Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1697. Không Ai Còn Sống


Đánh dấu
Từ góc độ nhân loại nhìn vào, đây không phải là đột biến sao?
“Lên, giết chết kẻ bị lây nhiễm này!” Đám người kia lớn tiếng hô lên.
Cố Thanh Sơn phải thu lại toàn bộ linh lực, nhanh chóng lui về phía sau.
Không thể tấn công.
Bay vút trên đường, Cố Thanh Sơn bỗng nhên đụng phải khoảng không phía sau.
Bịch!
Một âm thanh trầm đục.
Một mảnh hư không giống như một bức tường kiên cố có vòng bảo hộ cường đại và pháp thuật ngăn cách chống đỡ.
Chỉ một thoáng, cảnh tượng bốn phía biến mất.
Cố Thanh Sơn phát hiện mình trở về trong tháp truyền tống.
Phía sau lưng hắn chính là bước tường của tháp.
“Ngươi nhìn thấy gì?” Ngự Quyển nóng lòng hỏi.
“Không giống các ngươi, đó là một thôn làng, bọn họ xem ta là người bị nhiễm tận thế ôn dịch.” Cố Thanh Sơn nói.
Vừa nãy may mà không ra tay.
Vừa rồi chắc hẳn mình đã ở trong không gian chồng chéo, một khi công kích sẽ thương tổn tới tháp truyền tống.
Vậy thì xong đời rồi.
Đầu óc Cố Thanh Sơn xoay chuyển thật nhanh, hỏi: “Ngự Quyển, không gian chồng chéo đã tràn vào tòa tháp này, vậy tiếp theo chúng ta nên đối phó với nó như nào?”
Ngự Quyển lấy ra một dụng cụ cỡ nhỏ trông rất tinh xảo, vừa nhìn vừa lắc đầu, nói: “Ta chỉ có thể đo mức độ chồng chéo chứ làm sao có thể trả lời vấn đề sâu xa như vậy.”
Quạ lập tức nói: “Không được, chúng ta phải lập tức đi ngay.”
Cố Thanh Sơn lắc đầu: “Không đi được, chúng ta mà trở về cũng sẽ bị cho là lây nhiễm tận thế ôn dịch, trực tiếp xử tử.”
Ba người rơi vào trầm tư.
Bây giờ nên làm gì đây?
Bỗng nhiên bọn họ cảm nhận được một lực kéo vô hình.
Sức mạnh này sinh ra mối liên kết với một nơi nào đó trên người bọn họ.
Ba người không hẹn mà cùng lấy ra thẻ bài thân phận.
Chỉ thấy trên thẻ bài thân phận, thình lình xuất hiện một vết nứt.
“Kỳ lạ, vì sao thẻ bài thân phận không thể chịu đựng được không gian chồng chéo?” Quạ hỏi.
“Đã không phải là không gian chồng chéo nữa rồi.”
Ngự Quyển lộ ra vẻ sợ hãi, cầm dụng cụ tinh xảo trong tay đưa cho Cố Thanh Sơn và Quạ xem.
Chỉ thấy trên bề mặt có mấy hàng chữ đang điên cuồng nhấp nháy:
[Xin chú ý, thế giới đang ở trạng thái dung hợp.]
[Xin chú ý, thế giới đang ở trạng thái hủy diệt.]
Dung hợp.
Hủy diệt.
Ba người cúi đầu nhìn thẻ bài thân phận trong tay.
Vết nứt trên thẻ bài thân phận càng ngày càng lớn.
Cố Thanh Sơn thở dài, nhẹ giọng nói: “Chúng ta không hề ở trong một thế giới nào của dòng chảy hư không hỗn loạn, cho nên thẻ bài thân phận cho rằng chúng ta đã chết.”
“Không thể nào! Chỉ cần chúng ta ở trong một thế giới bất kỳ của dòng chảy hư không hỗn loạn, thẻ bài thân phận sẽ không bị cắt đứt.” Ngự Quyển lớn tiếng kêu lên.
Cố Thanh Sơn không nói gì.
Đúng vậy, đúng là như vậy.
Nhưng những thế giới ban nãy đều đến từ một thế giới song song cường đại.
Thậm chí, không chỉ là một.
Bỗng nhiên, ba thẻ bài thân phận lại chấn động thêm lần nữa.
Một âm thanh lạnh lẽo vang lên:
“Cơn bão không gian đang không ngừng lan rộng trong dòng chảy hư không hỗn loạn.”
“Căn cứ vào ba mươi sáu phương pháp tiến hành dò xét, hiện đã điều tra rõ, toàn bộ Tinh Vực U Ám đã bị hủy diệt.”
“Không ai còn sống.”
Nghe đến đó, Ngự Quyển vội vàng kêu lên: “Cái gì mà không ai còn sống, chúng ta rõ ràng còn sống đây mà!”
Hắn gõ lên thẻ bài thân phận, muốn mở ra chức năng trò chuyện, nhưng lại phát hiện thẻ bài thân phận đang dần dần vỡ vụn.
Giọng nói trên thẻ bài thân phận không hề bị ảnh hưởng, tiếp tục nói:
“Mệnh lệnh!”
“Bắt đầu phong tỏa tinh vực này, nghiêm cấm tất cả các nhân viên tiến vào.”
“Quân đội các thế giới giải tán ngay tại chỗ, trở về thế giới của mình.”
“Người trông coi chuẩn bị tiếp nhận, thiết lập kết giới vùng cấm quanh tinh vực này.”
“Bắt đầu từ giờ khắc này, tận thế ở tinh vực này dược đánh giá là: Vô Sinh, cấp chi phối.”
Choang!
Những lời này nói ra, ba tấm thẻ bài thân phận của ba người hoàn toàn vỡ vụn.

Thế giới Ác Quỷ.
Trong bóng đêm vô tận, một cánh tay héo khô vươn ra, bắt quyết.
Ngay sau đó, lại một cánh tay đen đúa vươn ra, cũng bắt quyết.
“Mệnh chú, Tử Đồ Chung Ảnh!”
“Tiên thuật, Linh Quang Phản Chiếu!”
Hai âm thanh cùng vang lên.
Hư không mở ra một cách yên lặng.
Một mảnh bóng tối mờ mịt vô tận xuất hiện trước mặt nhiều ác quỷ.
Có một ánh sáng linh hồn bay ra ngoài, bay về hướng bóng tối, dừng lại trước một pho tượng ác quỷ.
Là ánh sáng linh hồn của Bạch Ưng Cung Ngũ.
Ngay sau đó, trên pho tượng vang lên một giọng nói lạnh như băng:
“Nội gián của chúng ta ở công hội thợ săn tên gì?”
Lập tức có người đáp: “Bạch Ưng Cung Ngũ, là một thợ săn cấp Danh Hiệu.”
“Tốt lắm, ta mới vừa phái gã đi thăm dò tên ma quỷ kia, kết quả gã liền chết, để ta xem thử chính tên ma quỷ kia đã giết gã hay là thứ gì khác.”
Hai giọng nói lúc trước cùng vang lên: “Rõ, quỷ chủ đại nhân.”
Trong màn sáng chồng chất, hiện lên một hình ảnh.
Đây là cảnh tượng cuối cùng Bạch Ưng Cung Ngũ nhìn thấy khi còn sống.
“Chết!”
Có người quát.
Trường mâu đâm xuyên qua ngực của gã, sau đó là một thuật pháp bắn vào.
Một chiến sĩ mặc giáp, một thi pháp giả.
Bạch Ưng Cung Ngũ chết dưới một kích do hai người liên thủ.
Một tên phụ tá nói: “Quỷ chủ đại nhân, xem ra Bạch Ưng Cung Ngũ chết dưới sự tấn công của tận thế.”
Điều này rất rõ ràng.
Nhưng Quỷ chủ trầm tư một lúc, lại nói: “Ta luôn cảm thấy có điều bất thường, chờ ta thi triển thuật ngược dòng thời không, làm cho Bạch Ưng Cung Ngũ sống lại rồi hỏi cho rõ ràng.”
Có người khuyên nhủ: “Quỷ chủ đại nhân, linh hồn của hắn đã hoàn toàn mất đi linh tính, hiển nhiên là kết cục của việc bị tận thế ăn mòn. Ngài muốn làm cho hắn sống lại, sợ rằng sẽ hao tốn nhiều khí lực.”
“Hết cách, chân tướng quan trọng hơn.”
Pho tượng nói rồi giơ hai tay bấm quyết.
Đúng lúc này.
Một ngọn lửa từ nơi xa bay tới, rơi vào trước pho tượng.
Pho tượng hơi do dự, sau đó gật đầu một cái với ngọn lửa.
Một giọng nói cung kính từ ngọn lửa truyền tới:
“Quỷ chủ đại nhân, tình báo mới nhất, tận thế ở Tinh Vực U Ám đã được xác nhận là Vô Sinh, các chức nghiệp giả lúc trước đi vào Tinh Vực U Ám đều đã chết hết.”
Bốn phía yên tĩnh.
Pho tượng từ từ thả tay xuống.
“Đều chết hết rồi...”
“Cũng không cần phải hao tổn khí lực của ta.”
Một giây kế tiếp.
Linh hồn của Bạch Ưng Cung Ngũ đột nhiên hét thảm một tiếng, trực tiếp bị pho tượng hút vào trong miệng.
“Đến một tin tức hữu dụng cũng không dò ra được đã bị giết chết...”
“Đây sẽ là sự trừng phạt dành cho ngươi!”
...
Bên kia.
Tinh Vực U Ám.
Tháp truyền tống.
Ba tấm thẻ bài thân phận đã vỡ nát hoàn toàn.
Cố Thanh Sơn, Quạ, Ngự Quyển đều ngẩn ngơ đứng đó.
Từ lúc bắt đầu đến giờ, họ chỉ một lòng trông chờ cứu viện, không ngờ bây giờ đã hoàn toàn bị vứt bỏ.
Còn một chuyện khác còn quan trọng hơn cả điều này.
“Ngự Quyển, những thế giới kia đều đang dung hợp phải không?” Quạ hỏi.
Ngự Quyển nhìn dụng cụ tinh vi trong tay, nghi hoặc nói: “Đúng vậy, đúng là chúng nó đang dung hợp, nhưng tại sao lại còn nói là “đang hủy diệt” chứ?”
Cố Thanh Sơn thở dài, giải thích: “Trong quá trình dung hợp, thế giới tận thế ôn dịch đang ăn mòn thế giới quái vật tuyệt chủng và thế giới văn minh thất lạc, cho nên ngươi sẽ thấy chỉ số hủy diệt không ngừng gia tăng.”
Dao động không gian đột nhiên phát ra lần nữa.
Mặt đất rõ ràng không hề nhúc nhích, nhưng ba người đều cảm thấy một trận lay động.
Trên Giao diện Chiến Thần, bỗng nhiên hiện ra dòng chữ nhỏ mới:
[Tình huống đặc biệt xuất hiện.]
[Các ngài sắp bị cuốn vào thế giới mới.]
[Các ngài không thuộc về ba thế giới cực kỳ đặc thù, cho nên trong quá trình dung hợp đã bị pháp tắc vứt bỏ. Các ngài sẽ bị ném thẳng vào trung tâm của tận thế ôn dịch, bị vô số quỷ ôn dịch giết chết.]
“Không thể đàm phán sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Giao diện Chiến Thần nói: [Các thế giới song song đã từng bị hủy diệt một lần, chỉ có vài thế giới cường đại nhất sống sót, sau khi trải qua quá trình dung hợp thì chúng nó chẳng còn tin tưởng bất kỳ kẻ nào.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận