Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1714. Cái Chết Của Nam Tước Trẻ Tuổi


Đánh dấu
Cố Thanh Sơn im lặng một hơi thở, cười nói: “Vậy ta đây cung kính không bằng tuân mệnh.”
Ngay trong khoảnh khắc ấy, rất nhiều chuyện liên tiếp xảy ra.
Giao diện Chiến Thần đột nhiên hiện lên hai hàng chữ nhỏ:
[Ngài đã nắm giữ thành thạo múa kiếm tế mệnh, cũng đã thực hiện một điệu nhảy bình thường.]
[Xin chú ý, khi điệu múa tiếp theo bắt đầu, kỹ thuật múa của ngài sẽ được nâng cao.]
Cùng lúc đó, ở điểm cuối của sảnh yến hội, Tử tước đại nhân bỗng nhiên xuất hiện.
Sự xuất hiện của ông ta dẫn đến tiếng hoan hô khắp toàn trường.
“Ông ta đã trở về, cũng không biết mọi chuyện như thế nào?” Quạ thấp giọng nói.
“Hẳn là không có vấn đề, quái vật như vậy nhất định sẽ khiến cho các cường giả chú ý.” Cố Thanh Sơn nói.
“Rod, lại đây.” Tử tước đại nhân mỉm cười gọi.
Trong tay ông ta cầm một thanh kiếm lễ nghi tinh xảo.
“Mới tất cả mọi người có mặt ở đây chứng kiến, ta sẽ gia phong Rod làm Nam tước.” Tử tước đại nhân cao giọng nói.
Mọi người bắt đầu vỗ tay.
Cố Thanh Sơn nói với ác quỷ: “Xem ra các ngươi phải chờ một chút.”
“Đương nhiên là vậy.” Ác quỷ tránh đường.
Cố Thanh Sơn đi về phía Tử tước.
Bỗng nhiên, hắn cảm thấy đau nhức nơi cổ tay.
Chứng nhận của thế giới tỉnh lại rồi!
Từng lời nói nhr nhẹ vang lên bên tai hắn:
“Ngươi đã làm cho tận thế ôn dịch bại lộ trước mặt những nhân vật cấp cao của thế giới này, thành công khơi dậy sự cảnh giác của bọn họ.”
“Chúng sinh trên thế giới sẽ sớm có hành động chuẩn bị cho tận thế.”
“Mặc dù như thế, những sự kiện quan trọng xảy ra trong lịch sử vẫn sẽ tiếp tục xảy ra trong thời gian tới.”
“Đó chính là, đám ác quỷ sẽ bắt đầu hủy diệt thế giới này.”
“Sự kiện lần này đã kết thúc, nhiệm vụ của ngươi đã hoàn thành tốt đẹp.”
Trong thần niệm của Cố Thanh Sơn, thanh kiếm nhỏ màu lam trên cổ tay bốc cháy, hóa thành một biểu tượng hoàn toàn mới.
Đây là một cái đầu lâu.
“Ngươi đã đạt được sự thừa nhận của chúng ta, bây giờ chúng ta sẽ giải thích cho ngươi về căn nguyên của việc thế giới này bị hủy diệt trong quá khứ.”
“Sự phản bội của bọn ác quỷ được bắt đầu từ một sự kiện rất nhỏ.”
“Sự kiện lịch sử đó sẽ xảy ra vào ngày hôm nay, ngay một giờ sau.”
“Các sử gia gọi nó là: Cái chết của Nam tước trẻ tuổi.”
Cố Thanh Sơn đi trong đám đông, nhưng mọi thứ xung quanh dần dần biến mất.
Phòng yến hội và phòng khiêu vũ đều không còn.
Một thanh kiếm nhỏ tỏa ra ngọn lửa màu xanh xuất hiện trước mặt hắn.
Ngay sau đó, biển sao vô tận quấn lấy thân hắn, phát ra nghìn vạn tiếng thì thầm nhỏ vụn:
“Cường giả bắt đầu phát hiện ra vấn đề về tận thế ôn dịch.”
“Việc làm của ngươi đáng để chúng thần mở cho ngươi một lối đi thời gian.”
“Để chúng ta mang ngươi đi nhìn xem, trong lịch sử của thế giới Thánh Linh, Nam tước trẻ tuổi đã chết như thế nào.”
“Đó là sự khởi đầu cho việc thế giới này bị hủy diệt bởi Ác Quỷ.”
Kiếm nhỏ màu xanh tản ra thành một màn sáng, bao vây Cố Thanh Sơn vào bên trong.
...
Quận Lanlu.
Phủ Tử tước Warren.
Một thiếu niên anh tuấn đang khiêu vũ cùng với thiên kiêm nhà Tử tước.
Cố Thanh Sơn lơ lửng giữa không trung, nhìn cậu ta chăm chú.
“Đây là Rod chân chính trong lịch sử?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Vô số âm thanh vang lên: “Đúng vậy, cậu ta trở thành Đoạn Tội giả, sau đó gặp ác quỷ ở phủ Tử tước.”
Cố Thanh Sơn yên lặng gật đầu.
Thì ra việc mình hóa thân thành thiếu niên này là một nước cờ đầy thâm ý của ý chí thế giới.
Phía dưới.
Điệu nhảy kết thúc, ác quỷ tìm tới thiếu niên, muốn dâng tặng lễ vật.
“Cũng được, thấy các ngươi chân thành như vậy, ta sẽ nhận lễ vật của các ngươi.” Thiếu niên nói.
Hình ảnh nhanh chóng thay đổi.
Tử tước xuất hiện, phong thiếu niên làm Nam tước.
Vũ hội càng trở nên náo nhiệt, thiếu niên chìm đắm vào trong đó, kết bạn với rất nhiều tiểu thư quý tộc.
Ban đêm, thiếu niên về đến phòng, mở ra món quà do ác quỷ dâng lên, đó là vài miếng ngọc thật mỏng.
Ngay từ đầu thiếu niên đã không thèm để ý, nhưng sau đó càng xem lại càng chăm chú, lẩm bẩm: “Cung thuật tuyệt diệu, thích hợp cho mình dùng...”
“Nhưng đám ác quỷ này lấy đâu ra cung thuật mạnh mẽ như vậy?”
Thiếu niên lộ ra vẻ cẩn thận, đưa tay lấy ra một quyển sách bìa đen, mở ra.
Pháp Điển Đoạn Tội.
Cậu ta đặt mấy miếng ngọc ghi chép về cung thuật kia lên trên quyển sách bìa đen.
“Nguyện toàn bộ tội lỗi không thể cứu rỗi hiển lộ tung tích.”
Thiếu niên trầm giọng đọc chú ngữ.
Cố Thanh Sơn chú ý thấy, thẻ bài đoạn tội mà vị Rod-thật đạt được khác hẳn với của mình.
Nghĩ cũng phải, một thiếu niên như vậy làm sao có thể vừa lên đã thu được binh khí như Xích Ma Thần Thương?
Cố Thanh Sơn lại xem tiếp.
Chỉ thấy quyển sách bìa đen đột nhiên vang lên một loạt tiếng gào thét thống khổ, mấy miếng ngọc đều nát bấ hết cảy.
Thiếu niên đột nhiên biến sắc, cầm theo quyển sách bìa đen vọt ra khỏi phòng.
“Mau giúp ta thông báo cho Tử tước đại nhân, ta muốn gặp ngài ấy ngay bây giờ.”
Thiếu niên vừa chạy vừa quát lớn.
Một người có vẻ như là quản gia chạy theo, thấp giọng nói: “Nam tước, xin bình tĩnh một chút, đã xảy ra chuyện gì mà phải gặp Tử tước đại nhân gấp như vậy?”
Thiếu niên nói nhanh: “Những tên ác quỷ kia gài bẫy chúng ta, cung thuật bọn chúng dâng cho ta là một cái bẫy âm hiểm.”
“Hả? Là bẫy gì?” Quản gia hỏi.
“Chỉ cần ta tập cung thuật của bọn chúng là bọn chúng có thể chiếm thân thể của ta!” Thiếu niên lớn tiếng nói.
Chân mày Cố Thanh Sơn cau lại.
Cảnh tượng này trông thật quen thuộc.
Lẽ nào hết thảy những thứ này, thậm chí là mọi chuyện ở Hang Sâu Vạn Thú đều do ác quỷ đứng đằng sau làm ra?
Lại thấy quản gia kia lộ vẻ nghi hoặc, lẩm bẩm: “Vậy sao? Kỳ lạ, thuật pháp này chưa bị phát hiện bao giờ cả.”
Một giọng nói khác vang lên:
“Đoạn Tội giả thật sự quá ít, không tin thần linh, Pháp Điển Đoạn Tội là vật kỳ lạ mà lại cường đại nhất, cho nên chắc sẽ có lá bài nhìn thấu thuật pháp của chúng ta.”
Trong bóng tối, một người mang mặt nạ ác quỷ xuất hiện.
Trong tay hắn ta xách theo đầu của thiếu niên.
Chẳng biết từ lúc nào, thiếu niên đã chết.
Thi thể không đầu của cậu ta lăn lóc trên đất, sắc máu đỏ tươi không ngừng lan ra khắp sàn nhà.
Một giây kế tiếp.
Cơn gió bất tận thổi bay Cố Thanh Sơn, đẩy hắn ra khỏi thời gian quá khứ.
Dưới ánh sao chiếu rọi, mọi thứ xung quanh biến mất.
Chỉ chớp mắt sau, Cố Thanh Sơn phát hiện mình trở về hiện trường vũ hội.
Trong đám người náo nhiệt.
Tử tước Warren đang đứng ở một nơi khác trong phòng khiêu vũ, tay nâng kiếm nghi thức, hướng về hắn cất cao giọng nói: “Rod, đây là thời khắc của ngươi!”
Cố Thanh Sơn ổn định tinh thần, bước về phía Tử tước.
Thì ra...
Chuyện là như vậy.
Cố Thanh Sơn đi tới trước mặt Tử tước, quỳ một chân trên đất.
Tử tước cầm kiếm lễ nhẹ nhàng đặt trên bả vai hắn, đụng vào ba lần, sau đó bắt đầu niệm chú ngữ sắc phong:
“Lần sắc phong này nhằm khích lệ những người có cống hiến đối với thế giới Thánh Linh... Ngài Rod khai hoang lãnh địa.”
“Ta trao cho cậu ta địa vị Nam tước, không phải là mong cậu ta dùng tước vị này để thể hiện đẳng cấp, mà là mong cậu ta nhớ kỹ sức mạnh của tín ngưỡng.”
“Đứng lên, Rod.”
Cố Thanh Sơn đứng lên, trên người có thần văn nhàn nhạt hiện lên.
Đây là chú ngữ sắc phong quý tộc được chúng thần và thế giới công nhận, sau khi được đại hành giả của các tôn giáo bàn bạc và quyết định là có thể thực hiện được.
Tử tước Warren ban tặng cho Cố Thanh Sơn một bộ chiến giáp Nam tước.
Đây là biểu tượng của Nam tước, đại diện cho thân phận và quyền lực của hắn.
Cố Thanh Sơn tiếp nhận chiến giáp, hướng về phía Tử tước thi lễ một cái.
Tử tước lại nói vài câu khích lệ.
Nghi thức thân phong hoàn thành trong tiếng vỗ tay ủng hộ của tất cả mọi người.
Trước mắt bao người, ác quỷ lại một lần nữa đi tới bên cạnh Cố Thanh Sơn.
“Nam tước, Nam tước các hạ.” Ác quỷ cầm đầu nói.
“Ngươi nói đi.” Cố Thanh Sơn nở nụ cười nhẹ.
“Chúng ta chân thành dâng lên ngài bảo vật của thế giới chúng ta, mong muốn nó có thể đi theo ngài, cung cấp cho ngài sự hỗ trợ mạnh mẽ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận