Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2462. Ba Thuật Pháp Hư Không! (2)


Đánh dấu

Sức mạnh hủy diệt vô tận từ xa xông tới, nghiền nát dòng phong xuyên, hóa thành hơi nước thổi tung khắp bầu trời.
Trong nháy mắt, một hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:
[Chú ý: Huyền bí bất tử của ngài đã bị phá hủy.]
[Ngài sắp chết rồi!]
Khóe mắt Cố Thanh Sơn giật một cái.
Chết.
Sắp chết.
Đi, hay là không đi?
Hắn đột nhiên dùng hai tay vung Triều Âm kiếm lên cao...
“Trả giá! Cho dù phải trả một cái giá đắt ta cũng muốn ở lại!”
Theo tiếng quát của Cố Thanh Sơn, trường kiếm bị cắm mạnh xuống đáy sông.
Triều Âm thần thông, Vong Xuyên phù hộ!
[Người cầm kiếm này, linh hồn vĩnh viễn không bị thương tổn, khi chết sẽ do Tử Thần Hoàng Tuyền đến tiếp dẫn.]
Sức mạnh có thể nghiền nát hết thảy lập tức ùa tới...
Trời đất, Vong Xuyên, núi Thiết Vi, tất cả đều trở nên mơ hồ trong cơn lốc lực lượng của Thiên Đế và Quỷ Vương, không cách nào thấy rõ.
Nếu như nơi này không phải thế giới Hoàng Tuyền, nếu như không có tồn tại như núi Thiết Vi, sợ rằng toàn bộ thế giới Hoàng Tuyền đều bị hủy diệt!
Đứng trước sức mạnh như vậy, Cố Thanh Sơn cũng không thể may mắn tránh khỏi.
Trong nháy mắt, toàn thân hắn hóa thành thể linh hồn, nắm chặt trường kiếm, đứng yên tại chỗ.
Hắn chết rồi!
Mặt mày Cố Thanh Sơn hiện lên vẻ phiền muộn.
Sâm La Kiếm Giới bị phá hủy.
Huyền bí bất tử cũng bị phá hỏng.
Ai biết Vong Xuyên phù hộ còn có thể chống đỡ được bao lâu?
Cố Thanh Sơn suy nghĩ nhanh chóng, bỗng nhiên khẽ quát: “Tiếp dẫn!”
Một vầng sáng mờ nhạt từ trên người hắn tỏa ra, dâng lên như sương như nước, chẳng mấy chốc đã bao phủ lấy toàn thân hắn.
Trên người hắn hiện ra khí thế uy nghiêm trước nay chưa từng có.
Đây là thần kỹ độc quyền của chính thần Hoàng Tuyền, của thần của sông Tử Vong – Cố Thanh Sơn...
Thần Dẫn.
[Ngài có thể tùy ý qua lại giữa hai giới sinh tử, đưa người sống đi tới cái chết, đưa người chết đi tới cuộc đời mới; hoặc là rót sức mạnh mới vào hệ thống thế giới sông Sinh Tử.]
Cố Thanh Sơn khẽ động tâm niệm, quát khẽ:
“Đến địa ngục!”
Chỉ nghe vù một tiếng, hắn biến mất khỏi đáy Vong Xuyên.
Địa ngục.
Địa ngục lặng ngắt như tờ.
Cố Thanh Sơn bay xuống, nằm trong một ngọn núi đao, mệt mỏi thở hổn hển.
Cuối cùng cũng tìm được một nơi tạm thời an toàn.
Địa ngục nằm trong núi Thiết Vi, được núi Thiết Vi che chở, cho nên chỉ cần núi Thiết Vi không bị hủy diệt thì địa ngục bình yên vô sự.
Dòng chữ nhỏ màu đỏ tươi nhanh chóng xuất hiện trước mắt Cố Thanh Sơn:
[Ngài đã phát động Thần Dẫn.]
[Thân là Tử Thần, ngài tiếp dẫn chính mình vào Địa Ngục Hoàng Tuyền.]
[Ngài tạm thời an toàn.]
Cố Thanh Sơn quét mắt nhìn xong, chợt nghe bên ngoài vang lên một giọng nói đầy phẫn nộ:
“Thiên Đệ, ngươi phản bội Lục Đạo Luân Hồi!”
Thiên Đế nghiêm giọng nói: “Lục Đạo cần trở nên mạnh hơn nữa, vả lại làm sao ngươi biết đây không phải tương lai của Lục Đạo Luân Hồi?”
Tiếng giao chiến kịch liệt vang lên lần nữa.
Cố Thanh Sơn cẩn thận lắng nghe, trong lòng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Rốt cuộc Quỷ Vương nhìn thấy gì?
Sao Thượng Đế lại phản bội Lục Đạo Luân Hồi?
“Ầm!”
Trong tiếng rung động kịch liệt, nữ xương khô kêu lên thảm thiết.
Trận giao chiến bên ngoài trở bên vô cùng thảm khốc.
Cố Thanh Sơn bắt đầu sốt ruột.
Chỉ nghe như vậy, hoàn toàn không có cách nào hiểu rõ rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì.
Hay là...
Hay là mình đi ra ngoài nhìn xem.
Cố Thanh Sơn lắc đầu.
Chỗ này quá gần.
Với cấp bậc chiến đấu của Thiên Đế và Quỷ Vương, sợ rằng mình vừa đi ra ngoài đã lập tức bị giết chết ngay tạo chỗ.
Thậm chí ngay cả cơ hội sử dụng Thần Dẫn cũng không có.
Nhưng trước hết mình phải sống lại mới được.
Hắn phát động Thần Dẫn lần nữa, mang đến sự sống mới cho mình, sống lại lần nữa.
Một chiêu này rất có tác dụng, nhưng cũng có tính hạn chế.
Quyền hành và sức mạnh của Tử Thần đã dung nhập vào Lục Đạo Luân Hồi từ lâu, loại năng lực thoát khỏi sinh tử này cũng phải ở trong thế giới Lục Đạo Luân Hồi mới dùng được.
Hơn nữa nếu gặp phải nhân vật như Quỷ Vương và Thiên Đế, sống hay chết đều không có ý nghĩa, bọn họ có thể vượt qua sinh tử, thẳng tay hủy diệt hết thảy.
Giọng nói của Quỷ Vương bỗng nhiên vang lên lần nữa.
“Thuật Nhất Nhân Vạn Sinh! Ngươi đang dùng Nhất Nhân Vạn Sinh!”
Lần này, giọng nói của hắn ta vẫn ẩn chứa phẫn nộ và chiến ý, nhưng lại giống như có thêm gì đó.
Giống như là...
Sợ hãi.
Cố Thanh Sơn giật mình, tiện tay lật sách đáy biển ra, hỏi: “Thuật Nhất Nhân Vạn Sinh là gì?”
Trong sách Đáy Biển lập tức hiện lên dòng chữ Nhân tộc:
[Trong hư không có ba loại thuật pháp mạnh nhất.]
[Nghe nói trong hư không có một vài thuật pháp cực kỳ bí mật, nếu có người có thể tu hành chúng đến mức cao nhất, chúng sẽ sinh ra biến hóa không thể tưởng tượng nổi, nhảy vọt trở thành thuật pháp chí cao vô thượng vượt qua sức tưởng tượng của con người.]
[Tổng cộng có ba loại thuật pháp như vậy, được xưng là ba thuật pháp hư không.]
[Nhất Nhân Vạn Sinh chính là một trong số đó.]
Cố Thanh Sơn nhịn không được nói: “Rốt cuộc nó là thứ gì?”
[Ba thuật pháp hư không thần bí đến cực điểm, trừ phi ngươi dẫn ta đi xem tận mắt, ta mới có thể nói cho ngươi biết nó là cái gì.] Sách Đáy Biển dứt khoát nói.
Nó lại bổ sung: [Đây là thuật pháp thần bí nhất trong hư không, cũng là bí mật có giá trị cực cao, nếu ngươi có thể để ta nhìn thấy thuật pháp này, ta sẽ xóa hết tất cả nợ nần cho ngươi.]
Cố Thanh Sơn khẽ cắn răng.
Tận mắt đi xem thuật pháp này.
Thế nhưng, nếu mình ra ngoài nhất định sẽ chết, sao có thể nhìn thấy thuật pháp này?
Cố Thanh Sơn đang suy nghĩ, chỉ nghe bên ngoài lại vang lên một âm thanh kinh thiên động địa.
“Thế nào, Quỷ Vương, ngươi sắp thua rồi, toàn bộ Lục Đạo Luân Hồi sẽ thuộc về ta!”
Đây là giọng nói của Thiên Đế.
Cố Thanh Sơn đang muốn tập trung nghe tiếp, trước mắt bỗng nhiên xuất hiện một người.
Người này một tay nắm trượng Trấn Ngục Quỷ Vương, thân thể mỏi mệt mình đấy thương tích, một tay khác ôm nữ xương khô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận