Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2539. Hai bên hiểu rõ thấu đáo (2)


Đánh dấu

Oanh!
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng như nguyện mà đáp xuống chỗ sườn núi.
Nó ngăn cản trước mặt Cố Thanh Sơn cùng Laura, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi xong rồi!"
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Chỉ nghe "đông" một tiếng vang trầm đục.
Mặt đất có chút rung động.
Hình như có chuyện gì đó không thích hợp đã xảy ra.
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng chậm rãi nghiêng đầu đi, đã thấy cách nó không xa, xuất hiện một con quái vật.
—— Đó là một con quái vật hình người đầu sói cao bảy tám mét.
Nó đứng trên sườn núi, lẳng lặng nhìn chằm chằm vào Cố Thanh Sơn và Laura.
Ánh mắt của nó lạnh lùng vô tình, cứ như đang nhìn hai con trùng bay tiện tay có thể chụp chết vậy.
—— Ma Vương Tử Hồn!
Đây là Ma Vương Trật Tự bên trong chiến tranh Ma Thần!
Trên người Ma Vương Tử Hồn phát ra khí thế hung tàn ngập trời, khiến cho Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng không khỏi lui lại mấy bước.
Ma Vương Tử Hồn lập tức chú ý tới Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng.
Giờ khắc này, trên sườn núi Thần Sơn băng tuyết, tam phe thế lực đang lặng yên tạo thành thế giằng co.
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng.
Tử Hồn Ma Vương và những Kẻ Nhập Ma sau lưng nó.
Cố Thanh Sơn và Laura.
Laura mang sắc mặt tuyệt vọng, núp ở trong ngực Cố Thanh Sơn, thấp giọng nói: "Chúng ta phải chết rồi hay sao?"
Cố Thanh Sơn bụm miệng cô bé lại, âm thầm không để lại dấu vết mà nhích tới gần Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng một chút.
Động tác của hắn lập tức khiến cho Ma Vương Tử Hồn chú ý.
"Một con côn trùng cổ quái —— Hình như có mấy phần thực lực, khó trách dám đột nhiên xuất hiện." Tử Hồn Ma Vương nhìn về phía Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng, híp mắt nói.
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng đột nhiên có chút khó chịu.
Cư nhiên dám xưng hô ta như thế.
Đổi lại là lúc khác, quái vật như ngươi thì tính là cái gì?
Nó phát ra từng trận tiếng kêu côn trùng uy hiếp, lên tiếng nói: "Ta chẳng cần biết ngươi là ai, ta chỉ cần giết tên tiểu tử đối diện kia là được."
Trên mặt Ma Vương Tử Hồn lộ ra biểu cảm kỳ quái.
—— Đây là con ma trùng từ đâu đến thế này?
Toàn bộ thế giới đều đang phong kín, rốt cục là ai có thể mang con ma trùng này tiến vào?
Nó không khỏi nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn đối diện với ánh mắt của nó.
Trong nháy mắt đó, Cố Thanh Sơn lập tức đã nhận ra cái gì đó.
—— Nó hoài nghi ta triệu hồi con ma trùng này!
Trong phút chốc, Cố Thanh Sơn đã đưa ra một quyết định to gan.
Chỉ thấy hắn quay đầu qua một bên, hình như có chút chột dạ mà né tránh ánh mắt, không tiếp tục đối mặt với Tử Hồn Ma Vương nữa.
Cảnh tượng này rơi vào trong mắt Ma Vương Tử Hồn, lại mang một loại cảm giác khác.
Mà Cố Thanh Sơn bắt được cơ hội này.
Hắn đột nhiên quát lên: "Ai nói chứ, kỳ thật ta có một biện pháp chiến thắng nó!"
Câu nói này không đầu không đuôi, bất kể là Tử Hồn Ma Vương hay Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng, sắc mặt đều cứng đi, lại không nghe hiểu ý của hắn.
Trong chớp mắt, chỉ thấy Cố Thanh Sơn thoắt cái đã phóng về phía Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng.
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng vứt bỏ hết thảy suy nghĩ, chỉ mở to cái miệng ra, nhắm ngay Cố Thanh Sơn.
Đến hay lắm...
Một phát thôi!
Chỉ cần một phát thôi, kết cục của Quỷ Vương Hoàng Tuyền nhất định là chết!
Cố Thanh Sơn cảm nhận được sự lợi hại, lập tức cảm ứng được dấu hiệu tử vong quá rõ ràng.
Hô ——
Hắn đột nhiên biến mất khỏi vị trí ban đầu, thay vào đó lại là Ma Vương Tử Hồn.
Thần Kỹ, Di Hình Hoán Ảnh!
Ma Vương Tử Hồn nao nao, quay đầu nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Lại nghe Cố Thanh Sơn chợt quát lên: "Anh Trùng, ngay lúc này đó, ra tay đi!"
Trong chớp mắt, sắc mặt Ma Vương Tử Hồn cứng lại, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng.
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng còn mở to cái miệng.
Ma Vương Tử Hồn trải qua vô số chiến đấu, lập tức đã hiểu chuyện gì xảy ra.
"Hừ, ta sớm đã nhìn thấu các ngươi rồi!"
Nó rống lên một tiếng, xông thẳng về phía Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng ——
Nó vừa mới động, Cố Thanh Sơn cũng động theo.
"Lên ngựa!"
Cố Thanh Sơn khẽ quát lên.
Hắn và Laura trở mình lên ngựa.
Con ngựa đen hóa thành một ánh điện quang, trong nháy mắt đã đi xa về hướng đỉnh núi.
Bọn họ bỏ đi.
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng chỉ thoáng cân nhắc thôi thì đã hiểu rõ ngọn nguồn câu chuyện.
Quỷ Vương Hoàng Tuyền này ——
Quỷ Vương Hoàng Tuyền này quả thực là con quỷ!
Hắn cư nhiên có thể chạy thoát như thế! ! ! !
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng thầm hận trong lòng, thật muốn khởi hành đuổi theo giết đối phương cho thống khoái.
Thế nhưng.
Tử Hồn Ma Vương đã nhào lên.
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng không còn cách nào khác, chỉ có thể dùng ra chiêu kia ——
Phun ánh lửa màu tím ra!
Chỉ thấy lửa tím mãnh liệt phóng tới Ma Vương Tử Hồn.
Ma Vương Tử Hồn dùng hai tay ngăn cản đòn công kích của nó, thâm trầm nói: "Còn tưởng rằng các ngươi có biện pháp gì, có thể để ta cảm nhận được khoái ý chiến đấu."
"Đáng tiếc... Chỉ thế này thôi sao?"
Hai tay nó nắm chặt ngọn lửa tím, dùng sức xé ra hai bên.
Ánh lửa tím lập tức bị xé rách thành từng tia sáng ảm đạm, sau đó dần dần lụi tàn.
Ma Vương Tử Hồn không mất một sợi tóc, nhanh chân đi về hướng Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng.
Trong gió truyền đến tiếng nó nói nhỏ:
"Nhưng mà ngươi chịu xả thân ngăn chặn kẻ thù cho hắn, cũng là một con vật triệu hoán có nghĩa khí, đáng để tôn kính..."
"Nếu vậy thìy, ta để lại toàn thây cho ngươi."
"Vì sao lại như vậy?" Gương mặt Ma Vương Tử Hồn lộ ra vẻ hoang mang.
Sau lưng nó vang lên một tiếng côn trùng kêu:
"Thực lực của ta mặc dù bị phong ấn, nhưng kỹ xảo săn mồi thì ngươi vĩnh viễn không cách nào tưởng tượng được đâu."
"—— Đây chính là nguyên nhân."
Tiếng nói vừa dứt.
Toàn thân Tử Hồn Ma Vương chấn động, vẻ hung ác trong mắt cũng dần dần biến mất.
Nó chậm rãi gục đầu xuống, chết mất.
Sau lưng nó, truyền đến tiếng cắt chém da thịt hết sức nặng nề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận