Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1674. Không Ngờ Mạnh Đến Mức Này!


Đánh dấu
Giọng đầu tiên là của Cố Thanh Sơn.
Giọng thứ hai là của Tiểu Điệp.
Mèo quýt nhìn tới chiếc máy nghe nhạc một lát, rồi ánh mắt chuyển qua người Tiểu Điệp.
Nàng ta có vẻ hơi mệt mỏi, hai chân cuộn trên ghế sofa, nhàm chán mà lật qua lật lại trang sách.
"Meo."
Mèo quýt kêu nhỏ.
Tiểu Điệp giật mình.
Nàng ta duỗi người, nói: "Cuối cùng ngươi đã tới, ngươi đang ở đâu?"
Mèo quýt biến trở về thành Cố Thanh Sơn.
"Có vẻ như cô đã biết rằng ta muốn tới đây thì phải." Cố Thanh Sơn nói.
"Đúng vậy, ta có một người bạn là phụ tá trưởng tại phủ thành chủ, sở trường của nàng ta là Chiêm tinh. Vừa rồi ta được nàng ta truyền tin tới, nói rằng ngươi có thể cần chứng cứ ngoại phạm chứng minh rằng mình không ở tại điểm giết người." Tiểu Điệp nói.
Cố Thanh Sơn ngẩn ngơ.
Tiểu Điệp khép sách lại, sau đó chỉ vào cái ghế trước mặt, nói: "Ngồi đi."
Cố Thanh Sơn ngồi xuống, hỏi: "Bạn của cô làm sao lại biết ta sẽ tới đây?"
"Ngươi tới tìm nàng ta coi bói rồi đúng không?" Tiểu Điệp hỏi ngược lại.
"Đúng vậy, ta muốn đổi biệt hiệu khác, cho nên một người bạn đề nghị ta tới đó xem bói." Cố Thanh Sơn thừa nhận.
Hắn kể lại những chuyện đã diễn ra trong tối hôm nay một lần.
Tiểu Điệp yên lặng lắng nghe, rồi cười nói: "Cũng may ta được nàng ta gửi tin tới, nếu không thì ngươi sẽ không gặp được ta."
"Cô không ở nhà sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Ta đang tham gia vào một lớp huấn luyện đặc biệt, khi có được tin tức của ngươi mới gấp gáp trở về." Tiểu Điệp nói.
"Người bạn của cô chẳng lẽ có thể thấy chuyện ta sẽ làm sao?" Cố Thanh Sơn hỏi lại.
"Sở trường của nàng ta là tính ra mối quan hệ giữa người và người. Trên thực tế, điều đầu tiên nàng ta tính ra được là ta chính là điểm liên hệ giữa nàng ta và ngươi . Nói cách khác, cả hai người đều quen biết ta."
"Bởi vì ngươi là bạn của ta, cho nên nàng ta mới dùng toàn lực giúp ngươi bói một lần."
Tiểu Điệp vừa nói, vừa lấy ra một tấm thẻ bài trống, dùng ngón tay gõ nhẹ lên thẻ bài.
Ngay lập tức, từ trong thẻ bài truyền ra một giọng nữ:
"Điệp, người bạn là thích khách của cô coi bói ở chỗ ta, trên người hắn có pháp tắc Tử Vong rất là đậm, chỉ sợ vào ban đêm hắn sẽ đi chiến đấu."
"Ta thấy được đám người của thế giới Ác Quỷ đều biến thành xác chết."
"Một lúc sau, pháp tắc Tử Vong trên người tên thích khách kia lại yên tĩnh lại, khi đó hắn sẽ tới tìm cô, có lẽ là muốn có được bằng chứng ngoại phạm."
"Ta chỉ nhắc nhở cô mà thôi, còn làm thế nào do chính cô quyết định."
Giọng nói biến mất.
Cố Thanh Sơn yên lặng trầm tư.
Rõ ràng lần ra tay này đã gần như là hoàn mỹ.
Thế nhưng vẫn còn có người, có thể nhìn trộm một đoạn ngắn của tương lai mà biết được mình đã ra tay.
Dù ngươi có mưu tính nhiều đến thế nào, người ta chỉ cần nhìn một lát, đã có thể biết tương lai ngươi làm cái gì.
Loại năng lực này thật đúng là quá ngược với lẽ thường.
Tiểu Điệp cười cười, nói: "Đừng lo lắng, nàng ta là bạn của ta, sẽ không tiết lộ ngươi là người giết đám người thế giới Ác Quỷ đâu, với lại nàng ta còn vui vẻ hơn ấy chứ."
"Nàng ta có mâu thuẫn với thế giới Ác Quỷ à?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Ừ, mâu thuẫn không cách nào hòa giải." Tiểu Điệp nói.
Cố Thanh Sơn hơi thả lỏng.
Thế nhưng là...
Chiêm tinh sư lại có thể nhìn thấy đoạn ngắn của tương lai...
Khi mình ở trong chín trăm triệu tầng thế giới, mình còn chưa bao giờ nghe nói rằng Chiêm tinh sư có khả năng làm được điều đó cả.
Nói như vậy...
Bí mật trên người mình quá nhiều, về sau phải cách những chức nghiệp giả này xa xa chút.
Khi thấy được vẻ cảnh giác trên mặt Cố Thanh Sơn thì Tiểu Điệp lắc đầu, nói: "Ngươi cũng không cần nghĩ nhiều, ở trong giới Chiêm tinh sư thì cũng chỉ có nàng ta mới có thể thấy được đoạn ngắn của tương lai, điều này chính là thiên phú đặc biệt của nàng ta."

Trong máy quay đĩa, âm nhạc từ từ vang lên.
Trong căn nhà bằng gạch đỏ đóng cửa kín mít.
Tiểu Điệp ngồi xếp bằng trên ghế sofa, chống cằm, không ngừng quan sát Cố Thanh Sơn.
Hắn chẳng hiểu gì cả, hỏi: “Làm sao vậy?”
Tiểu Điệp chậm rãi nói: “Ta đang suy nghĩ xem có cần phải biến ngươi thành hung ma hay không. Như vậy thì sức mạnh của ngươi sẽ bước vào giai đoạn tăng trưởng nhanh chóng.”
“Cô đang lo lắng thế giới Ác Quỷ không buông tha cho ta?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Tiểu Điệp thở dài, nói: “Bọn họ vừa mới xung đột với ngươi xong, kết quả vừa ra khỏi cửa thì chết, cho dù ngươi có bằng chứng không có mặt tại hiện trường nhưng với vô số thủ đoạn của thế giới Ác Quỷ thì cũng có thể tìm ra manh mối.”
Cố Thanh Sơn lại không hề lo lắng.
Dù sao mình cũng đã xử lý linh hồn của Độc trưởng lão.
Nếu như người của thế giới Ác Quỷ không có chứng cứ, bọn họ sẽ không dám tùy ý làm điều khinh suất ở nơi như thành Hư Không.
Vậy cũng chỉ có ám sát phạm vi nhỏ.
Công kích trình độ này, Cố Thanh Sơn tự tin có thể đối phó được.
Cho nên hắn dựa sát vào ghế, thả lỏng nói: “Cô có thể chuyển hóa ta thành hung ma sao?”
Tiểu Điệp cho là hắn động lòng, mong đợi nói: “Chẳng những có thể chuyển hóa ngươi thành hung ma, mà còn có thể cho ngươi biến trở về hình người bất cứ lúc nào, giống như ta bây giờ vậy.”
“Thực lực có thể nâng cao đáng kể?” Cố Thanh Sơn truy hỏi.
“Chí ít phải nâng cao gấp hai! Hung ma đều là sản phẩm biến dị của pháp tắc, mỗi một kẻ đều là độc nhất vô nhị, vô cùng lợi hại!” Tiểu Điệp nói.
Cố Thanh Sơn do dự.
Hắn hơi động lòng, ngập ngừng hỏi: “Chuyển hóa chắc chắn có thể thành công sao?”
“Cũng không hẳn, nhưng mà ngươi yên tâm đi, cho dù thất bại cũng không chết được đâu.”
Tiểu Điệp nói xong, búng tay một cái.
Con chó kia mở cửa ra.
Nó vẫy đuôi chạy vào, ghé vào dưới chân Tiểu Điệp.
“Nhìn này, đây là ví dụ cho thất bại. Có điều nếu ngươi biến thành chó, sau này ta nuôi ngươi.” Tiểu Điệp vừa xoa đầu chó vừa nói.
Con chó kia nhìn chằm chằm Cố Thanh Sơn, lộ ra vẻ nghi hoặc, giống như đang nhớ lại gì đó.
Cố Thanh Sơn lau mồ hôi lạnh trên trán, miễn cưỡng cười nói: “Quên đi, ta vẫn nên làm người thôi, vả lại ta đã quen với phương thức chiến đấu của loài người rồi.”
Tiểu Điệp khẽ thở dài một hơi.
Cố Thanh Sơn không muốn từ bỏ thân phận loài người.
Muốn bảo vệ hắn, nhất định phải dùng cách khác.
Nàng nhẹ nhàng gõ lên tấm thẻ bài trống không, thấp giọng nói: “Cô gái, cô còn đó không?”
Thẻ bài màu trắng hơi rung lên.
Tiểu Điệp nói: “Tốt, có thể tính một lần xem kế tiếp người bạn thích khách của ta sẽ gặp phải cái gì hay không?”
Trên thẻ bài màu trắng vang lên một giọng nữ:
“Không cần tính ta cũng biết.”
Sắc mặt Tiểu Điệp và Cố Thanh Sơn khẽ động.
Giọng nữ kia nói: “Ta đã cảm ứng được những kẻ bị giết, linh hồn của bọn họ đang rời khỏi thành Hư Không để quay lại thế giới Ác Quỷ, trong đó thiếu Độc Trưởng lão.”
Mặc dù Cố Thanh Sơn biết đối phương có thể thấy được tương lai, nhưng vẫn không tránh khỏi cảm thấy kinh ngạc.
Người phụ tá này của thành chủ thật sự quá mạnh mẽ trên phương diện cảm ứng và chiêm tinh.
Chỉ nghe giọng nữ kia tiếp tục nói:
“Ám sát rất hoàn mỹ, nhưng các ngươi không biết rằng cho dù linh hồn Độc Trưởng lão biến mất thì lão vẫn có một điểm linh quang tồn tại trong hỗn độn.”
“Thế giới Ác Quỷ có thuật pháp thời không, thuật sinh trưởng linh hồn và mệnh phù thuật có thể tái tạo thân thể ba chiều, lại còn có tiên thuật. Chỉ cần bọn họ muốn truy xét thì nhất định có thể tra ra chân tướng.”
“Cho nên mau đưa người bạn thích khách của cô đi đi, đi càng xa càng tốt.”
Nói đến đây, âm thanh trên thẻ bài biến mất.
Tiểu Điệp để thẻ bài lên bàn, vẻ mặt rầu rĩ.
Nàng nhìn Cố Thanh Sơn, nói: “Xem ra ngươi phải đi.”
Cố Thanh Sơn nhất thời im lặng, không nói chuyện.
Thế giới Ác Quỷ chỉ mới dung hợp được sáu bảy phần mảnh vỡ thế giới, vẫn còn kém xa Hang Sâu Vạn Thú.
Nhưng không ngờ bọn họ đã mạnh đến mức này!
Tiểu Điệp vươn tay, vuốt ve đầu con chó kia.
“Đứng lên, bây giờ nên dùng ngươi rồi.” Nàng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận