Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1950. Bão Cát Và Chiến Thần (2)


Đánh dấu
Tiếp tục?
Reneedol thoáng giật mình.
Vừa rồi mình đang làm gì vậy?
Trong lòng nàng ta dâng lên một cảm giác hoảng hốt.
Phải rồi, mình đang giết những thần linh bị Chúa tể Nguyện lực Vô Tận khống chế.
Sự tồn tại của bọn họ là phiền phức đối với mình.
Reneedol quát khẽ: “Xuất hiện!”
Vô số ngôi sao từ trên cổ nàng ta bay vọt ra, hóa thành một cây chùy cao bằng mấy người, nằm gọn trong tay nàng ta.
Những thần linh đứng đối diện lập tức đồng thanh nói:
“Nữ Thần Vận Mệnh, ngươi còn dám ra tay với ra, xem ra ngươi không muốn sống nữa.”
Reneedol trầm tư một chút, sau đó thuận miệng nói: “Bây giờ ngươi đang bận chống đỡ Vạn Thần điện, ta không tin ngươi có cơ hội tự mình đến đây thăm dò suy nghĩ của ta.”
Ma Long Hắc Ám đang làm gì?
Nó là do Rod biến thành.
Nó ở đây hết quậy lại phá, rốt cuộc là vì cái gì?
Rod cũng giống như Mạc, đều là thần linh tự nhiên. Nếu đã nói vận mệnh tương lai nằm trong tay hai người bọn họ, vậy bọn họ nhất định phải có chỗ khác người.
Mạc đã cho thấy tiềm lực đúng như trong dự liệu, còn Rod thì sao?
Rõ ràng những chuyện hắn vừa nói không hề xảy ra trong lịch sử, hơn nữa thuật truy tìm tên thật cũng không thu hoạch được gì.
Hắn nói nhiều chuyện linh tinh vớ vẩn như vậy, rốt cuộc là vì cái gì?
Nếu như tài năng của hắn tương đương với Mạc, rốt cuộc hắn biết những gì?
Reneedol đột nhiên phát hiện bản thân nàng ta dường như chưa bao giờ hiểu được Rod.
Càng nghĩ lại chuyện cũ càng cảm thấy kinh hãi, trong đầu Reneedol đột nhiên sinh ra một ý tưởng mơ hồ.
Tuy Rod có vẻ thần bí, nhưng có một điều chưa từng thay đổi.
Hắn quan tâm Mạc.
Trong lúc Reneedol đang nghĩ ngợi, Ma Long Hắc Ám đã cách mọi người một quãng cực xa, nhanh chóng gỡ “Người đàn ông quyến rũ nhất” xuống, sửa lại danh hiệu.
Nó lưỡng lự một phần mười giây rồi trịnh trọng lựa chọn một danh hiệu và kích hoạt nó.
Trên Giao diện Chiến Thần nhanh chóng cập nhật thông tin liên quan:
[Danh hiệu được thiết lập: Chiến Thần Tinh Hỏa.]
[Ngài thu được kỹ năng độc quyền: Chinh Phục.]
[Chinh Phục: Khi ngài sử dụng kỹ năng này, toàn bộ kẻ địch mà ngài chỉ định – vì một lý do chính đáng nào đó - đều sẽ bắt buộc phải phát động tấn công về phía ngài.]
[Thuyết minh: Kỹ năng này là kỹ năng hệ thần bí, kỹ năng nhân quả, không thể bỏ qua.]
[Chinh phục hoặc là bị chinh phục, đó là một vấn đề.]
Đôi con ngươi hẹp dài thẳng đứng của Hắc Long khẽ nheo lại, nó quay đầu về phía các thần linh trong không trung xa xôi, hét lớn: “Ê! Các ngươi là cái đám không thể buông bỏ thế giới quá khứ!”
Nó trực tiếp phát động “Chinh Phục”.
Các thần linh im lặng.
Kể cả Reneedol.
Toàn bộ thần linh đều nhìn sang Ma Long Hắc Ám.
“Phát hiện rồi sao?” Reneedol hỏi.
“Đúng vậy, một loại sức mạnh luật nhân quả rất đặc thù đang thúc đẩy ta tấn công nó.” Chúa tể Nguyện lực Vô Tận mượn miệng của các thần linh, nói.
Reneedol nhìn màn sáng mờ nhạt trên váy của mình.
Màn sáng không hề có phản ứng.
“Hơn nữa còn là luật nhân quả không thể ngăn cản.” Reneedol cảm thấy hứng thú.
Suy nghĩ mơ hồ vừa hiện lên trong đầu lúc trước đã bị nàng ta vứt bỏ tận đâu.
Một loại sức mạnh luật nhân quả hoàn toàn xa lạ, không thể chống cự, đang ở ngay trước mắt.
“Đây chắc chắn là sức mạnh đáng để thăm dò.” Nàng ta thấp giọng lẩm bẩm.
Tốt nhất là nắm giữ nó vào trong tay mình!
Lúc này Ma Long Hắc Ám cũng hơi cảm thấy không dám chắc chắn.
Kỹ năng danh hiệu của mình có thể có tác dụng đối với nhiều thần linh như vậy, thậm chí là cả Reneedol đâng nắm trong tay hai món thần khí vận mệnh sao?
“Giao diện Chiến Thần?”
[Đây.]
Trên giao diện, một lượng hồn lực lập tức biến mất.
“Kỹ năng Chiến Thần Tinh Hỏa của ta không thể khống chế bọn họ tới công kích ta sao?”
[Những thứ khác không dám nói, nhưng những danh hiệu có chứa hai chữ “Chiến Thần” thì ngài hoàn toàn có thể tự tin.]
“Ta nhớ còn có một danh hiệu là Chiến Thần Hư Không.”
[Ngài hoàn toàn không có cơ hội đạt được danh hiệu đó, nhưng chắc chắn những người trước mặt ngài không cách nào tránh khỏi Chiến Thần Tinh Hỏa, không cần hoài nghi.]
Nói xong, Giao diện Chiến Thần lập tức yên lặng.
Ma Long Hắc Ám cũng đã ổn định.
Từ phía xa trong không trung vang lên tiếng kêu gào của nó: “Đến đây, ta đây có thể một lần đánh mười người. Tùy tiện đánh một trận là chơi xong các ngươi! Lên đây đại chiến với ta một trận!”
Nó vừa nói vừa bay nhanh hơn.
Tuy mình ăn hết sức mạnh của mấy tên thần linh, nhưng căn bản vẫn không phải đối thủ của Chúa tể Nguyện lực Vô Tận và Reneedol. Điều duy nhất có thể làm lúc này là dùng một loại sức mạnh bọn họ chưa từng thấy để hấp dẫn sức chú ý, tranh thủ thời gian cho Đại Ca.
Với cục diện trước mắt thì đây là ưu thế duy nhất của hắn!
Cho dù phải bại lộ một vài thứ, cũng là do không có cách nào.
Reneedol và Chúa tể Nguyện lực Vô Tận nhìn bóng lưng Hắc Long, dần dần rơi vào trầm tư.
Chúa tể Nguyện lực Vô Tận nói: “Thật sự là một loại sức mạnh kỳ quái, nó khiến ta không thể loại bỏ ý nghĩ trong đầu, chẳng bằng...”
“Phải lên đánh cho nó một trận, trói nó lại, hỏi cho ra nguồn gốc của loại sức mạnh này.” Reneedol nói bổ sung.
Sau một khoảng yêu lặng ngắn ngủi, bọn họ đồng loạt xông lên, lao thẳng về phía Ma Long Hắc Ám.
Ma Long Hắc Ám thấy thế, trong lòng cười khẩy một tiếng.
Khoảng cách hiện tại cũng đủ xa, hơn nữa còn có Súc Địa Thành Thốn và Di Hình Hoán Ảnh, chỉ dựa vào các ngươi mà cũng muốn vượt qua ta?
Ma Long Hắc Ám cố sức vỗ cánh, bay về phía gió tuyết mênh mông. Cho đến một lúc, nó nhận thấy đối phương đuổi theo càng lúc càng gần, bèn lập tức phát động thần kỹ...
Súc Địa Thành Thốn!
Bóng dáng của nó đột nhiên biến mất. Sau đó trong không trung xa xôi...
Ầm!
Một tiếng va chạm kịch tiệt vang vọng khắp bốn phía.
Chỉ thấy toàn bộ cơ thể của Ma Long Hắc Ám bị dính chặt trên không trung. Nó cố gắng chịu đựng cơn đau, không ngừng thăm dò, nhưng kết quả là cho dù nó dùng bao nhiêu sức lực cũng không thể xuyên qua tấm chắn vô hình này.
“Ngu xuẩn! Thế giới này là vùng đất bị phong ấn, tổng cộng chỉ lớn có từng ấy, ngươi còn muốn chạy đi đâu?” Các thần linh đồng thanh cười nhạo.
Bọn họ bay càng lúc càng gần.
Ma Long Hắc Ám lắc đầu, nhất thời rơi vào hoàn cảnh hiểm nghèo.
Hiện tại nó có những lựa chọn sau đây:
Thứ nhất, gỡ bỏ kỹ năng danh hiệu Chiến Thần Tinh Hỏa, nhưng nó nghĩ làm như vậy đối phương vẫn sẽ không bỏ qua cho nó.
Thứ hai, kích hoạt pháp trận truyền tống giấu bên trong tuyết trắng, một lần nữa trở về bên cạnh Đại Ca, Xích Hộc và Tiểu Tịch, nhưng như vậy nhất định sẽ làm bại lộ tình trạng của Đại Ca.
Ma Long Hắc Ám phóng thần niệm quét qua xung quanh.
Chỉ thấy Đại Ca đã biến mất trong một vùng ánh sáng màu đỏ thẫm. Dường như hắn ta đang tiến vào thời điểm quan trọng nhất.
Như vậy, để tranh thủ thời gian cho Đại Ca, bây giờ còn lại một lựa chọn cuối cùng.
Ma Long Hắc Ám biến trở về hình người, từ hư không rút ra một cây trường cung màu xanh lục.
Đây là hồn khí cấp Mộng Cảnh mà Hạt Cát Bất Diệt đặc biệt để lại cho hắn.
Hít một hơi thật sâu, Cố Thanh Sơn đặt tay lên dây cung. Mũi tên đột nhiên xuất hiện ở đầu ngón tay hắn, theo động tác của hắn mà kéo dây cung.
Im lặng một giây...
Ngay sau đó, trong thiên địa bỗng nhiên vang lên một tiếng sét đánh.
Mũi tên lóe lên.
Trong không trung xa xôi, một thần linh đưa tay chặn lại mũi tên, thế nhưng không có tác dụng. Bắt đầu từ bàn tay của gã, toàn bộ cơ thể gã hóa thành một dòng chất lỏng bốc mùi mục rữa, từ bầu trời rơi thẳng xuống.
Các thần linh cả kinh.
Rõ ràng chắn lại rồi vẫn còn có thể giết chết một vị thần, đây rốt cuộc là sức mạnh gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận