Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2235. Vừa chạy vừa tấn công (2)


Đánh dấu

Bỗng nhiên, ánh mắt Cố Thanh Sơn nhìn về hướng một nơi khác. Đó là nơi mà hắn dùng đao chém vào. Bề ngoài mặt đá bị chém ra một sơi dây nhỏ, lộ ra ánh kim loại rực rỡ. Chẳng lẽ... Cố Thanh Sơn ngồi xổm xuống, lấy trường đao làm công cụ, dùng sức chà chà một hồi. Càng nhiều kim loại lộ ra ngay trước mắt hắn. —— Đây không phải người khổng lồ làm bằng đá, mà được chế tạo từ sắt thép! Cố Thanh Sơn càng cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nhịn không được lẩm bẩm nói: "Đến cùng thì ngươi là ai?" Giữa thiên địa, chỉ có gió tuyết thổi mạnh qua ào ào.
Nếu như là ngày trước, Cố Thanh Sơn chỉ cần tùy ý ấn pháp quyết thì có thể thổi tan lớp băng tuyết. Nếu như vậy, hắn có thể dễ dàng mà nghiên cứu người khổng lồ này, nói không chừng có thể tìm thấy một chút manh mối. Nhưng mà bây giờ, thực lực của hắn đã mất hết, chỉ có thể ngước nhìn vào nó, ngay cả băng tuyết trên người nó, hắn cũng không thể xóa sạch. Cố Thanh Sơn thở dài, hồi tưởng lại sự miêu tả của con quái vật năm đầu đối với nơi này. —— Nó nói nơi này là một chốn lao ngục. Trong lao ngục giam giữ cái gì? Người khổng lồ này thì có quan hệ gì với chốn lao ngục? Tình báo quá ít, cũng không thể đoán mò. Cố Thanh Sơn quay đầu nhìn về gió tuyết. Phía trước là vô số những cung điện điêu tàn mà trước đó đã nhìn thấy trên vách núi. Hay là đi xem trước một chút đi. Hắn quyết định chủ ý, đón lấy gió tuyết mà đi, bóng dáng hắn nhanh chóng biến mất khỏi nơi đó. Không bao lâu sau. Phía trước lại xuất hiện một hình dáng to lớn. —— Lại một người khổng lồ làm bằng đá. Mặc dù phần lớn các bộ phận đã biến mất dưới lớp băng tuyết, nhưng chỉ dựa vào những phần lộ ra bên ngoài, hắn có thể nhận ra thân phận của nó. Cố Thanh Sơn vô cùng kinh ngạc. Người khổng lồ đá này cứ như từng trải qua một trận chiến kịch liệt, nó đã trở nên rách nát tan hoang. Nó lẳng lặng nằm trên mặt đất, không có bất cứ động tĩnh gì. "Hả? Đây hình như là —— " Cố Thanh Sơn chợt nhìn thấy cái gì, vội vàng đi lên trước, hất đi một lớp tuyết đọng. Chỉ thấy chỗ ngoài vỏ ngoài của người khổng lồ có khắc mấy chữ dùng ngôn ngữ thông dụng của Nhân Tộc: "Tạo vật của Nhân Gian giới." Là tạo vật! Là đúc thành từ sắt thép! Một ý niệm đột nhiên hiện lên từ trong lòng Cố Thanh Sơn. Chẳng lẽ... Cả người hắn đột nhiên phấn khởi. "Trong Lục Đạo Luân Hồi cũng có thứ như vậy sao?" Cố Thanh Sơn lẩm bẩm, đi vòng qua người khổng lồ kia một vòng, rốt cuộc tìm được một nơi tàn phá. Thân thể của người khổng lồ bị chọc thủng một cái lỗ lớn từ vị trí này, nhưng lại bị tuyết đọng che mất đi tình trạng bên trong. Cố Thanh Sơn ba chân bốn cẳng tiến lên hất lớp băng tuyết đi. Một sợi cáp điện màu đỏ! Cố Thanh Sơn nhìn vào cáp điện, hai mắt như đang phát sáng lên. Quả nhiên! Cái này chỉ sợ là —— Đột nhiên, trong gió tuyết truyền đến một tiếng cười điên cuồng: "Ha ha ha ha ha, lại có người đi tới nơi này, thật sự là Thiên Đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi nhất định phải vào!" Cố Thanh Sơn căn bản không quan tâm đó là ai, lập tức nói tiếp: "Không sai, ta đã đến nơi này, xin hỏi các hạ có gì chỉ giáo?" Công Long Bản Chú, mở! Sau khi đáp lại một tiếng, Cố Thanh Sơn mới ngẩng đầu nhìn lại trong gió tuyết. Chỉ thấy mặt đất run rẩy dữ dội một trận, trong đống tuyết xuất hiện bảy, tám sợi xích sắt màu đen, chúng đang trói chặt một con quái vật đầu rắn thân người. Con quái vật đầu rắn mình người kia không nói hai lời, nó rút ra một thanh chủy thủ hàn quang lóe sáng từ bên người. Nó giơ chủy thủ lên, cười gằn mà nói: "Mặc dù ta bị nhốt đã lâu, nhưng vẫn tung ra một lần công kích được —— đi!" Chủy thủ vèo một tiếng bay ra ngoài. Chủy thủ lại vèo một tiếng bay trở về. Quái vật đầu rắn thân người giật mình, chậm rãi cúi đầu nhìn lại. Chỉ thấy chủy thủ kia cắm phật vào ngực của nó.
Cắm sâu vô cùng. Máu chảy ào ào ra bên ngoài. Cố Thanh Sơn thở dài, quan tâm mà nói: "Chảy máu kìa, nhanh lau đi." "Thằng chết tiệt này ——"Quái vật đầu rắn thân người giận dữ hét. Oanh! ! ! Quanh người nó bộc phát ra một luồng sát ý kinh người, nghiến răng nghiến lợi thì thầm: "Ta muốn giết —— " Lời còn chưa dứt, Cố Thanh Sơn sớm đã phát động ra Thần Kỹ của Ác Quỷ Đạo, Lôi Quỷ! Chỉ thấy cả người hắn đột nhiên hóa thành một ánh sét, nhanh chóng lui lại, cấp tốc lướt nhanh trên mặt tuyết, vượt qua tuyết lớn mênh mông, lui về bên vách núi, lại men theo vách núi thẳng đứng mà bay vụt lên, không nhìn thấy bóng dáng đâu nữa. Con quái vật đầu rắn mình người kia còn chưa nói được nửa câu, tất cả khí thế trên người ngưng tụ đến đỉnh điểm đang muốn công kích, đối thủ lại đột nhiên không thấy đâu. Nó ngơ ngác đứng trong gió tuyết, chậm rãi thu khí thế lại, không cam lòng mà nói: "Cái này... Chạy... Rồi?" Tiếng nói vẫn chưa rơi. Chỉ thấy một ánh chớp lại bổ tới, Cố Thanh Sơn xuất hiện ở trước mặt nó. Trường đao vung lên —— Cạch! Lưỡi đao trảm ngay trên cổ con quái vật.
Một vệt máu xuất hiện. Quái vật quát lên: "Ngươi muốn chết —— " Lúc Cố Thanh Sơn xuất đao thì đã phát động ra Lôi Quỷ! Chỉ thấy hắn hóa thành một tia chớp giật, nhanh chóng lui lại, cấp tốc bay lướt qua mặt tuyết, vượt qua tuyết lớn mênh mông, lui về bên vách núi, lại men theo vách núi thẳng đứng mà bay vụt lên, không nhìn thấy bóng dáng đâu nữa. Khí thế cả người con quái vật bỗng khựng lại, nó ngây người lần nữa. Phía bên kia. Một ánh chớp xuyên qua vùng đồng trống, nhanh chóng đi đến trước tường thành, bay vọt lên, sau đó dừng hẳn. Thân hình Cố Thanh Sơn xuất hiện. "Phù ——chiêu vừa rồi của nó thật lợi hại, ghê đến mức khiến ta sinh ra dự báo tử vong, cũng may ta chạy nhanh." Hắn nói một mình, rút trường đao ra, tháo cục gạch từ trên tường thành. Đầu tiên là dùng cán đao cắt mỏng cục gạch, sau đó lại dùng mũi tên khoét ra hai con mắt, một cái mũi, một cái miệng thật mỏng phía bên ngoài cục gạch nọ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận