Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2924. Sói Tử Vong



Trong nháy mắt sau đó...
Lâm bỗng ngồi thẳng người lên, cau mày nói: "Cố Thanh Sơn bị làm sao vậy?"
Đám người đều nhìn lại.
Cố Thanh Sơn cúi thấp đầu, cả người đang run rẩy liên tục.
Xung quanh truyền tới tiếng âm nhạc như có như không.
Nhịp trống xuất hiện.
Tùng! Tùng! Tùng!
Tùng tùng keng! Tùng tùng keng!
Kèn lệnh vang rền...
Vù....vù vù....
Hắn bỗng đứng thẳng dậy, đi tới trong sân...
Trong thời điểm vạn người quan sát như này, một chiếc áo choàng tản ra lực lượng thời gian vô tận bỗng xuất hiện phía sau lưng của hắn!
Ngay sau đó...
Tất cả âm nhạc đều biến mất.
Toàn bộ thế giới bị bóng đêm tăm tối bao phủ.
"Điều này khác biệt với lịch sử ban đầu." Chín âm thanh khác nhau của côn trùng vang lên.
Một giọng nói sắc nhọn khác cũng theo đó vang lên: "Hì hì ha ha, cuối cùng cũng lộ ra sơ hở, hóa ra ngươi trốn ở nơi này."
Đám người còn không kịp phản ứng lại thì đã thấy từ trên bầu trời rơi xuống hàng ngàn hàng vạn quái vật dữ tợn, bọn chúng liều chết phóng tới Cố Thanh Sơn...
Thế nhưng đúng lúc đó.
Mọi thứ đều dừng lại.
Dù cho bất cứ kẻ nào, quái vật nào, bất kỳ chuyện gì đang xảy ra đều bị thời gian làm cho dừng lại.
Giọng nói sắc nhọn kia bỗng hét lên: "Không! Sau lầm... nơi này không có vấn đề gì cả, tuyệt đối đừng tham dự bất cứ sự kiện nào trong đoạn thời gian này, mau chạy đi!"
Thế nhưng đã không còn kịp nữa rồi.
Trong hư không, vô số pháp tắc mạnh mẽ liên tục xuất hiện.
Bọn chúng bắt đầu báo thù.

Trong sương mù.
Một cuộc nói chuyện đang diễn ra.
"Hiệu quả như thế nào?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Bọn chúng đã bị lừa, sau đó... có chuyện cực kỳ đáng sợ đã diễn ra, ta chưa bao giờ thấy được cảnh tượng như vậy." Phức Tự nói.
"Ồ? Đã xảy ra chuyện gì?" Cố Thanh Sơn hỏi với vẻ hứng thú.
"Tất cả pháp tắc giống như đều bị cắt đứt, làm tất cả sự kiện trong lịch sử đều mắc kẹt ở thời khắc đó, sau đó..."
"Sau đó?"
"Pháp tắc Vận Mệnh làm cho đám Tà Ma tiếp nhận cực hình đau đớn không cách nào tính toán chỉ trong nháy mắt, thậm chí ta không dám suy nghĩ tới những loại cực hình đó, bởi vì chỉ tưởng tượng thôi thì tâm linh của ta cũng sẽ chịu thương nặng."
"Pháp tắc Nhân Quả lấy đi linh hồn của đám Tà Ma, biến nó thành nguyên lực cực kỳ tinh khiết, rồi hấp thu chúng."
"Pháp tắc Thời Gian hấp thu thân thể của bọn chúng, dùng để bù đắp thứ gì đó... ta cũng không biết rõ thứ đó là thứ gì."
"Đám Tà Ma chỉ còn lại một luồng bóng mờ, bị pháp tắc quán tính của Lịch Sử đưa vào trong thời không vô tận, chuộc tội cho những sự phá hư mà chúng đã gây ra trong quá khứ."
Phức Tự nói tới đây, không nhịn được mà thở dài.
Sắc mặt của nàng hơi trắng bệch, quyền trượng đang nắm trong tay cũng hơi run rẩy, có vẻ như nội tâm của nàng vẫn chưa thể bình tĩnh lại được.
Cố Thanh Sơn cười cười, ấm giọng nói: "Không có việc gì, đó là kết quả của bọn chúng phải nhận."
"Có vẻ như chúng ta cũng tham dự vào trong đó." Phức Tự nói.
"Thế nhưng chúng ta cũng chưa từng phạm vào tội lớn ngập trời như bọn chúng, với lại chúng ta cũng không thay đổi lịch sử, chỉ là thả một vài sự kiện nhỏ không quan trọng vào trong lịch sử mà thôi... Ta đoán những pháp tắc kia rất muốn cám ơn chúng ta, bởi vì chúng ta đang giúp chúng nó xoa dịu quá khứ đau xót." Cố Thanh Sơn nói.
Phức Tự tựa như nhớ tới điều gì đó, nói: "Ngươi nói như vậy, làm cho ta nhớ tới..."
"Cái gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Khi ấy, chỉ có vài con Tà Ma mạnh nhất là có thể chạy thoát, mà sau khi giết hết những Tà Ma còn lại, những pháp tắc kia làm cho thời gian trở lại ba giây trước, hoàn toàn xóa bỏ dấu vết Tà Ma đã xuất hiện trong khoảng thời gian đó, làm cho lịch sử thời gian trở về chính quy." Phức Tự nói.
Cố Thanh Sơn: "Thế nhưng chúng nó cũng không xóa bỏ cái áo choàng kia đi?"
"Đúng vậy." Phức Tự trả lời.
"Điều đó chứng minh chúng đã âm thầm cho phép hành động của chúng ta... dù sao hành động của chúng ta có lợi cho chúng." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn suy nghĩ một lát, lại nói tiếp: "Như vậy, chúng ta bắt đầu làm chuyện chính."
Phức Tự hơi ngạc nhiên, hỏi lại: "Chuyện chính?"
"Đúng, mục đích của chúng ta là mê hoặc hoàn toàn Tà Ma..." Cố Thanh Sơn cười cười, rồi giọng nói trở nên lạnh lẽo: "Đám Tà Ma không phải muốn giám sát chặt chẽ ta ở trong dòng sông thời gian sao? Vậy thì ta sẽ làm cho toàn bộ dòng sông thời gian trở nên khác biệt với lúc đầu."
"Ngươi muốn..."
"Đúng."
...
Thời đại Tuyên Cổ.
Cố Thanh Sơn quát lớn: "Tới đây, Sói Tử Vong, ta là người sáng tạo của ngươi!"
Con thú hoang kia nhìn về phía Cố Thanh Sơn, trong ánh mắt tản ra sự thân mật.
Nó cử động.
Cái đuôi của nó cử động trước.
Cái đuôi của nó vẫy liên tục, rồi phóng như bay về hướng Cố Thanh Sơn, trong miệng thì kêu lên:
"Gâu gâu! Gâu gâu gâu!"
Dưới sự ngạc nhiên tới ngẩn người của cả bốn người, cái con "Sói Tử Vong" này đã nhào vào trong lòng của Cố Thanh Sơn!
Mạc suy nghĩ, rồi lấy một chiếc lục lạc ra, nói: "Có vẻ như chiếc lục lạc này là chuông vật nuôi của Chúa tể Quang Huy, có lẽ nó sẽ giúp cho con chó của ngươi phát dục tốt hơn?"
"Tốt hơn? Ý ngươi là gì?"
"Nó sẽ càng vui vẻ hơn."
"Cũng rất tốt đấy chứ."
Bỗng nhiên, tất cả đều đình chỉ.
Một giọng nói sắc nhọn xuất hiện trong hư không: "Hì hì ha ha, lần này sẽ không sai, ngươi trốn ở nơi này!"
Đám người còn chưa kịp phản ứng, trên bầu trời đã rơi xuống hàng ngàn hàng vạn con quái vật dữ tợn, bọn chúng liều mạng phóng về phía Cố Thanh Sơn...
Ngay sau đó...
Tất cả mọi người, kể cả quái vật lẫn mọi chuyện đang diễn ra đều đình chỉ lại tại thời điểm này.
Cái giọng sắc nhọn kia bỗng hét lên: "Không! Lại sai lầm... đáng chết, mau chạy đi!"
Thế nhưng không còn kịp rồi.
Bọn quái vật bỗng rên rỉ liên tục.
...
Thời đại Hỗn Loạn và Trật Tự.
Bên ngoài thế giới Phủ Bụi, Hành Lang Bí Mật.
Mọi người vừa mới nhảy xong một trận múa rất lả lơi, chiến thắng tất cả kẻ địch.
Lam Tụ triệu tập ba người khác để bàn bạc.
Hắn ta ho nhẹ, rồi nói: "Nói trước nhá, vừa rồi chúng ta đã chém giết kịch liệt mới có thể giết ra một con đường sống."
Hết chương 2924.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2925
Bạn cần đăng nhập để bình luận