Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2653. Lục Thánh! (2)



Đột nhiên có biến...
Trong hư không trước mặt đột nhiên chui ra năm con bọ cánh cứng khổng lồ màu sắc sặc sỡ.
Côn trùng vĩnh hằng.
Nhìn khí thế và hình thù của năn con bọ cánh cứng này, có vẻ như cũng là tồn tại cường đại trong đàn sâu bọ.
Các kiếm tu đồng loạt xông lên.
Bọn họ nhận được chúc phúc của Nhân tộc, thực lực không thua kém gì năm con côn trùng vĩnh hằng này.
“Chúng ta yểm hộ ngươi, ngươi đi mau!”
Một tên kiếm tu truyền âm cho Cố Thanh Sơn.
"Đi!"
Ninh Nguyệt Thiền kéo tay Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn nghiến răng một cái, lách người tiếp tục tiến bước.
Bốn trăm bước.
Ba trăm bước.
Phía trước là một biển côn trùng.
Trên người Cố Thanh Sơn đột nhiên vang lên một giọng nói:
“Ta cũng hoạt động gân cốt một chút, ngươi tiếp tục tiến về phía trước.”
Giọng của Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng!
“Ngươi không sợ chết nữa à?” Cố Thanh Sơn thấp giọng nói.
“Ta muốn biết rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra với chính bản thân mình.” Người Đoạt Nhiệm Vĩnh Hằng nói.
“Thế nhưng chúng nó số lượng đông đảo, ta sợ ngươi đánh không lại.” Cố Thanh Sơn nói.
“Ai mà không có lá bài tẩy kia chứ?” Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng nói với giọng khinh thường.
Nó bay ra ngoài, hóa thành một con côn trùng lớn bằng quả đấm.
Trong khoảng không sau lưng nó đột nhiên xuất hiện vô số đường ống màu đen.
Thế giới kia bắt đầu chồng chéo lên.
Chỉ thấy một con quái vật khổng lồ nhiều mặt nhiều chân tỏa ra khói độc màu xanh đấm từ thế giới bên kia từng bước vọt tới.
Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng bay lên, đáp xuống đỉnh đầu quái vật nhiều mặt nhiều chân, thoáng cái đã chui vào bên trong.
Quái vật nhiều mặt nhiều chân mở mắt ra.
“Đi mau... Những con côn trùng này giao cho ta!” Quái vật nhiều mặt nhiều chân nói.
Vừa dứt lời, nó lập tức nhào tới.
Cố Thanh Sơn lần nữa kéo ra một khoảng cách, tiếp tục đi về phía trung tâm chiến trường.
Hắn và Ninh Nguyệt Thiền ra sức chém giết, dốc hết sức lực mở ra một con đường máu.
Hai trăm bước.
Một trăm bước.
Sắp đến rồi!
“Ầm ầm!”
Một cây cột Thanh Đồng từ trên trời giáng xuống.
Chỉ thấy trên cột Thanh Đồng này đang giam giữ một thi thể màu xám nhăn nheo.
Nó vừa lúc chặn ngay trước lối đi của Cố Thanh Sơn và Ninh Nguyệt Thiền.
Thi thể ngẩng đầu, phát ra tiếng cười ồm ồm về phía hai người.
“Tăng cường sức mạnh gấp ba mươi lần? Đáng tiếc... Ta sẽ không để cho các ngươi đi qua.”
Sắc mặt Ninh Nguyệt Thiền tái nhợt.
Thực lực của đối phương... bọn họ tuyệt đối không thể nào thắng nổi.
Nàng giơ trường đao lên, che chở trước người Cố Thanh Sơn, thấp giọng nói:
“Thanh Sơn, ta... có lẽ có liều mạng cũng không thắng được nó.”
Trong lòng Cố Thanh Sơn đã biết kết quả.
Hắn quay đầu nhìn lại.
Các kiếm tu đang chiến đấu.
Côn trùng cũng đang liều mạng.
Cả thế giới đã hóa thành núi thây biển máu, giống như địa ngục.
Chúng sinh Lục Đạo thương vong càng lúc càng nhiều.
Toàn bộ thế giới Atula đang rơi vào tình thế không cách nào vãn hồi.
Một khi thế giới Atula hủy diệt, toàn bộ dòng thời không cũng không thể nào giữ vững được nữa, Nhân Gian giới cũng sẽ bị liên lụy.
Những người mà mình quan tâm cũng sẽ rơi vào thế diệt vong theo Lục Đạo.
Hết thảy đều đã định trước.
Đã định trước...
Thế gian vì sao lại có nhiều chuyện đã định trước như vậy?
Cố Thanh Sơn bỗng bật cười, tiến lên vài bước, che trước người Ninh Nguyệt Thiền.
“Ta vừa mới tính toán.” Hắn nói.
“Cái gì?” Ninh Nguyệt Thiền không hiểu.
“Trên người ta có sức mạnh Địa Thần và Thủy Thần, hơn nữa còn sở hữu những sức mạnh khác, nếu ta dùng một chiêu đó...”
Lời của hắn còn chưa nói xong.
Một luồng khí thế mãnh liệt từ trên người hắn ầm ầm bốc lên.
Vẻ mặt Cố Thanh Sơn đầy kiên quyết, thấp giọng nói: “Thì có thể đột phá, cho dù chỉ có một lần.”
“Cũng đủ rồi.”
Gió thổi dữ dội.
Cố Thanh Sơn giơ Lục Giới Thần Sơn kiếm trong tay lên, chữa thẳng về phía cỗ thi thể màu xám nhăn nheo trên trụ Thanh Đồng.
Dòng chữ nhỏ màu đỏ tươi nhanh chóng xuất hiện trong hư không.
[Chú ý.]
[Ngài đang phóng ra kiếm trận: Đồng Quy.]
[Đây là kiếm trận quyết tử.]
Kiếm khí vang trời từ trên người Cố Thanh Sơn bốc lên, toàn bộ sinh mệnh của hắn cũng bắt đầu thiêu đốt.
Tất cả đều hướng về khoảnh khắc cuối cùng...
Vào đúng lúc này, một giọng nữ truyền đến từ trong bầu trời:
“Lục Thánh Phong Ấn, giải!”
Lời còn chưa dứt, khắp thế giới đã sinh ra một làn sóng dao động vô hình.
Tựa như có chuyện gì xảy ra.
Trong không trung xa xôi đột nhiên vang lên một loạt âm thanh ồn ào.
Có một người đàn ông nói gì đó liên miên không dứt, tiếng nói lan rộng khắp chốn:
“Các ngươi nhìn đi, một chiêu này gọi là Đồng Quy, là chiêu thức Nhân tộc dùng để liều mạng.”
“Cho dù nó có uy lực không gì bì kịp, nhưng cũng có rất ít người muốn học kiếm này.”
“Bởi vì nó vô cùng khó học, học xong cũng chỉ có thể dùng lúc đồng quy vu tận với người khác.”
“Nếu không phải trong lòng có tiếc nuối không cách nào gạt đi...”
“Thì sẽ không có ai dây vào môn kiếm thuật này.”
“Ta cũng đã rất nhiều năm không nhìn thấy phong thái của kiếm này.”
“Trĩ La, quả nhiên ánh mắt của ngươi không tệ.”
Cố Thanh Sơn sững sờ.
Ninh Nguyệt Thiền ngây ngốc.
Tồn tại trên trụ Thanh Đồng đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên, quát lớn: “Là ai, giả ma giả quỷ, cút ra đây cho ta!”
Tầng mây tản ra hai bên.
Chỉ thấy vô số Atula sắp hàng thành trận pháp, chính gữa là một con voi trắng, trên lưng voi trắng đầy các loại binh khí.
Một người đàn ông trung niên ngồi trên lưng voi trắng, đang nói chuyện với một nữ Atula bên cạnh mình.
Nữ Atula kia chính là Trĩ La.
Trĩ La từ xa cười với Cố Thanh Sơn một cái, truyền âm cho hắn: “Nhanh thu kiếm thuật lại, ta không cho ngươi chết.”
Nàng lén đưa tay véo voi trắng một cái, không để cho ai biết.
Thân thể voi trắng run lên.
Người đàn ông trên lưng voi lập tức có cảm giác, ngoắc tay với Cố Thanh Sơn.
“Ngươi tên Cố Thanh Sơn? Ừm, không tệ, nhưng lần này không đến phiên ngươi chết.”
Cố Thanh Sơn ôm quyền nói: “Xin hỏi các hạ là?”
Người đàn ông híp mắt nói: “Không phải ngươi đã từng nhìn thấy trận đại chiến giữa Cổ Thiên Đế và Quỷ Vương Hoàng Tuyền sao? Lúc đó ta không có mặt, không thì bọn họ đều không có đất diễn.”
“Đúng rồi, sư tôn ngươi vừa mới tới rồi đó, người đâu?”
Bỗng nhiên, một giọng nữ từ trên bầu trời xa xôi truyền đến:
“Vậy mà dám ép đồ nhi ta dùng Đồng Quy?”
Trên bầu trời xuất hiện một người.
Tạ Đạo Linh.
Quanh thân nàng phóng ra một ảo ảnh khổng lồ có hình thân rắn, đánh thẳng về phía trụ Thanh Đồng.
“Ầm...”
Trời long đất lở.
Hết chương 2653.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2654
Bạn cần đăng nhập để bình luận