Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1904. Gặp Lại


Đánh dấu
“Vậy ngươi tìm ta để làm gì?” Reneedol hỏi.
Giọng nói của Laques dần trở nên lạnh lẽo, nói liền một mạch: “Tai họa xảy ra quá đột ngột, tình thế càng ngày càng hung hiểm, người của Vạn Thần Điện chúng ta ở Sinh giới đều đã chết, chỉ còn lại ta và ngươi. Atropos, bây giờ chúng ta không thể làm việc theo kế hoạch đã định sẵn được nữa, ngươi phải lập tức giết chết thiếu niên tên Mạc kia, đoạt lấy toàn bộ vận mệnh vốn dĩ thuộc về hắn, như vậy ngươi mới có khả năng sống tiếp.”
Reneedol lạnh lùng nói: “Giết hắn? Vì sao phải giết hắn?”
Laques nói: “Sức mạnh của vạn thần ngưng tụ lại một chỗ và tìm hiểu rõ một sự thật về tương lai: Người mạnh nhất Sinh giới sẽ sống sót qua tất cả các tai họa, trở thành Thần Vương đời sau, xây dựng lại Vạn Thần điện! Dựa theo kế hoạch ban đầu của chúng ta, ngươi phải trở thành người mạnh nhất. Ngươi vẫn luôn ở bên cạnh hắn, đợi đến khi hắn hoàn toàn trưởng thành sẽ thôn phệ sức mạnh của hắn, thức tỉnh tất cả các thần linh, trở thành chủ nhân của Vạn Thần.”
Laques bước từng bước tới trước mặt Reneedol, ghé sát tai nàng ta, nhẹ giọng nói: “Dù sao, sức mạnh đó chỉ có ba tỷ muội chúng ta mới có được, nó khiến cho tất cả các thần linh đều phải sợ hãi.”
Cô ta niệm một câu chú ngữ.
Reneedol dường như có cảm giác, chợt nhìn sang, chỉ thấy vô số sợi tơ màu đen đột nhiên xuất hiện. Chúng nó từ từ quấn vào nhau, nhưng tụ thành một gương mặt khổng lồ màu đen.
“Đây là gì?” Reneedol kinh ngạc nói.
Laques im lặng, ngừng niệm chú.
Mặt người màu đen dần dần tiêu tan trong không trung.
“Cảm thấy thế nào? Đây là sức mạnh vĩ đại của vận mệnh, không ai có thể trở thành đối thủ của nó.” Laques nhìn nàng mà nói.
Reneedol lui về sau vài bước, kéo dài khoảng cách với Laques, nói: “Ngươi cũng có sức mạnh này, vậy sao không tự mà đi thôn phệ hắn?”
Trên gương mặt của Laques lộ ra vẻ hung ác độc địa, nhưng lại dần dần thu bớt, mất mát nói: “Muội muội à, ngươi luôn luôn lý trí và bình tĩnh như vậy, cho nên mọi người mới quyết định cho ngươi ra mặt điều tra nguyên nhân cái chết của Kroto, nhưng đáng tiếc...”
“Đáng tiếc ta quên mất các ngươi, quên mất rất nhiều chuyện.” Reneedol điềm nhiên nói.
“Đúng.” Laques phun ra một chữ, nhanh chóng nói: “Đêm hôm đó đã xảy ra chuyện gì, ngươi gặp được ai, vì sao tất cả mọi người không nhiều thì ít đều quên mất một vài chuyện, những chuyện này vẫn còn là bí ẩn.”
Reneedol nhìn đối phương, chậm rãi nói: “Điều này không giống với vấn đề ta vừa nói... Ngươi cũng mang trong mình loại sức mạnh thôn phệ này, vì sao ngươi không đi thôn phệ Mạc?”
Laques đè nén sự tức giận, thấp giọng quát: “Đó là bởi vì ngươi có cánh vận mệnh! Không có cánh vận mệnh, ta có thôn phệ thằng nhóc kia cũng chỉ có thể trở thành một chúa tể Ánh Sáng chứ không thể kế thừa vận mệnh của hắn, càng không thể nào tiên đoán tương lai!”
Reneedol kinh ngạc nhìn đối phương.
“Dựa vào cái gì mà ngươi lại cho rằng hắn sẽ trở thành người mạnh nhất thế giới này?” Nàng ta hỏi.
“Chuyện xảy ra lúc các ngươi ở trên thuyền, ta đều thấy được.” Laques cười lạnh nói.
Nàng ta thong thả bước ra vài bước, nói một cách từ tốn: “Ngay từ đầu ta đã không chắc chắn Mạc sẽ trở thành người mạnh nhất, thế nhưng chiêu thức công kích tinh linh của hắn, sức mạnh Ánh Sáng không ai bì kịp của hắn, kỹ xảo của hắn, kỹ thuật dùng mâu xuất thần nhập hóa của hắn… Tuy chỉ thế hiện trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng ta có thể nhìn ra được tiềm chất của nó đáng sợ đến nhường nào. Ta, Laques, có thể thề rằng suốt đời này chưa từng thấy thiếu niên có tiềm chất như vậy.”
Nàng ta nhìn chằm chằm Reneedol, giọng nói trở nên dịu dàng: “Muội muội, tai họa ập tới quá đột ngột. Thần Tiên Đoán đã chết, Độc Thần, Ám Thần và Thần Ẩn Ngữ cũng đã chết, hiện tại chỉ còn lại ta và ngươi ở lại Sinh giới. Giết hắn... Chỉ có ngươi mới có thể thôn phệ hắn, trở thành chúa tể Ánh Sáng cuối cùng, lấy vận mệnh của hắn để dẫn dắt vạn thần chúng ta nối tiếp đến đời sau.”
“Ta chưa từng được biết đến những chuyện này.” Reneedol mím chặt môi, sắc mặt có phần tái nhợt.
“Bây giờ ngươi biết rồi đó... Ngươi phải vĩnh viễn nhớ kỹ, trên người ngươi gánh vác sinh tử và kỳ vọng của vạn thần, ngươi phải dẫn dắt chúng ta vượt qua giai đoạn này, sau đó nâng cao sức mạnh của thần, khai sáng một tương lai mới.”
Reneedol không nói chuyện.
Sắc mặt Laques dần dần trở nên có phần điên cuồng, tiếp tục nói: “Ta, Laques, hạ lời thề ngay tại đây, chỉ cần ngươi làm xong việc này, đồng thời mang theo ta chống đỡ mọi tai họa, giúp ta sống sót, ta sẽ mãi mãi không tranh giành với ngươi. Ta thừa nhận ngươi mới thực sự là Vua của vạn thần, là chủ nhân duy nhất của vận mệnh.”
Lúc này, cách đó không xa truyền đến một vài tiếng động.
Laques lập tức lui về phía sau vài bước, đi vào trong bóng tối.
“Muội muội, ta sẽ lại tới tìm ngươi.”
Nàng ta nói xong, lập tức biến mất, chỉ còn một mình Reneedol ngơ ngác đứng trong gió lạnh.
Qua vài hơi thở.
Một loạt tiếng bước chân đang ngày một tới gần.
Reneedol hít một hơi thật sâu, vẫn duy trì vẻ bình tĩnh, xoay người lại nhìn, thấy một tiếu nữ mặc váy trắng đang đi về phía mình.
Trên người thiếu nữ này như đang phát ra ánh sáng, có khí tức sinh mệnh và tinh thần phấn chấn. Thậm chí lúc cô ấy mỉm cười, Reneedol cảm giác như tâm hồn mình cũng trở nên bình yên hơn.
“Người bảo vệ của Đảo Che Chở, xin chào.”
Tiểu Tịch mỉm cười, đi tới cầm lấy tay nàng ta.
“Quả nhiên, chị không còn nhớ em nữa.” Tiểu Tịch nói.
Reneedol nhìn cô, kín đáo rút tay ra.
“Người bảo vệ, ta quả thực đã quên mất một vài việc. Ngươi muốn nói gì với ta?” Nàng ta hỏi.
Tiểu Tịch lại cầm lấy tay nàng ta, cố sức cầm chặt, mỉm cười nói: “Chị, em là một cánh khác trong đôi cánh vận mệnh, là em của chị, tên là Tịch.”
Reneedol ngây người.
Một tỷ tỷ vừa mới đi thì lại có một muội muội chạy tới?
Cô ấy có mục đích gì?
Cô ấy sẽ lại nói cho mình biết một bí mật như thế nào?
Những người này đều là tồn tại hệ vận mệnh, có phải bọn họ mưu tính quá nhiều chuyện rồi không?
Vậy rốt cuộc mình nên làm cái gì bây giờ?
Trong lòng Reneedol rối như tơ vò, ngoài mặt lại vẫn bình tĩnh như cũ, lạnh nhạt hỏi:
“Hả? Ngươi là muội muội của ta, bây giờ ngươi tới tìm ta là muốn nói cho ta biết chuyện gì sao? Hay là cần ta giúp gì?”
Tiểu Tịch lắc đầu nói: “Không cần chị làm gì hết.” Cô ôm lấy đối phương, nhẹ giọng nói: “Mấy năm nay một mình chị lưu lạc bên ngoài, nhất định đã chịu khổ rất nhiều. Yên tâm, sau này em sẽ bảo vệ chị.”
...
Mật thất.
“Tôi đã giao cấu trúc pháp sao trời cho Xích Hộc. Cô ấy rất có thiên phú, về sau nói không chừng sẽ vượt qua cậu.” Đại Ca nói.
Cố Thanh Sơn cười hỏi: “Tại sao anh không dạy cho tôi?”
Đại Ca lắc đầu: “Tôi chỉ có thể dạy cho phàm nhân, còn bây giờ cậu đã là Tử Thần. Một khi cậu cường đại đến một cảnh giới nhất định, cậu sẽ tự động giác ngộ được lực pháp tắc Tử Vong, không cần tôi phải dạy.”
“Thế cô ấy sẽ tạo nên sức mạnh tử vong gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Không biết, tôi đã giao những phương pháp ưu tú nhất của vạn thần cho cô ấy, để tự cô ấy chọn.” Đại Ca nhún vai nói.
Cố Thanh Sơn nhẹ giọng hỏi: “Còn tình huống của Reneedol thì như thế nào?”
Đại Ca bưng tách trà trên bàn nhấp một ngụm, gương mặt hơi do dự.
Thật ra nói đến đây mới chính thức được xem là trọng điểm.
Thấy Đại Ca từ đầu đến cuối không nói lời nào, Cố Thanh Sơn tiếp tục nói: “Tôi đoán, linh hồn trong người Reneedol hiện giờ cũng chính là nàng ta của sau này.”
“Vì sao?” Đại Ca hỏi.
Cố Thanh Sơn quay đầu nhìn bức tranh miêu tả sự tích thần linh trên tường, thản nhiên nói: “Khi tinh linh nói muốn bắt cô ấy làm nô lệ, anh vội chạy ra giao chiến đến mức đứng cũng không đứng nổi.”
Đại Ca không lên tiếng, chỉ cúi đầu, biểu hiện hơi đau buồn.
Cố Thanh Sơn lén nhìn hắn ta một cái, rồi vỗ mạnh bàn, nói: “Cũng may là anh đã trở về. Nếu không, rất nhiều việc tôi hoàn toàn không thể tìm được đầu mối.”
Lúc này Đại Ca mới lên tiếng: “Cậu muốn hỏi cái gì thì cứ hỏi. Tôi biết tất cả bí ẩn của thời đại này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận