Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2883. Thánh nhân Phong Vũ



“Đúng, sau khi ngươi luân hồi nhất định sẽ quên đi tất cả chuyện lúc trước, càng sẽ không nhớ rõ thân phận của mình... Ta sớm đã sắp xếp đình hoa sen ở nơi đây, đặt tàn kiếm‘Bất Chu’ vào sâu dưới đáy ao, chỉ đợi ngươi đến nơi đây lần nữa, ‘Bất Chu’ sẽ giải phóng ra một tia sức mạnh cuối cùng, dẫn dắt trí nhớ kiếp trước bị phong ấn sâu trong linh hồn của ngươi.” Cô gái kia nói.
“Ta chỉ thấy được một cảnh tượng mà thôi.” Cố Thanh Sơn nói.
Cô gái cười cười, lên tiếng: “Vào thời điểm Lục Đạo Luân Hồi xuất hiện, ta đã biết thời đại hồng hoang đã chấm dứt... Nhưng ta không bỏ cuộc, dựa vào thân phận đệ nhất quẻ thuật của mình, động tay chân trên Đài Truy Thánh.”
Nàng giơ tay lên, ấn ra một quyết.
Một luồng khí tức hủy diệt lan ra từ trên người nàng.
“Tiền bối, ngài ——” Cố Thanh Sơn giật mình nói.
“Không cần giật mình, ta nhất định sớm đã bỏ mình luân hồi, một tia tâm niệm quá khứ này càng không thể tiết lộ chút bí mật nào ra, đã đến thời khắc dập tắt kia rồi.”
“Những binh khí thời đại hồng hoang bên cạnh ngươi đều thật đáng thương, chủ nhân của bọn chúng sớm đã nhập ma hết cả rồi, chuẩn bị nghênh đón thời đại mới thuộc về Tà Ma, nhưng chúng chúng vẫn còn nán lại trên Cửu Chuyển Luân Hồi Lộ, trung thực thực hiện nghĩa vụ của mình.”
Cô gái nhìn vào hắn, thở dài một tiếng, nói: “Vấn đề liên quan tới ngươi... Nhìn qua phảng phất như đều đã là nhất định, nhưng ta biết, bất kể là pháp tắc Hồng Hoang, hay là ý chí của bọn người Tà Ma, đều không thể triệt để quyết định vận mệnh cuối cùng của ngươi.”
“Càng nhiều chuyện không tiện để nói, ngươi cần phải đi tìm tòi trong trí nhớ.”
Tiếng nói vừa sứt, nàng vươn tay điểm lên mi tâm của Cố Thanh Sơn một cái, sau đó cầm chuỗi đồng tiền trong tay nhẹ nhàng âm thầm đưa cho hắn.
“Tạm biệt.”
Chỉ thấy cô gái hóa thành một ánh trăng, tản mát thành những điểm sáng lấm tấm chi chút, cuối cùng thì triệt để tan biến.
Cố Thanh Sơn ngơ ngác đứng tại chỗ.
Khi cô gái điểm trúng mi tâm của hắn, trái tim hắn bỗng nhiên nhảy lên một cái, phảng phất như nhớ lại cái gì.
Một hình ảnh bỗng hiện lên trong đầu của hắn ——
Bầu trời xanh.
Thương Sơn như biển.
Vô số tiên nhân tự do bay lượn trên bầu trời.
Trên đỉnh ngọn núi cao nhất đằng kia, có một tòa cung điện tường trắng ngói lưu ly.
Bên trong đại điện, quần tiên vờn quanh.
Một người đàn bà cung trang ngồi ở vị trí đầu, ôm ấp một bé gái, vẻ mặt ôn hòa nhìn sang.
Chính là thánh nhân Phong Vũ.
Cố Thanh Sơn đối diện với ánh mắt của nàng, lại nhìn lướt chỗ mà nàng đang nhìn —
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một bé trai năm sáu tuổi đứng sau lưng mình, ánh mắt của người đàn bà cung trang xuyên qua chính mình, đang rất nghiêm túc ngắm nghía bé trai kia.
Bên trong toàn bộ đại điện, tất cả ánh mắt quần tiên đều tập trung lên người của bé trai kia.
Thánh nhân Phong Vũ mở miệng nói chuyện: “Bên trong chư Thánh, điều ta am hiểu nhất chính là quẻ thuật, nếu như ngươi tu hành quẻ thuật của ta, cần đáp ứng một chuyện.”
Bé trai ôm quyền hỏi: “Xin hỏi thánh nhân, đến cùng là chuyện gì?”
Thánh nhân Phong Vũ cười nói: “Vào một thời khắc nào đó trong tương lai, ngươi có nhân duyên với con gái của ta, tương lai sau khi các ngươi kết thành đạo lữ, ngươi phải đối đãi tốt với con bé.”
Quần tiên lặng ngắt như tờ.
Bé trai kia không ngờ lại là chuyện này, khuôn mặt có chút luống cuống, cuối cùng vẫn nói ra:
“Nếu như thật sự có nhân duyên, ta nhất định sẽ đối đãi với nàng thật tốt.”
Trong đại điện lập tức trở nên ồn ào náo nhiệt.
Các Tiên Nhân lớn tiếng nở nụ cười, Thánh nhân Phong Vũ cũng mỉm cười gật đầu.
Chỉ nghe nàng nói ra: “Thiên phú của con gái ta cũng không kém hơn ta, tinh thông mệnh pháp, tương lai có thể giúp ngươi một tay trong rất nhiều thời khắc, mà ngươi cũng nhất định cứu nàng trong dầu sôi lửa bỏng.”
“Các ngươi là một đôi nhân duyên trời tạo, tuyệt đối không sai.”
Dù sao bé trai vẫn còn nhỏ, sắc mặt đỏ bừng ôm quyền nói: “Sư phụ tại thượng, xin nhận một lạy của con.”
Thánh nhân Phong Vũ nói: “Hừm, hôm nay ngươi đọc môn quy trước, làm quen với các sư huynh sư tỷ khác một chút, ngày mai ta sẽ dạy cn quẻ thuật.”
“Vâng.” Bé trai đáp lại.
Bỗng nhiên, tất cả âm thanh biến mất, toàn bộ hình ảnh cũng theo đó mà đi xa.
Chỉ có Thánh nhân Phong Vũ im lặng nửa ngày, nhìn về hướng của Cố Thanh Sơn.
“Cậu bé vừa rồi chính là quá khứ của ngươi.”
"Có lẽ ngươi cũng không nhớ được rồi... Nhưng ta có thể nói cho ngươi biết, ta cũng không quy thuận Tà Tính chi Ma, sau khi kiếp sau đi đầu thai, ta sẽ thành lập thành bang trong hư không —— "
“Con gái của ta cũng sẽ đầu thai, cùng ta nối lại duyên phận mẹ con.”
Thân hình thánh nhân Phong Vũ dần dần mơ hồ, chỉ nghe nàng không nhanh không chậm mà nói:
“Chư Thánh đều cho là ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nà ngay cả vận mệnh ta có khả năng nhìn thấy cũng giống như vậy, nhưng người khác cũng không biết chính là ——”
“Sau khi ngươi tử vong, vận mệnh từng bị sương mù bao phủ, không ai biết xảy ra chuyện gì.”
“... Coi như vì con gái của ta, ta cũng phải đánh cược một lần.”
“Cược ngươi sẽ không triệt để bại bởi Tà Ma.”
Nói tới chỗ này, Thánh nhân Phong Vũ đã triệt để không thấy đâu nữa, trong hư không chỉ để lại câu nói sau cùng của nàng.
“—— Đi dọc theo lộ tuyến mà ta đưa cho ngươi đi, ngươi sẽ nhớ lại tất cả mọi chuyện.”
Tiếng nói im bặt đi.
Cố Thanh Sơn đột nhiên lấy lại tinh thần, chỉ thấy trong đình nghỉ mát gió nhẹ phơ phất, phảng phất như chưa từng xảy ra cái gì vậy.
Mà trong đầu hắn, lại xuất hiện một tấm bản đồ.
Tấm bản đồ này tựa như một đoạn trí nhớ xa xôi mà mơ hồ, phảng phất trải qua những tháng năm vô tận, cho tới giờ khắc này mới được nhớ lại, cũng dần dần trở nên rõ ràng.
Bốn phía không có một âm thanh.
Những Thần Khí kia cũng duy trì im lặng.
Chỉ có phù lục kia phát ra âm thanh nỉ non: “Vừa rồi Thánh nhân Phong Vũ nói... Chủ nhân của ta quy thuận với Tà Ma sao?”
Thân là Thần Khí của thời đại hồng hoang, bọn chúng tự nhiên có Linh, đồng thời cũng cực kỳ thông minh.
Rất nhiều chuyện, chỉ cần nghiêm túc suy nghĩ, tự nhiên sẽ đạt được đáp án.
Một cây dù giấy vàng bay ra ngoài, thở dài nói: “Lão phù, liên hệ giữa chúng ta cùng chủ nhân đã sớm dđứt gãy mất, vốn cho là cân nhắc vấn đề an toàn, thuận tiện để chúng ta trấn thủ con đường Luân Hồi, hiện tại xem ra —— ai.”
Hết chương 2883.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2884
Bạn cần đăng nhập để bình luận