Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1724. Chiến Giáp Đoạn Tội!


Đánh dấu
Vịt bông kêu lên: “Ta hiểu rồi, ác quỷ chỉ có thể thành thật mà ở lại thế giới này, không thể đi về thế giới của mình... Bởi vì dòng thời gian khác nhau, ba pháp tắc lớn sẽ không cho phép bọn chúng tiến vào những thế giới khác trong dòng chảy hư không hỗn loạn, nếu không sẽ gây ra rối loạn thời gian!”
“Chính xác.” Cố Thanh Sơn khen một tiếng.
Hắn ném chiếc bánh cho vịt bông, nhìn đối phương ăn với sự thích thú.
Quạ suy nghĩ một chút, nói: “Thế giới này về sau sẽ ra sao?”
Cố Thanh Sơn lắc đầu nói: “Một phần tai họa đến từ thế giới song song đã hóa thành vận mệnh ăn mòn, bị bọn ác quỷ sử dụng để đi đối phó Vực Sâu Vĩnh Hằng. Các thế giới bị hủy diệt đã biến mất từ lâu, chỉ còn lại thế giới Thánh Linh cuối cùng này, ta cũng không biết nó rồi sẽ ra sao.”
Bỗng nhiên hắn cảm ứng được gì đó, tiện tay lấy ra quyển sách bìa đen.
Chỉ thấy quyển sách bìa đen tự động mở ra một trang, hiển thị khe cắm thẻ “Xích Ma Thần Thương” còn trống và tấm thẻ “Thánh Ngôn – Tịnh”.
Dưới cái nhìn chăm chú của Cố Thanh Sơn, quyển sách bìa đen lật qua một tờ.
Trang này có ba khe cắm thẻ, hai trong số đó để trống, trong khe cắm thứ ba có một thẻ bài.
Trên thẻ bài là cảnh tượng khinh khủng lúc thế giới bị hủy diệt.
Phía dưới thẻ bài ghi chú tên gọi và giải thích về thẻ:
[Thẻ bài: Nghi Hoặc Của Thế Giới.]
[Đây là thẻ bài mà thế giới tạo ra để kết nối với ngài cho thuận tiện.]
[Ở rất nhiều thế giới song song, gần như không có thế giới nào cường đại bằng thế giới Thánh Linh, nhưng thế giới Ác Quỷ lại để mắt đến thế giới Thánh Linh, cũng hao tốn một thời gian dài để đẩy nó vào cảnh hủy diệt.]
[Nếu như nói chỉ là vì tạo thành một sự ăn mòn vận mệnh khổng lồ, lý do này có vẻ không đủ thuyết phục. Chúng thần và ý chí thế giới cũng cảm thấy nghi hoặc.]
[Trong lần chiến đấu kế tiếp, hi vọng ngài sẽ tiến thêm một bước trong công cuộc tìm kiếm bí mật của Ác Quỷ, tìm ra lý do cho hành động của bọn chúng.]
[Nếu như ngài thành công thu được đáp án thì có thể dựa vào thẻ bài này, trực tiếp kết nối với ý chí thế giới, thu được thẻ bài trân quý của thế giới tầng trong: Chiến Giáp Đoạn Tội.]
Cố Thanh Sơn đọc thật nhanh, hơi động lòng.
Tìm kiếm bí mật của thế giới Ác Quỷ vốn là chuyện hắn muốn làm.
Bây giờ, hoàn thành chuyện này là có thể thu được chiến giáp Đoạn Tội...
Trước đó, bộ chiến giáp tốt nhất đã bị hắn đưa cho Tô Tuyết Nhi, những chiến giáp sau này đều rất nhanh hỏng.
Vật phẩm hệ Đoạn Tội hẳn là cường đại đến mức dị thường.
Hiện tại Cố Thanh Sơn vô cùng khát khao có một bộ chiến giáp tốt.
Hắn nắm lấy thẻ bài, vội vàng nói: “Có thể cho ta nhìn một chút xem chiến giáp Đoạn Tội như thế nào hay không, như vậy ta cũng có thêm động lực.”
Thẻ bài dâng lên một sự dao động khác thường.
Ý chí thế giới bắt đầu đáp lại hắn.
Chỉ thấy từ trong hai khe cắm thẻ để trống, một ảo ảnh thẻ bài dần dần ngưng tụ thành hình.
Đó là một bộ chiến giáp màu trắng sữa, phần lớn da thịt lộ ra bên ngoài, chỉ có mấy mảnh giáp che chắn một số vị trí quan trọng.
Cũng may phần sau của chiến giáp phức tạp hơn một chút, có một đôi cánh lớn chừng bàn tay.
Đôi cánh nhỏ ấy lại còn có thể cử động.
Ở phía dưới thẻ bài cũng có ghi chú tên gọi:
[Chiến giáp Thần Linh: Chiến giáp của Tiểu thiên sứ Đoạn Tội.]
Một âm thanh uy nghiêm vang lên bên tai Cố Thanh Sơn:
[Bởi vì Thần vị Đoạn Tội của ngươi, đặc biệt ban thưởng cho ngươi chiến giáp Tiểu thiên sứ!]
Cố Thanh Sơn nhìn bộ chiến giáp kia, toàn thân hóa đá.
Hắn siết chặt tấm thẻ “Nghi Hoặc Của Thế Giới”, nói chắc như đinh đóng cột: “Không được, bộ chiến giáp này tuyệt đối không được.Ngươi mà cho ta bộ chiến giáp kinh khủng này, ta sẽ trở mặt đấy!”
Trên tấm thẻ xuất hiện một cơn chấn động thật lâu, tựa như ý chí thế giới thực sự sinh ra nghi hoặc.
Giây lát, trên thẻ bài hiện lên một câu:
[Vì sao? Ta cảm ứng được trong lòng ngươi đang khao khát một bộ trang bị bảo vệ, đây là phần thưởng ta dày công chuẩn bị dựa theo Thần vị của ngươi.]
Cố Thanh Sơn ráng khống chế cảm xúc của mình, từ tốn nói: “Hãy cho ta một bộ chiến giáp mặc vào không làm cho người ta cười phá lên đi.”
Thẻ bài “Nghi Hoặc Của Thế Giới” lại chấn động thêm một trận.
Dòng chữ mới hiện lên trên thẻ bài:
[Như vậy, ngươi sẽ thu được chiến giáp Chiến sĩ Đoạn Tội, đây là áo giáp của Đoạn Tội giả, ngươi thực sự bằng lòng từ bỏ thần giáp để mặc một bộ chiến giáp của thế tục sao?]
Lần này Cố Thanh Sơn càng cẩn thận hơn, nói: “Xin cho ta nhìn xem bộ chiến giáp đó trông như thế nào.”
[Không thành vấn đề.]
Chỉ thấy trong hai khe cắm thẻ bài còn trống, chiến giáp Tiểu Thiên Sứ biến mất, một ảo ảnh mới ngưng tụ thành hình.
Đây là một bộ giáp toàn thân màu bạc với ký hiệu nhàn nhạt màu vàng, nhìn qua khá đủ uy thế.
Lúc này Cố Thanh Sơn mới thở phảo nhẹ nhõm.
“Rất tốt, chính là cái này.” Hắn tán thành nói.
Trên thẻ bài “Nghi Hoặc Của Thế Giới” hiện lên một hàng chữ nhỏ: [Một lời đã định, ngươi phải tìm ra nguyên nhân thực sự khiến cho thế giới Ác Quỷ tấn công thế giới này, sau đó nguyên lực thế giới sẽ ngưng tụ thẻ bài chiến giáp cho ngươi.]
“Một lời đã định.” Cố Thanh Sơn nói.
Thẻ bài từ trên tay hắn bay lên, trở về khe cắm thẻ.
Quyển sách bìa đen khép lại.
...
Bên kia.
Quỷ Đỏ mang theo đám ác quỷ, đứng giữa vùng hoang dã.
Thuật pháp phòng ngự cường đại duy trì liên tục năm hơi thở đã biến mất từ lâu.
Bốn phía, những anh hùng thế giới Thánh Linh bắt đầu dần dần vây bắt.
“Ngươi nói... Muốn mang quân đến đây?” Một người đàn ông cao lớn siết chặt nắm đấm nói.
“Ừ, gã còn nói thù này không báo không làm quân tử.” Cô gái tóc đỏ khoanh tay nói.
Trên mặt Quỷ Đỏ toát mồ hôi lạnh.
Gã thực sự không biết tại sao mình không thể truyền tống rời khỏi thế giới Thánh Linh.
...
Hai ngày sau.
Một thành phố nào đó.
Một mũi tên sắc bén xé rách không khí, mang theo âm thanh vun vút vang vọng, xuyên qua con phố thật dài, trực tiếp đóng đinh một người đàn ông lên bức tường.
“Cứu... mạng...” Người đàn ông vùng vẫy hét lên.
“Cứu mạng?”
Một giọng nữ vang lên.
Quạ nhảy từ trên tường xuống, hăng hái bừng bừng nhìn người đàn ông này.
Người đàn ông cầu khẩn: “Ta thật sự không phải ác quỷ, ta chỉ là một người dân bình thường, ngươi đừng giết ta.”
Quạ rút kiếm ra, cười nói: “Đáng tiếc, trong chuyện giết người, ta không hề nhẹ dạ.”
“Không lừa ngươi...”
Người đàn ông chật vật giơ tay lên, dùng ngón tay chỉ vào cửa phòng khép hờ phía sau.
Bên trong căn phòng, một người phụ nữ ôm một đứa trẻ, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Quạ.
Quạ nhìn thoáng qua, sắc mặt phức tạp.
Nàng ta quay mặt về phía đầu đường, lớn tiếng nói:
“Này, lần này có lầm không đó, có chắc tên khốn này không phải dân thường không?”
Đầu đường không có tiếng đáp lời.
Gió vù vù thổi mạnh.
Có lẽ là âm thanh của Quạ quá lớn, đứa bé bị làm cho kinh sợ, lớn tiếng òa khóc.
Quạ nhìn về phía đầu đường, cáu kỉnh nói: “Ông đây sinh ra đã là cao thủ, cho tới bây giờ ta chưa từng đấu đá qua lại với người thường... Phải làm gì với tên dân thường này bây giờ?”
Bỗng nhiên âm thanh của Cố Thanh Sơn vang lên bên cạnh anh ta.
“Để ta xem.”
Cố Thanh Sơn dắt trường cung sau lưng, một tay đặt lên ngực người đàn ông kia, tay còn lại cầm quyển sách bìa đen, khẽ đọc:
“Vạn vật sinh diệt chỉ trong nháy mắt, lấy sức mạnh Đoạn Tội của ta, những khổ sở ngươi phải gánh chịu sẽ được cứu vớt...”
“Thánh Ngôn thuật, Tịnh.”
Thân thể người đàn ông bỗng nhiên run bần bật, tắt thở ngay tại chỗ.
“Không!” Tiếng khóc của người phụ nữ vang lên.
Nàng ta ôm đứa bé lao ra khỏi gian phòng, vội vã chạy tới bên thi thể người đàn ông.
Quạ nhìn thi thể, lại nhìn người phụ nữ, hoảng hốt nói: “Này, đó là một người thường không có năng lực, chúng ta cần gì...”
Cố Thanh Sơn không nói chuyện, nhưng đã nắm trường cung trong tay.
“Ngươi...” Quạ cuống quýt gọi.
Cố Thanh Sơn không phản ứng lại với hắn ta, giơ cung lên bắn.
Một tia sét bay ra từ dây cung, đâm vào vai người phụ nữ, kéo nàng ta bay ra ngoài, cố định ở trên tường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận