Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2935. “Vì cái gì mẹ cảm thấy con đang hoài nghi mẹ?”



Liên Bang tự do.
Thủ đô.
Tô Tuyết Nhi đi tới đi lui trong phòng, chờ đợi lo lắng về chuyện gì đó.
“Tuyết Nhi? Con đang làm gì vậy?”
Một người phụ nữ trung niên đi tới, ân cần hỏi han.
“A, mẹ —— ta không sao, con đang lo lắng cho ông nội.” Tô Tuyết Nhi hoảng hốt vội nói.
“Thật sao?” mẹ Tô nhìn chăm chú vào cô.
“Đúng vậy.” Tô Tuyết Nhi cúi đầu, đáp lại.
“Rất tốt,” Gương mặt mẹ Tô bỗng nhiên giãn ra một nụ cười, bà nói: “Yên tâm, ông của con đang bàn bạc với các Phủ chủ khác, vị trí của bọn họ là an toàn nhất trong cả tinh cầu —— con không có việc gì thì cứ lo làm bài tập của mình đi, đừng hớt ha hớt hải giống như kiến bò trên chảo nóng, con nên nhớ mình là người thừa kế quan trọng nhất của nhà họ Tô chúng ta, phải bình tĩnh thong dong.”
“Con biết, thưa mẹ.” Tô Tuyết Nhi nói.
Mẹ Tô gật gật đầu, máy truyền tin trên tay bỗng nhiên chấn động.
“Chuyện gì?” Mẹ Tô khôi phục uy nghiêm.
“Phu nhân, xin hãy lập tức xem tin tức.” Một tiếng nói vang lên từ máy bộ đàm.
Mẹ Tô vung tay lên về hướng hư không, trước mặt lập tức xuất hiện một cái màn hình.
Người dẫn chương trình mang vẻ mặt khá bối rối, mở miệng nói:
“Sau đây tôi xin phát sóng một tin tức vừa mới nhận được.”
“Dưới sự giám thị chặt chẽ trên toàn thế giới, hải dương đã xảy ra biến hóa mới.”
Màn ảnh lập tức xoay.
Chỉ thấy bức tường biển động cao mấy ngàn thước kia đang đột ngột vươn lên từ mặt đất ——
“Các bạn khán giả!”
“Có khả năng chúng ta đang thấy được một cảnh tượng chưa từng xuất hiện trong lịch sử.”
“Tất cả hải dương đang bay lên không trung, bọn chúng tạo thành một tầng hải dương không trung bao phủ toàn bộ thế giới.”
“Đây không phải biển động!”
“Xin chú ý, hải dương đã triệt để che đậy bầu trời, đây là chuyện đang phát sinh.”
“Nếu như có thể, mời các vị ra khỏi phòng, hoặc mở cửa sổ ra, các ngươi sẽ thấy thấy cảnh tượng thần kỳ này.”
“Thủ tướng của các quốc gia đang khẩn cấp bàn bạc đối sách.”
“Liên Bang vừa mới tuyên bố biện pháp cấm đi lại vào ban đêm, mời các vị chú ý...”
Sắc trời bên ngoài dần dần tối xuống.
Tô phu nhân cầm máy truyền tin đi ra ngoài, đứng trong hoa viên ngửa đầu nhìn lên trên bầu trời.
“Trời ạ...”
Bà ta thất thần mà nói.
Tô Tuyết Nhi suy nghĩ, đang muốn đi ra xem tình hình một chút, lại phát hiện máy truyền tin của mình nhẹ nhàng rung lên một cái.
Cô cầm lấy máy truyền tin xem xét, lập tức đi vào bên trong phòng.
Cô đóng cửa lại, nhấn nút nghe điện thoại.
Trong máy bộ đàm truyền đến tiếng nói của Cố Thanh Sơn:
“Tuyết Nhi, anh có lời muốn nói cho em.”
“Thanh Sơn! Em vẫn luôn chờ anh đây —— Anh đến thủ đô chưa vậy?” Tô Tuyết Nhi vội vàng hỏi.
“Đừng quan tâm đến những việc nhỏ không đáng kể này, tốt nhất em nên nghe những lời kế tiếp của anh —— lập tức sẽ có một tin tức, là liên quan tới cái chết của anh.” Cố Thanh Sơn nói.
“Cái gì!” Tô Tuyết Nhi trầm thấp mà lên tiếng kinh hô
“Đừng kinh hoảng, kỳ thật chẳng qua chỉ là một màn kịch giả chết mà anh làm ra thôi, dùng để thoát khỏi một chút phiền toái không cần thiết... Chờ gió êm sóng lặng rồi, anh sẽ đi tìm em.” Cố Thanh Sơn nói.
“Tại sao anh phải giả chết? Sao anh có thể làm được chuyện như vậy?” Tô Tuyết Nhi không hiểu mà hỏi.
“Không kịp nhiều lời, em nhớ kỹ là anh không chết —— Mẹ của em sẽ lập tức mở cửa đi vào, báo cho em biết về cái chết của anh, nhớ kỹ, anh vẫn còn sống.”
Tút... Tút... Tút...
Máy bộ đàm đã cúp đi.
Bành!
Cửa bị đẩy ra.
Tô Tuyết Nhi mờ mịt nhìn về phía cửa, chỉ thấy mẹ của mình mặt mày hớn hở đi tới, kéo tay của cô mà nói: “Tuyết Nhi, có một chuyện bất hạnh mẹ cảm thấy vẫn phải nói cho con biết một tiếng.”
“Chuyện gì?” Tô Tuyết Nhi hỏi.
Mẹ Tô mở màn hình ra, thay đổi kênh, sau đó nói:
“Bộ nghiên cứu chiến giáp sắt thép Trường Ninh của chúng ta đã xảy ra một tai nạn rất bất hạnh... Có một người bị xe đụng chết.”
Tô Tuyết Nhi nhìn về phía màn hình.
Chỉ thấy một người chết đang nằm trên mặt đất, bên cạnh là chiếc xe gây tai nạn.
Tiếng nói của người dẫn chương trình đang vang lên:
“Đã chứng thực, người chết là nghiên cứu viên của bộ nghiên cứu chiến giáp sắt thép Trường Ninh, Cố Thanh Sơn.”
“Người điều khiển phương tiện gây tai nạn đã xét nghiệm ra được nồng độ cồn cực kỳ cao trong máu.”
“Sự cố lần này...”
Tô Tuyết Nhi nhìn vào bản tin đó, trong lỗ tai cứ vang lên từng tiếng ù ù.
Cô chợt nhớ tới cú điện thoại vừa rồi của Cố Thanh Sơn, nước mắt cuối cùng cũng không tràn khỏi khóe mi.
Xảy ra chuyện gì vậy?
Vì sao Cố Thanh Sơn phải giả chết?
Tạm thời không nói đến nguyên nhân hắn làm sao làm được chuyện này ——
Rốt cục hắn đang tránh né cái gì?
Trong lòng Tô Tuyết Nhi hiện lên vô số suy nghĩ, nhưng lại không tìm thấy được phương hướng.
Mẹ Tô lôi kéo tay của cô, trên mặt mang theo vẻ tiếc hận, nói khẽ: “Nói ra thì cũng là bạn học của con... Đứa nhỏ này... Mặc dù gia cảnh bần hàn, nhưng rất biết phấn đấu, không ngờ lại xảy ra tai nạn giao thông, thực sự là đáng tiếc...”
Tô Tuyết Nhi giật mình, chậm rãi ngẩng đầu, dùng ánh mắt dò xét nhìn vào mẹ mình.
“Mẹ, vì sao mẹ muốn nhắc nhở con xem tin tức này?” Cô hỏi.
“Đây là bạn học của con, mẹ nghĩ vẫn nên nhắc nhở con một tiếng.” Mẹ Tô nói.
“Tin tức vừa rồi là quay trực tiếp tại hiện trường, mà mẹ đã sớm biết chuyện này.” Tô Tuyết Nhi nói.
“Mẹ đã nhận được thông báo của những người phía dưới, cho nên thuận tiện nói cho con biết một tiếng.” Mẹ Tô nói.
“Khi nào mà mẹ lại quan tâm tới chuyện của bộ nghiên cứu chiến giáp sắt thép? Con nhớ có một lần xưởng chế tạo có sự cố chết năm người, người phía dưới thông báo cho mẹ, mẹ còn bực bội quát tháo, nói quấy rầy nhã hứng cắm hoa của mẹ, từ đó về sau những chuyện như thế này cũng không thông báo đến cho mẹ, mà là trợ lý của mẹ phụ trách đi xử lý.” Tô Tuyết Nhi nói.
“Bởi vì người chết là bạn của con, cho nên mẹ đặc biệt chú ý một chút.” Mẹ Tô nói.
Tô Tuyết Nhi không nói lời nào, nhìn chằm chằm vào mẹ của mình.
Mẹ Tô đột nhiên táo bạo, cao giọng mà nói: “Coi như tôi lắm miệng, vốn chỉ muốn cho cô biết chuyện này, thật không ngờ cô còn hoài nghi mẹ của mình! Thật sự là lòng tốt không được đền đáp!”
Tô Tuyết Nhi nhẹ nhàng nói: “Con chưa có nói gì, vì cái gì mẹ cảm thấy con đang hoài nghi mẹ?”
Mẹ Tô lập tức nghẹn lời.
Hết chương 2935.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2936
Bạn cần đăng nhập để bình luận