Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2480. Chiến đấu và ra đi (2)


Đánh dấu

Nếu như tranh đấu. . .
Cố Thanh Sơn không nói chuyện, chỉ đưa tay rút ra Thần Kiếm Định Giới từ trong hư không, chỉ vào hư không.
Quyền năng của Định Giới, chiếu rõ!
Chỉ một thoáng, quang ảnh trùng điệp ngưng tụ thành một hình ảnh đang nhanh chóng chớp động.
Mọi chuyện xảy ra khi hắn bị ba mươi sáu chuôi Thần Khí vây công đã tái hiện lần nữa.
Cô gái xương trắng nhảy lên thuyền nhỏ, theo dòng Vong Xuyên xuyên qua hư không, đi về hướng Nhân Gian giới.
Hết thảy tại hai hơi ở giữa hiện ra hoàn tất.
"Đây là Vong Xuyên Thần Kỹ. . . Sư tôn. . ."
Cố Thanh Sơn nhẹ giọng thì thầm.
—— Cô gái xương trắng bị khế ước mang đến nhân gian.
Nói cách khác, tình trạng hiện giờ của sư tôn cũng rất nguy hiểm.
Thiên Đế quả nhiên tính toán không lỗ hỏng, mặc kệ phía bên này mình dùng ra loại thủ đoạn gì, hắn đều sớm đã chuẩn bị xong phương pháp ứng phó.
Như vậy. . .
Mình phải làm thế nào mới có thể chiến thắng hắn ta chứ?
Ánh mắt Cố Thanh Sơn khẽ nhúc nhích.
Suy nghĩ cẩn thận, lần duy nhất mình kiến thức được bí mật của Lục Đạo và Thiên Đế giả, nhìn thấy Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng, là bởi vì ——
Ngay cả bước kế tiếp mình phải đi đâu cũng không biết.
Lúc ấy mình dùng mảnh vỡ của Thần Kiếm Định Giới, phát động ra quyền năng lui tà, tự đánh mình bay tung ra khỏi Tinh Không thành.
Sau đó mình triệu hồi yêu tinh.
—— Không ai có thể đoán trước yêu tinh sẽ làm cái gì.
Cho nên đó là lần duy nhất mình thoát khỏi tính toán của Thiên Đế.
Nếu như thế thì. . .
Cố Thanh Sơn dần dần nảy sinh một ý tưởng trong lòng.
Nói thì chậm, kì thực thời gian mới trôi qua mấy giây ngắn ngủi mà thôi.
Trong hư không nhảy ra một hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi lần nữa:
"Chú ý, lần tranh hùng này đã bắt đầu!"
Trên bầu trời, trang sách công đức bộc phát ra ánh hào quang rực rỡ, từng hàng chú văn cấp tốc mà hiển hiện.
Cố Thanh Sơn vẫn không nhúc nhích.
Trong hư không bên cạnh hắn, đã có một thanh Trường kiếm thu thuỷ lặng lẽ hiển hiện.
Trường kiếm hóa thành một người con gái xinh đẹp lạnh lẽo, đứng ngay bên cạnh hắn.
"Công tử?" Sơn Nữ thấp giọng mà nói.
Cố Thanh Sơn vứt Trấn Ngục Quỷ Vương Trượng cho nàng.
"Quy tắc là không có kẻ chết thì không kết thúc —— cho nên cứ chạy đi là được rồi, thực sự không được thì trở về địa ngục nghỉ ngơi, không cần liều mạng." Cố Thanh Sơn truyền âm.
"Đã rõ!"
Sơn Nữ ngẩng đầu nhìn về phía trang sách công đức, toàn thân tỏa ra một dao động kỳ diệu.
Thần thông, tuệ mệnh!
—— nàng có thể sử dụng tất cã mọi quyền năng của Cố Thanh Sơn!
Chỉ thấy Cố Thanh Sơn vươn tay ra.
Sơn Nữ lập tức nắm chặt tay của hắn.
Chỉ một thoáng, Sơn Nữ biến thành hình dạng của hắn, mà Cố Thanh Sơn lại biến trở về pháp sư vong linh Rhode.
Chúng Sinh Đồng Điều Huyền Bí chung cực!
Bọn hắn đồng thời phát động ra sức mạnh huyền bí chung cực này, lại chuyển hóa thân phận khác nhau.
Sơn Nữ thu được thân phận Hồn khí chiến tranh Cực Cổ, bắt đầu chính thức tham dự trận Thần Khí tranh hùng này.
Mà Cố Thanh Sơn lại trở về với thân phận Thần Chích tử thần, thoát ly trận chiến Thần Khí.
"Công tử, ta phải đi rồi." Sơn Nữ khẽ quát một tiếng.
"Ừ, vất vả cho cô." Cố Thanh Sơn nói.
Thân hình Sơn Nữ chấn động, phóng lên tận trời, nửa đường còn hóa thành một con rồng đen lừa cháy hừng hực che khuất cả bầu trời.
Oanh ——
Tiếng nổ tung kịch liệt vang lên, lại thấy từng tia từng tia ánh sáng màu lam lóe lên!
Bức tường âm thanh và bức tường ánh sáng cùng lúc bị đánh tan.
Trong chớp mắt, con rồng đen đã xông phá hư không, thoắt cái đã không biết đi đến phương nào.
Thiên Thư Luân Hồi trì trệ, sau đó lập tức xuyên phá hư không, theo sát đằng sau.
Quy tắc của Thần Khí tranh hùng là không có kẻ chết thì không kết thúc.
—— Nếu nó muốn trở thành chủ Thần Khí của Hoàng Tuyền, vậy thì nhất định phải tìm ra con rồng đen, chiến thắng con rồng đen !
Hai món Thần Khí đều biến mất khỏi thế giới Hoàng Tuyền.
Lúc này Cố Thanh Sơn mới nhìn về phía Lãnh Thiên Trần.
"Ta phải đi đến nhân gian cứu sư tôn, thuận tiện giải quyết một chuyện mấu chốt của Nhân Tộc." Cố Thanh Sơn nói.
"Chuyện gì?" Lãnh Thiên Trần hỏi.
" Nhân Tộc Cực Cổ chỉ lấy được một bộ phận truyền thừa của nhân tộc Lục Đạo, còn có một phần khác hiện giờ đang được chôn giấu trong nhân gian mộ."
"Năm đó Nhân Tộc đã thua Thiên Đế trong lúc tranh hùng, rút ra kinh nghiệm xương máu, họ không chỉ sáng tạo ra Diệt Tuyệt Tai Ách Long, còn tạo ra một thứ khác, nuôi ý đồ chiến thắng Thiên Đế trong cuộc tranh hùng lần tiếp theo."
"—— Thứ kia vẫn luôn phiêu linh ở Thế Giới Hư Không, vào thời đại Tuyên Cổ thì bị vạn thần nhặt, trong thời gian khá dài đã thuộc về hậu nhân của vạn thần, lưu lạc đến thế giới nguyên sơ, cuối cùng kết duyên cùng ta —— tìm thấy nó, ta mới được coi là có được toàn bộ sức mạnh cuối cùng của Nhân Tộc." Cố Thanh Sơn nói.
"Ngươi đi đi." Lãnh Thiên Trần nói.
"Lãnh huynh, sau khi ta đi, ngươi cứ đến địa ngục, địa ngục nằm bên trong núi Thiết Vi, là khu vực an toàn sau cùng của chúng ta, ngươi cần giữ vững nơi đó, đừng đi ra." Cố Thanh Sơn dặn dò.
"Tốt, ta sẽ trông coi địa ngục." Lần này Lãnh Thiên Trần không cự tuyệt.
Cố Thanh Sơn gật gật đầu với hắn ta, thân hình lập tức lui về phía sau.
Hư không sau lưng hắn đã vỡ nát.
Hoàn toàn cảnh tượng nghĩa địa u ám xa xôi đã hiển hiện.
Cố Thanh Sơn lui vào trong cảnh tượng kia, hoàn toàn biến mất.
Hắn đi đến nhân gian.
Dòng sông Mộ.
Cố Thanh Sơn ngồi xổm bên bờ sông, trên mặt lộ ra vẻ trầm tư.
Từng hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi dừng lại trong hư không, vẫn luôn thoáng hiện không ngừng nghỉ:
[Trạng thái: Cấm.]
[Hai tòa thành Thiên Đình, Tinh Không đã được thành lập, Thánh Tuyển chi tranh của Nhân Gian giới đã kết thúc.]
[Ngươi thân là Tử Thần, không cách nào tiến vào cuộc tranh hùng của Nhân Gian giới.]
Cố Thanh Sơn thả ra thần niệm, cẩn thận đảo qua bốn phía.
Trong một mộ huyệt được mở toang cách đó mấy ngàn dặm đang có ba tên Thánh Tuyển giả đang nằm.
Hơi thở của bọn họ đã hoàn toàn biến mất, hiển nhiên là đã chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận