Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2521. Kiếm thuật cấm kỵ (2)


Đánh dấu

Cố Thanh Sơn đưa tay vỗ vào không trung.
Một bộ chiến giáp kim loại màu trắng bạc hiện lên, vì cú đánh của hắn mà phân ra thành mười mấy bộ phận, nhanh chóng dán lên người hắn.
Cố Thanh Sơn trang bị xong xuôi, mỗi tay cầm một kiếm.
Hắn vung Triều Âm kiếm lên, đâm một nhát vào tấm thẻ.
Lá Chắn Thời Gian, thu!
Thần kỹ thời gian trên tấm thẻ được phá mở, ánh sáng lập tức tỏa ra mạnh mẽ.
“Xoạt, xoạt, xoạt, xoạt...”
Chỉ thấy tám bóng người hiện lên từ hư không, đám xuống xung quanh Cố Thanh Sơn, bao vây hắn vào chính giữa.
“Ha ha ha, không uổng công đến đây!”
“Phần thưởng nhiệm vụ hậu hĩnh sắp tới tay rồi!”
“Lên!”
“Giết hắn!”
Bọn họ reo hò sôi nổi, nhưng thực tế lại không hề coi thường Cố Thanh Sơn.
Chức nghiệp giả quơ múa binh khí, pháp sư thuật pháp đọc thần chú, người chuyên tấn công từ xa thì thoáng lui về phía sau, những người có năng lực khác bắt đầu tìm kiếm vị trí tấn công thích hợp.
Sau đó thân thể bọn họ lập tức cứng đờ.
Bọn họ hoảng sợ phát hiện tất năng lực, thuật pháp, chiêu thức đưa bản thân thành danh đều mất đi hiểu quả.
Không chỉ có như vậy.
Sức mạnh siêu phàm của mỗi người đều bị khóa chặt, căn bản không thể sử dụng.
Cố Thanh Sơn cất giọng từ từ: “Các ngươi có thể được chọn ra để giết ta, nhất định là thực lực rất mạnh, nhưng mà rất xin lỗi...”
“Nơi này là thế giới của ta.”
Thế giới của Địa.
Vừa dứt lời, ánh kiếm ầm ầm phóng ra!
Trong gió kiếm, một đám chức nghiệp giả cường đại tay chân lìa người, toàn bộ bị giết tại chỗ.
Cố Thanh Sơn nhìn thoáng qua những thi thể này, trầm ngâm nói: “Nhiều cao thủ như vậy, hơi đáng tiếc...”
Hắn rút Triều Âm kiếm ra, chĩa về phía thi thể những cường giả kia.
Hồn về Cửu U!
[Hồn về Cửu U: Kẻ địch bị ngài giết chết, pháp tắc Cửu U sẽ điều khiển thi thể của chúng, dùng sức mạnh lúc còn sống để chiến đấu vì ngài.]
Chỉ thấy đám chức nghiệp giả đứng lên, đồng loạt quỳ gối trước mặt Cố Thanh Sơn.
“Đại nhân, xin sai bảo.:
Cố Thanh Sơn khẽ gật đầu.
Trên người hắn tỏa ra sương trắng dày đặc, bao phủ các chức nghiệp giả vào bên trong.
Chỉ một thoáng, mọi người biến mất trong màn sương trắng.
Sau một khắc.
Cố Thanh Sơn mang theo bảy tám gã chức nghiệp giả cường đại, cùng xuất hiện trong hành lang thế giới Phủ Bụi.
“Đại nhân, thực lực của chúng ta đã khôi phục, không còn bị thứ gì áp chế và phong ấn nữa.]
Các chức nghiệp giả bẩm báo.
"Ừ."
Cố Thanh Sơn không hề có biểu hiện ngạc nhiên, chỉ đáp một tiếng rồi quan sát bốn phía.
“Kỳ lạ, vì sao không thể đến thẳng vị trí của Người Khổng Lồ Nguyên Thủy?”
Hắn thì thầm một câu, ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy viên gạch đặc biệt kia vẫn còn nguyên vẹn như cũ, khảm trên trần nhà.
Cố Thanh Sơn bay lên, đưa tay nhấn vào viên gạch.
Trên viên gạch nhanh chóng hiện lên một hàng chữ:
“Đã dọn nhà.”
Cố Thanh Sơn nhìn thoáng qua, vung trường kiếm cố sức chém một nhát.
Toàn bộ trần nhà bị chém ra.
Chỉ thấy bên trong trần nhà là một lớp đá dày, đâu có đường hầm thềm đá nào?
Cái tên Người Khổng Lồ này chạy nhanh thật đấy!
Cố Thanh Sơn hơi do dự, bay về phía tận cùng hành lang Phủ Bụi.
Hắn nhanh chóng đi tới cuối hành lang.
Phía trước là dòng chảy hư không hỗn loạn tối tăm vô tận, nhìn không thấy bóng dáng thế giới Phủ Bụi.
Chẳng biết thế giới Phủ Bụi ở hướng nào.
Cố Thanh Sơn vung Thần kiếm Định Giới lên, chĩa ra bên ngoài dòng chảy hư không hỗn loạn.
Hình ảnh thời gian lần nữa hiện lên, tái hiện lại cảnh tượng trong quá khứ của tầng không gian này.
Đáng tiếc, không có một chút gì.
Con đường này không thể đi thông.
Cố Thanh Sơn dứt khoát xoay người lại, đánh giá những chức nghiệp giả kia.
Hắn nhìn một hồi, đột nhiên nói với tên chức nghiệp giả mạnh nhất: “Ngươi là thủ lĩnh?”
“Ta là thủ lĩnh.” Gã chức nghiệp giả kia nói.
"Đừng nhúc nhích."
Cố Thanh Sơn nhẹ nhàng đặt Thần kiếm Định Giới kề cổ gã, phát động “Soi chiếu”.
Một đường sáng bay ra từ trên người gã chức nghiệp giả.
Trong màn hình là một cảnh tượng mơ hồ, chỉ có thể nhìn thấy tên chức nghiệp giả này quỳ trên mặt đất, chăm chú lắng nghe giới thiệu nhiệm vụ.
Một giọng nói vang lên trên đỉnh đầu gã chức nghiệp giả: “Sau khi các ngươi đi tới, nếu như tên Cố Thanh Sơn kia còn chưa nắm giữ bất cứ kiếm thuật loại hình thời gian nào thì ngay lập tức giết hắn.”
“Nếu như hắn dùng kiếm thuật thời không...”
“Các ngươi phải ngay lập tức báo lại cho ta.”
“Với tư cách sứ giả danh sách luân chuyển, ta sẽ tự mình đi tới thiết lập dấu ấn triệu hoán, hô hoán Chúa tể Thanh Đồng hàng lâm, ra tay giết chết Cố Thanh Sơn.”
“Đại nhân, môn kiếm thuật thời không kia lợi hại vậy sao?”
“Đương nhiên, đó là kiếm thuật thời không bị gọi là cấm kỵ, ngoại trừ Chúa tể Thanh Đồng, bất cứ kẻ nào cũng đừng hòng chống đỡ uy lực đến từ một kiếm kia.”
"Cấm kỵ..."
Cố Thanh Sơn lặp lại từ này, thu Thần kiếm Định Giới lại.
Toàn bộ màn hình lập tức biến mất.
Cố Thanh Sơn lại rơi vào trầm tư.
Hắn vốn đã đoán được kiếm thuật thời không có thế khiến cho Chúa tể Thanh Đồng mơ ước, nhất định là không bình thường.
Nhưng lại không ngờ rằng môn kiếm thuật này là một loại cấm kỵ.
Cấm kỵ này là đang ám chỉ điều gì?
Nếu như sử dụng kiếm pháp này, chuyện gì sẽ xảy ra?
Cố Thanh Sơn nhìn về phía hư không.
Chỉ thấy dòng chữ nhỏ màu đỏ tươi hiện lên:
[Thời gian còn lại cho đến khi thương thế khỏi hẳn: Bốn giờ hai phút.]
Còn cần bốn giờ mới có thể thu luyện một chiêu kiếm thuật còn lại.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một chút, lần nữa trở lại trong hành lang Phủ Bụi, ngẩng đầu nhìn một chỗ bị lấy ra một viên gạch.
Chỉ thấy trên cục gạch ghi ba chữ “Đã dọn nhà” rõ mồn một.
Đây là một thuật pháp cố định, có thể khiến cho dòng thông báo này có thể mãi tồn tại, bao giờ cũng nhìn thấy được.
Cố Thanh Sơn hỏi: “Các ngươi biết tên Người Khổng Lồ đó đi đâu không?”
Các chức nghiệp giả sau lưng hắn lắc đầu.
Cố Thanh Sơn không thể làm gì khác hơn là nhìn về phía viên gạch kia.
Dọn nhà?
Thật ra trong tầng hư không này có hai cánh cửa thế giới.
Một cánh cửa thế giới: bên ngoài là hư không do tận thế thống trị, cánh cửa thế giới kia ở đáy Vực Sâu Vĩnh Hằng, đi thông qua Lục Đạo Luân Hồi.
Người Khổng Lồ Nguyên Thủy là một kẻ sợ chết.
Nó có thể dọn đi đâu?
Bạn cần đăng nhập để bình luận