vũ quanh quẩn ở bên tai.
Mèo quýt không do dự nữa, lập tức cất cái trống lúc lắc kia lại, trở lại trên vách tường thẳng đứng.
Tính ra thì dài, nhưng vừa rồi tiếp nhận đoạn ký ức kia chỉ tốn thời gian một giây.
Phải sớm khôi phục tất cả ký ức lại mới được!
Hết chương 2888.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2889
Bạn cần đăng nhập để bình luận