Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2540. Hiểu biết càng sâu (1)


Đánh dấu

"Thực lực của ngươi không tệ... Có thể giúp ta kết thúc trận tử đấu này càng nhanh."
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng thuận theo cái lỗ đã được cắt ra phía sau lưng, chui vào trong cơ thể Ma Vương Tử Hồn.
Một giây.
Hai giây.
Ma Vương Tử Hồn giật giật.
Nó ngẩng đầu lên một lần nữa, hoạt động thân dưới.
Khí thế hung ác hắc ám ngập trời phát ra từ trên người nó, hình thành một cơn gió lốc cỡ nhỏ.
—— So với khi còn sống, nó mạnh hơn nhiều.
trên mặt Ma Vương Tử Hồn lộ ra vẻ hài lòng.
Nó hóa thành một tàn ảnh, lấy tốc độ cực nhanh lướt về phía đỉnh núi băng tuyết.
Một lát sau.
Trên đỉnh núi, thần miếu của chúng thần thượng cổ.
Tử Hồn Ma Vương đứng trước băng động, quan sát dòng nước phía dưới.
—— Băng động to lớn này nối thẳng vào bên trong tòa núi băng.
Đầm sâu màu xanh đậm mặc dù trong vắt, nhưng nơi này thực sự quá cao, hoàn toàn không nhìn thấy đáy nước có cái gì.
Cúi đầu nhìn chăm chú vào đầm nước, có một loại ảo giác đứng trên vách đá vạn trượng mà nhìn thẳng xuống.
"Chẳng lẽ trốn vào trong nước rồi hay sao?"
Ma Vương Tử Hồn không hiểu mà nói.
Toàn bộ thần miếu đều không có tung tích của Quỷ Vương Hoàng Tuyền, cũng không có bất kỳ nơi nào có thể ẩn núp.
Tử Hồn Ma Vương hơi do dự một chút, muốn nhảy vào động nước kia.
Nó bỗng nhiên ngừng lại ngay tại chỗ.
"Không... Nơi này không thích hợp, ngọn núi này cũng không thích hợp."
Ma Vương Tử Hồn thấp giọng lẩm bẩm nói.
Nó chậm rãi ngồi xổm xuống, đưa tay nhấn vào trong làn nước.
—— Tay của nó bị nước ngăn cản, căn bản không có cách nào luồn vào được.
Ma Vương Tử Hồn trầm tư một lát, đứng lên, đi đến trước vách tường thần miếu, dùng móng vuốt nhẹ nhàng chạm một vòng.
Từng lớp bụi bậm trên tường bong ra từng màng, để lộ ra Thần Văn lít chít bên trong.
"Quả nhiên là Thần Văn, phòng ngự của nơi này quá nghiêm mật, một khi ta lặn xuống nước, nói không chừng sẽ kích phát cơ chế phòng ngự, cũng vì thế mà lâm vào tình thế sinh tử nguy hiểm."
Gương mặt Tử Hồn Ma Vương lộ ra vẻ do dự.
Đuổi theo thì không có cách nào đuổi theo.
Không theo, chẳng lẽ trơ mắt nhìn Hoàng Tuyền Quỷ Vương chạy đi hay sao?
Bỗng nhiên, Tử Hồn Ma Vương giật mình.
Nó ngơ ngác đứng ở nơi đó bất động, lẳng lặng nhìn vào hư không trước mắt.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Cũng không biết trải qua bao lâu.
Tiếng nói của Ma Vương Tử Hồn rốt cuộc cũng vang lên lần nữa:
"Khởi nguyên của Chư Giới Tận Thế Online, ngươi muốn liên hợp với ta à?"
"Hừ, dạng danh sách cấp thấp như ngươi..."
Nó như cảm nhận được cái gì, rốt cục cũng không nói tiếp nữa.
Ma Vương Tử Hồn đi ra khỏi thần miếu chúng thần, đứng trên đỉnh núi cao băng tuyết, nhìn lại phía bình nguyên.
"Hai trăm triệu tên thủ hạ?"
Nó nỉ non, khóe miệng dần dần nhếch lên một ý cười tàn khốc.
"Lợi thế này của ngươi tính ra cũng miễn cưỡng đủ."
“Cũng được, ta sẽ hợp tác cùng ngươi, nhưng hai trăm triệu Kẻ Nhập Ma của ngươi đều phải để lại cho ta, để ta tiến hành cải tạo."
Phía sau Ma Vương Tử Hồn vỡ ra.
Mấy chục cái chi trùng thật dài đưa ra ngoài, tùy ý phất phơ trong cuồng phong.
...
Đại Lục Tí Hộ.
Chiến cuộc đã triệt để thay đổi.
Lũ xương khô đã cản trở được từng đợt trùng kích của quân đoàn ma trùng.
Liên quân Nhân Tộc trong tòa thành thấy thế, bèn nắm lấy cơ hội giết ra ngoài.
Dưới sự phối hợp của hai bên, quân đoàn ma trùng nhanh chóng bị đánh tan tác, hơn nữa quân đoàn ma trùng không có người chỉ huy áp chế, đám trùng lập tức chạy tứ tán.
Tất cả bộ xương khô bay trở về, hóa thành quang ảnh mơ hồ, chui vào trong hư không sau lưng Cố Thanh Sơn.
—— Cuộc chiến đã kết thúc.
Mấy tên thủ lĩnh nhân tộc cưỡi chiến mã đi đến.
"Các hạ đã cứu vớt chúng ta, ngài là Thần Chích sao? Hay là phàm nhân?" Thủ lĩnh Nhân Tộc hỏi.
"Ta là phàm nhân." Cố Thanh Sơn nói.
Gương mặt thủ lĩnh Nhân Tộc lập tức lộ ra vẻ thất vọng sâu sắc.
Những tướng lĩnh sau lưng của hắn cũng thở dài cúi đầu xuống.
Cố Thanh Sơn giật mình, bỗng nhiên nhớ lại đây là thế giới nhân tộc Thần Quyến.
"—— Nhưng ta có thể câu thông với thần linh, mượn quân đoàn tử vong từ chỗ của ngài ấy để trợ giúp các ngươi chiến thắng ma trùng." Cố Thanh Sơn nói.
Tất cả mọi người mừng rỡ.
"Xin hỏi các hạ, thần linh mà ngài câu thông là thần thuộc lĩnh vực nào?" Thủ lĩnh Nhân Tộc vội vàng hỏi.
"A, là thần linh lĩnh vực Tử Vong." Cố Thanh Sơn nói.
Mọi người đều mang theo vẻ mặt quả nhiên.
Những bộ xương khô kia toàn là khí tức tử vong nồng đậm, xem một cái là biết đến từ Minh giới, căn bản không làm giả được.
"Nói như vậy, có một vị thần linh của Thế Giới Tử Vong đang chăm chú nhìn vào thế giới của chúng ta?" Lĩnh tụ Nhân tộc nói.
"Đúng vậy." Cố Thanh Sơn nói.
Trong những binh lính kia đã vang lên tiếng hoan hô nho nhỏ.
Bọn họ là hậu đại của thần linh và nhân tộc.
Thần linh chính là đấng quyền năng chí cao vô thượng của thế giới này, đây là điều mà bọn họ được giáo dục từ khi ra đời đến nay.
Cố Thanh Sơn ho nhẹ một tiếng, nói: "Liên hệ giữa thần linh và thế giới của các ngươi đã rất yếu ớt rồi, nếu như các ngươi không thể tăng cường mối liên hệ này, vào lần chiến tranh bộc phát tiếp theo, ta chưa chắc có thể kêu gọi thần linh đến, hạ xuống nhiều quân đoàn tử vong đến trợ giúp như vậy."
"Làm thế nào mới có thể tăng cường liên hệ giửa thế giới cùng thần linh? Là phải hiến tế sao?" Thủ lĩnh Nhân Tộc hỏi.
"Đúng, là phải hiến tế." Cố Thanh Sơn nói.
"Thần linh Tử vong—— cần chúng ta dâng ra bao nhiêu mạng người?" Thủ lĩnh Nhân Tộc hỏi.
"Không, các ngươi sớm muộn gì cũng sẽ thuộc về quốc gia tử vong, Tử Thần không cần các ngươi dâng tính mệnh lên." Cố Thanh Sơn nói.
Tất cả mọi người khẩn trương nhìn chằm chằm vào hắn, Cố Thanh Sơn nói bổ sung: "Các ngươi cần dâng lên đồ ăn —— các loại thức ăn tốt đẹp, để thần của quốc gia Tử Vong cảm nhận được thức ăn được tạo thành từ thế giới này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận