Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1659. Tiểu Điệp (1)


Đánh dấu
Ma nữ từ từ đứng lên, cả người toát lên vẻ xinh đẹp cuốn hút không sao diễn tả được.
"Cám ơn ngài."
Ma nữ cúi chào Tiểu Điệp, mừng rỡ nói lời cảm ơn.
—— Không chỉ dỡ bỏ được lời nguyền độc ác, mà toàn bộ con người của nàng ta dường như đã hoàn toàn khác với trước đây.
"Không cần phải khách khí, vốn dĩ ngươi tiến giai đã nhanh rồi, thẻ bài của ta chỉ là khiến nó tăng tốc thêm một chút nữa thôi."
Tiểu Điệp vừa nói vừa liếc mắt ra hiệu với ma nữ một cái.
Còn không chịu đi mau đi?
Ma nữ lập tức hiểu ra, cúi chào lần nữa rồi vội vã rời khỏi quán bar.
Tên đàn ông kia vừa muốn đi theo, được nửa đường lại không cẩn thận ngã một phát.
Hắn ta vùng vẫy nửa ngày mới đứng lên.
"Là ngươi! Dám nhiều lần xen vào chuyện của thế giới Ác Quỷ bọn ta."
Tên đàn ông hung ác nhìn về phía Tiểu Điệp.
Tiểu Điệp lại không nhìn hắn ta mà tự rót một chén rượu cho mình, từ từ uống như không có chuyện gì.
Tên đàn ông lùi sang một bên, lấy ra một lá bùa, thì thầm vào trong đó: "Nhiệm vụ thất bại... Bởi vì có người ngăn cản... Đúng vậy, ta đang ở quán bar, ở đây có người cứu ma nữ đi rồi..."
Lá bùa hóa thành một đốm lửa, bay ra khỏi quán bar.
Lúc này, các vị khách khác trong quán bar không những không rời đi, mà ngược lại còn mang tỏ thái độ hóng hớt.
Không lâu sau, cánh cửa của quán bar bị đẩy ra.
Trong cơn gió lạnh, mấy tên đeo mặt nạ ác quỷ đi vào.
"Đại nhân." Gã đàn ông vạm vỡ ban nãy nhanh chóng đi lên đón.
"Là ai cản đường ngươi?" Người dẫn đầu hỏi.
Gã vạm vỡ chỉ chỉ Tiểu Điệp.
Người kia nhìn Tiểu Điệp, sát khí lạnh lẽo trên thân dần dần biến mất.
Hắn ta đứng tại chỗ, không nói lời nào, dường như rơi vào tình huống khó xử.
Tiểu Điệp âm thầm cười một cái, nói: "Làm sao? Chuyện mua bán còn chưa hoàn thành, đã muốn ra tay với bọn ta rồi?"
Người kia nghe lời này, rốt cục chịu di chuyển bước chân, đi đến trước mặt Tiểu Điệp.
Hắn ta gỡ mặt nạ ác quỷ xuống, để lộ khuôn mặt già nua nhăn nheo, cung kính nói: "Mạo phạm rồi, mạo phạm rồi. Bọn ta đương nhiên không có gan xúc phạm Điệp Nữ, chỉ là cấp dưới của ta lần đầu tiên tới làm việc ở thành Hư Không, có mắt như mù, mong Điệp Nữ tha thứ."
"Đi đi, đừng làm phiền ta uống rượu là được." Tiểu Điệp nói.
"Đã biết, bọn ta đi ngay lập tức."
Lão già khom người cúi chào, sau đó dẫn đám cấp dưới rời đi.
Một cuộc xung đột cứ thế biến mất trong vô hình.
Những vị khách thấy không còn gì để xem, không để ý đến Tiểu Điệp nữa, tự đi thảo luận chuyện của mình.
Quán bar yên tĩnh trở lại.
Trong một góc, hai con mèo quýt yên lặng nhìn cảnh này.
"Công tử, Tiểu Điệp bây giờ trông có vẻ lợi hại lắm." Sơn Nữ nói nhỏ.
"Cô ta vẫn luôn rất lợi hại, vô cùng lợi hại." Cố Thanh Sơn nói.
—— Nói thật, mình còn thiếu cô ấy một mạng.
Lúc trước thế giới La Sát đã bị chiếm đóng hoàn toàn bởi một thế giới khác, nhưng mình và hồ ly trắng cũng không biết.
Nếu mình đi theo hồ ly trắng đến thế giới La Sát, e là đã chết từ lâu rồi.
Tiểu Điệp cứu mình một mạng, rồi cô ấy bảo mình tặng hoa cho Barry giúp cô ấy để trao đổi.
Nhờ vậy, mình mới có cơ hội tiếp xúc với chín trăm triệu tầng thế giới, kết bạn với Barry và Mèo Con, gia nhập câu lạc bộ Thiết Quyền, tiến đến Abruzo và cuối cùng là cứu Laura.
Không ngờ sau biết bao lâu, mình xuyên qua thời không, một lòng muốn đi tới thế giới Ác Quỷ, cuối cùng lại gặp cô ấy lần nữa trong thành Hư Không ở gần ngay thế giới Ác Quỷ.
Bỗng nhiên.
Tiểu Điệp dường như cảm giác được gì đó, đôi mắt đang lờ đờ bỗng mở to.
Cô ta nhìn vào góc quán bar, ánh mắt nhìn vào trong khoảng trống.
"A, ta nhớ rồi, ngươi là Cố Thanh Sơn. Tại sao ngươi lại ở chỗ này?" Tiểu Điệp ngạc nhiên hỏi.
Hành động này của cô một lần nữa thu hút sự chú ý của những vị khách khác.
Ngay cả các nhân viên pha chế phía sau quầy bar cũng tò mò.
Mọi người cùng nhìn vào trong góc, thậm chí sử dụng thuật pháp để dò xét.
Nhưng mà chẳng phát hiện được bất cứ thứ gì.
Trong góc đó trống trơn.
Cố Thanh Sơn thấy Tiểu Điệp đã cảm giác được mình, thoáng do dự một chút rồi lập tức giải trừ "Hóa Thân Quất Hoàng", từ trong góc đi ra.
Sơn Nữ vẫn trong hình dáng mèo quýt như cũ, ngồi xổm trên vai của hắn, cảnh giác nhìn xung quanh.
"Đã lâu không gặp." Cố Thanh Sơn cười nói.
Chung quanh phát ra tiếng kêu kinh ngạc rất nhỏ.
Hóa ra thật sự có người ở trong góc!
Tiểu Điệp đánh giá Cố Thanh Sơn, nói: "Gần đây ta nghe nói không ít chuyện về ngươi, những người khác còn tốt chứ?"
Trong lòng Cố Thanh Sơn hơi rung lên.
Đương nhiên trong trường hợp này, vì lý do cẩn thận, đối phương không nói ra tên của Barry và Mèo Con.
Cô ấy muốn bọn vệ bọn họ.
"Bọn họ rất tốt, nhưng gần đây xảy ra rất nhiều chuyện, không thể nói ở đây." Cố Thanh Sơn nói.
Tiểu Điệp đứng lên, vui vẻ nói:
"Đúng là đã lâu không gặp. Đi, tới chỗ của ta, chúng ta có thể vừa uống rượu vừa trò chuyện —— ta nhớ tửu lượng của ngươi cũng rất tốt."
"A, làm phiền rồi." Cố Thanh Sơn mỉm cười, nói.
Tiểu Điệp đi trước, Cố Thanh Sơn đi phía sau, hai người rời khỏi quán bar.
Bọn họ đi qua mấy con phố, quẹo bảy tám ngã rẽ, sau cùng đi vào một khu dân cư.
"Ở đây."
Tiểu Điệp chỉ về phía trước, nói.
Cố Thanh Sơn nhìn theo, thấy một ngôi nhà gạch đỏ ở phía đối diện con đường. Có một hàng rào gỗ bao xung quanh nó, bên trong trồng nhiều khóm hoa tươi. Mấy cái cây lớn vây xung quanh ngôi nhà, tạo thành một hàng cây xanh biếc.
Nhìn từ xa xa, giữa dãy nhà nối tiếp nhau, căn nhà nhỏ này trông cực kỳ yên tĩnh.
"Chỗ tốt." Cố Thanh Sơn khen một câu.
"Thật sao? Ngươi đến đây bao lâu rồi?" Tiểu Điệp hỏi.
"Hai ngày." Cố Thanh Sơn nói.
Tiểu Điệp nghe, lập tức cười "hì hì" vô cùng khó hiểu.
Cô dẫn Cố Thanh Sơn băng qua con đường, vào cổng nhà.
Trước cửa nhà có con chó xám nằm sấp, đang ngủ say. Lúc hai người đi ngang, ngay cả mí mắt của nó cũng không nhấc lên.
Cố Thanh Sơn đi vào phòng khách, Tiểu Điệp lập tức đi pha trà.
Chỉ chốc lát sau, trà đã pha xong.
"Cám ơn."
Cố Thanh Sơn nhận lấy chén trà, uống một ngụm, bắt đầu kể lại chuyện trong chín trăm triệu tầng thế giới.
Hắn nói suốt nửa tiếng mới kể xong chuyện đã xảy ra, trong lúc đó Tiểu Điệp cũng hỏi một vài vấn đề, Cố Thanh Sơn biết gì nói nấy.
"Không ngờ đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, uổng công ta còn nghĩ chín trăm triệu tầng thế giới là nơi rất yên bình." Tiểu Điệp nói.
Cố Thanh Sơn nhớ lại chuyện lúc trước, nghiêm túc nói lời cảm ơn: "Cám ơn cô đã cứu ta một lần, còn đưa ta đến chín trăm triệu tầng thế giới."
Tiểu Điệp xua tay, nói: "Không cần khách sáo. Ta đã thấy những gì ngươi thể hiện ở thế giới Huyền Không, cũng cảm thấy ngươi rất đáng để ta ra tay, cho nên mới làm như vậy. Thật ra ta rất vui vì ngươi có thể gia nhập câu lạc bộ Thiết Quyền."
"Tại sao cô lại rời khỏi chín trăm triệu tầng thế giới, đi vào thành Hư Không?" Cố Thanh Sơn tò mò hỏi.
"Ta biết rất rõ chín trăm triệu tầng thế giới —— Nó là do con người tạo ra, đương nhiên pháp tắc sẽ bị thiếu sót. Bên cạnh chính là Vực Sâu Vĩnh Hằng vô cùng đáng sợ, lại là nơi xảy ra vô số tận thế, ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy bóng dáng Trật Tự và Hỗn Loạn—— Bọn chúng có liên quan đến một sự tồn tại vô cùng mạnh mẽ, vì vậy từ góc độ của nhiều chủng tộc hư không, chín trăm triệu tầng thế giới chẳng những nghèo túng yếu ớt, hơn nữa còn quá nhiều thị phi, không ai chịu đi."
Tiểu Điệp nói đến đây, nụ cười trên mặt mờ nhạt đi một chút.
Cô ta thở dài, tiếp tục nói: "Ta và con ta đều biến thành ma quỷ, ta không muốn con ta từ bé đã phải chém giết và nuốt sinh mệnh để lớn lên. Cho nên ta mới dẫn nó vào bên trong hư không vô tận thử vận may, xem có thể tìm được cách nào đó để nó có thể sống cuộc sống bình thường hay không."
Cố Thanh Sơn im lặng một lát rồi nói: "Thật ra ta có một món vũ khí của Vực Sâu Vĩnh Hằng, có thể đảo ngược thời gian, liệu có giúp gì được cho cô không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận