Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 3112. "Laura, em không nhận ra anh sao?"



Trên chiến giáp màu đen trên người hắn ta hóa thành từng miếng vảy nhỏ xíu, tản ra, rồi tổ hợp lại thành một bộ giáp bao phủ toàn thân, bao phủ hoàn toàn hắn ta lại vào trong.
Độc Cô Phong lấy một chiếc mặt nạ màu đen rồi đeo lên mặt, nói :"Trước khi bọn chúng bắt lấy một nửa ta khác, ta đã chuyển tất cả lực lượng tới cơ thể này."
Cố Thanh Sơn hỏi: "Nói như vậy, hiện tại trạng thái của ngươi vẫn bảo trì mạnh nhất?"
Độc Cô Phong nói: "Đúng."
"Thời điểm quyết chiến cuối cùng đã tới." Cố Thanh Sơn thở dài, rồi hoạt động cơ thể.
Huyền Thiên y xuất hiện trong hư không, rồi mặc lên trên người hắn, ngay sau đó, Chân Cổ Ma Vương giáp cũng xuất hiện, bao phủ toàn bộ cơ thể hắn lại.
"Ngươi có lực lượng của Tà Ma, mà ta có Hỗn Độn lẫn Tứ Thánh, lại thêm các sứ đồ khác và Thánh nhân, chúng ta phối hợp với nhau, chắc chắn có thể chiến thắng Tà Ma." Cố Thanh Sơn nói.
Độc Cô Phong gật đầu.
Hai người lóe lên, rời đi thế giới Thần Võ.
...
Trong hư không, không gian gần như vô tận.
Ở nơi này, hầu như không tồn tại khái niệm thời gian...
Cố Thanh Sơn đứng trong bóng đêm tĩnh lặng, quan sát mọi thứ xung quanh.
Hắn cảm giác được, chỉ có trên người mình vẫn còn phụ thuộc pháp tắc thời gian cơ bản nhất.
Giống như tại nơi đây, thời gian trở nên không có ý nghĩa nữa.
Đang suy nghĩ, từng hàng chữ nhỏ liên tục xuất hiện trong hư không:
"Chú ý."
"Trong dòng thời gian hiện tại, ngài đã tới thế giới hư không căn bản."
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một lát, dẫn dắt một luồng sáng từ bốn luồng sáng sau lưng tới, quấn quanh trên tay, rồi đâm nhẹ vào hư không.
Một cánh cửa ánh sáng mở ra.
Hắn bước vào trong, chỉ trong nháy mắt đã đi tới một cánh cửa đồng thau nối liền trời đất.
Hắn đưa tay đặt lên trên cánh cửa đồng thau này.
Trong nháy mắt, từng hàng chữ nhỏ liên tiếp xuất hiện:
"Thuyết minh: Cánh cửa này đi tới đáy Vực Sâu Vĩnh Hằng."
Cố Thanh Sơn thu tay lại, từng hàng chữ nhỏ cũng biến mất theo.
Không sai.
Trong một khoảng thời gian tương lai, khi Lục Đạo tranh hùng diễn ra, toàn bộ Lục Đạo Luân Hồi đã xông qua cánh cửa này, đi tới vị trí hư không hiện tại mà mình đang đứng này.
Vì bước qua cánh cửa này, mình đã vận dụng toàn bộ lực lượng của Chiến thần Hỗn Độn, thậm chí còn dùng tới một vòng thời gian khép kín khác mới đuổi theo được.
Cố Thanh Sơn ngừng chân trầm tư.
Tại sao Lục Đạo Luân Hồi lại muốn xông qua cánh cửa này? Tại sao Tà Ma lại muốn kiểm soát cánh cửa này?
Năm đó Mạc từng muốn tới nhìn xem, thế nhưng sợ hãi vô số ma vật cho nên vẫn không thể tới được nơi này.
Hiện tại xem ra, hư không bên trong cánh cửa này mới thật sự là thế giới hư không căn bản.
Mà trong cánh cửa đồng thau đều là thế giới song song vô tận...
Cùng với vô tận chúng sinh hoàn toàn giống nhau.
Giống như khối rubik kia vậy.
Thế nhưng, hình như cũng có những thứ duy nhất.
Địa, Thủy, Hỏa, Phong.
Tứ Thánh Trụ.
Bọn chúng là hồn khí do bốn kỷ nguyên quá khứ hóa thành.
Cố Thanh Sơn bỗng nhớ tới một câu nói...
"Ở trong hư không, bốn chính thần là mạnh nhất."
Hắn im lặng, quay người bay về phía hư vô, nói: "Phi Nguyệt không ở nơi này, ta muốn nhờ ngươi một chút, trong thế giới hư không vô tận này, có nơi nào khác thường nữa hay không?"
Ở sau lưng hắn, trong bốn luồng ánh sáng, một luồng trong đó hóa thành Quyển Sách Đáy Biển, nói: "Ngươi cần đồng thời kích hoạt lực lượng của ta và chìa khóa... dựa vào sự dẫn đường của ta, dùng gió để xuyên qua không gian vô tận, mới có thể đi tới nơi đó."
"Được."
Cố Thanh Sơn nói, ý nghĩ hơi động.
Lực lượng màu xanh của gió lại quấn quanh tay của hắn một lần nữa, được hướng vào trong hư không đâm nhẹ một cái.
Một cánh cửa ánh sáng khác mở ra.
Cố Thanh Sơn bước vào bên trong, xung quanh vẫn chỉ là hư không mà thôi.
Chỉ có dưới chân mới xuất hiện động tĩnh hoàn toàn khác biệt với mong muốn của bản thân.
Hắn lơ lửng giữa không trung, cúi đầu quan sát.
Phía dưới là một cánh cửa lớn không nhìn thấy cuối, không biết thông đi nơi nào.
"Khá là kỳ lạ, rõ ràng nơi này là thế giới hư không căn bản, tại sao vẫn còn một cánh cửa phía dưới nữa chứ?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Quyển Sách Đáy Biển nói: "Ta chỉ có thể dựa vào pháp tắc hư không cảm ứng được nơi này có một cánh cửa, thế nhưng nó thông đi nơi nào thì ta cũng không biết."
"Nói như vậy, trong thế giới hư không căn bản, tất cả là có ba cánh cửa." Cố Thanh Sơn nói.
"Đúng." Quyển Sách Đáy Biển nói.
"Trên đỉnh là Huyết Hải, hư không và nơi Tà Ma sáng tạo mọi thứ là ở giữa... như vậy phía dưới này, sẽ là cái gì?"
Cố Thanh Sơn lẩm bẩm, đưa tay đặt lên trên cửa lớn.
Từng hàng chữ liên tục xuất hiện:
"Cánh cửa không rõ."
"Khi cánh cửa này mở ra, mọi pháp tắc sẽ hoàn toàn mất đi tác dụng."
"Ngoài ra, ngài không thể đi qua cánh cửa này."
Cố Thanh Sơn thu tay lại, nghĩ một lát rồi lắc đầu.
Cơ bản là không có được bất cứ tình báo nào.
Cánh cửa này cứ nằm ngang dưới đáy hư không, vô biên vô hạn, không có cánh nào thăm dò bí mật liên quan tới nó.
Như vậy, chỉ còn lại cách suy đoán từ nơi khác...
Trong hư không không có chúng sinh và vạn vật, chỉ có ba cánh cửa.
Một cánh cửa tại đỉnh chóp hư không, thông hướng thế giới Huyết Hải.
Một cánh cửa ở dưới đáy hư không, vô biên vô hạn, không biết đi thông tới nơi nào.
Bên trong hư không còn có một cánh cửa đồng thau khổng lồ, là do Tà Ma sáng tạo, thông hướng thế giới song song vô tận, cũng thông hướng Cánh cửa thế giới song song vô tận.
Nghĩ như vậy, Cố Thanh Sơn cũng đã có khái niệm đại khái về thế giới hư không căn bản này.
Thế nhưng vẫn không biết dưới đáy hư không là thứ gì.
Hắn ngẫm nghĩ, rồi lại lấy quyển sách thẻ kia ra.
Trong Huyết Hải ra đời vô số thẻ bài anh linh, như vậy những thẻ bài này cùng với Huyết Hải, cùng với cửa lớn phía dưới hư không, có quan hệ nào hay không?
Một tấm thẻ bài được Cố Thanh Sơn rút ra.
Đây là một trong ba tấm thẻ mà khi trước Cố Thanh Sơn đã rút ra...
Cố Thanh Sơn ném ra ngoài, thẻ bài bỗng hóa thành một vùng sương mù.
Một cô bé từ trong sương mù đi ra, đứng trước mặt Cố Thanh Sơn, nói với vẻ máy móc: "Bản vương tới đây, nghe theo lệnh chiến đấu của ngài!"
Cố Thanh Sơn ngồi xổm xuống, nhìn vào mắt đối phương, nói nhỏ: "Laura, em không nhận ra anh sao?"
Vẻ mặt cô bé cứ dại ra, ánh mắt nhìn về phía Cố Thanh Sơn, giống như đang nhìn một vùng hư không vậy.
Ý lạnh trong lòng Cố Thanh Sơn càng lạnh hơn, thế nhưng lại sợ bất cứ cử động nào của mình lại làm tổn thương đối phương, cuối cùng vẫy tay, biến đối phương trở thành thẻ bài rồi thu lại.
Hết chương 3112.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 3113
Bạn cần đăng nhập để bình luận