Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1953. Rốt Cuộc Cũng Tìm Được Ngài


Đánh dấu
Trong không trung vang lên một giọng nói lạnh như băng.
“Quyền sống đã bị thu hồi, phát hiện hành vi vượt quyền, hoàn tất xác định địa điểm thanh trừ.”
Những đường ống lơ lửng trên bầu trời nhanh chóng biến mất.
Chỉ một giây ngắn ngủi, Chúa tể Nguyện lực Vô Tận cứ thế mà biến mất.
Cảnh tượng này vô cùng kinh khủng và quỷ dị, tình huống phát sinh giống hệt như lúc Đại Ca chuyển đổi thế giới trước đây.
Tất cả mọi người đều bị kinh hãi.
Tiểu Tịch và Xích Hộc không kìm chế được mà lui về sau vài bước.
Sắc mặt Cố Thanh Sơn đầy vẻ nghiêm trọng.
Toàn thân Reneedol run rẩy không ngừng, phải dùng hết sức lực mới có thể khống chế bản thân.
Đại Ca nhìn Cố Thanh Sơn, truyền âm: “Mau tới đây, bây giờ tôi có thể giao cho cậu đầy đủ sức mạnh để thi triển một kích kia.”
“Hả? À, được.” Cố Thanh Sơn nói.
Quanh thân hắn lờn vờn sương trắng, lập tức biến mất khỏi đó và xuất hiện trước mặt Đại Ca.
Thân hình Đại Ca dường như cao hơn một chút, trông càng thêm gầy, nhưng khí thế trên người đã hoàn toàn thay đổi.
“Đôi mắt này của anh trông hơi đáng sợ đấy, xảy ra chuyện gì vậy?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Thức tỉnh thôi. Không cần chú ý, sau này tôi sẽ giải thích cho cậu nghe.” Đại Ca nói.
“Bây giờ phải làm gì?” Cố Thanh Sơn lại hỏi.
“Chờ.” Đại Ca nói.
Máu tươi dưới chân hắn ta trào lên.
Từng ánh sao liên tục rót vào thân thể hắn ta, khiến cả người hắn ta dần dần giống như một ngôi sao sáng chói lóa mắt, tỏa ra hào quang rực rỡ.
“Có thể rồi... Bây giờ nói tôi biết, cú đấm ấy của cậu có hạn chế gì không?” Đại Ca nói.
Trong lòng Cố Thanh Sơn biết hắn ta đang nói đến nắm đấm “Không Kiếp”, bèn trả lời: “Mấy cú đầm trước đó đều phải đánh trúng thì cú đấm cuối cùng mới có thể đánh ra.”
“Vậy tôi lập tức đưa cậu đến một nơi trong Vạn Thần điện, chọn lấy một điểm tiếp xúc tương đối an toàn, sau đó cậu hãy dùng nắm đấm tấn công những thứ kia.” Đại Ca nói.
Cố Thanh Sơn không nhịn được, nói: “Muốn đánh bay mấy thứ kia một cách triệt để cần sức mạnh vô cùng to lớn, anh thật sự có biện pháp sao?”
Đại Ca cười cười, nói: “Biện pháp chính là cậu, chỉ có loại sức mạnh trên người cậu mới có thể loại bỏ thứ được đặt tại Vạn Thần điện. Cậu có thể đẩy chúng vào dòng chảy hư không hỗn loạn, về phần sức mạnh sẽ do tôi cung cấp.”
Cố Thanh Sơn nói: “Được, làm đi.”
Đại Ca nhắm mắt cảm ứng một chút rồi nói: “Chuẩn bị...”
“Ba.”
“Hai.”
“Một!”
Hắn ta giơ tay lên, quay về phía Cố Thanh Sơn, làm ra một tư thế.
Cố Thanh Sơn biến mất rồi ngay sau đó xuất hiện trong Vạn Thần điện, bên cạnh một dòng sông ngầm.
Tường đá nơi này gần như đã bị phá hỏng, nhiều rác rưởi Lục Đạo chồng chất lại một chỗ, chỉ một chút nữa là rơi xuống.
Vô số xúc tu hắc ám bay ra ngoài, quấn quanh người Cố Thanh Sơn, nhưng hắn vẫn duy trì vẻ bình tĩnh.
Trong không trung trước mắt hắn, dòng chữ nhỏ nhấp nháy nhanh chóng xuất hiện:
[Toàn bộ sức mạnh quy tắc đang hội tụ trên người ngài.]
[Xin chú ý, thực lực cá nhân của ngài đang tạm thời được nâng cao.]
[Một phút sau, sức mạnh của ngài sẽ đạt đến trạng thái đỉnh phong, vượt qua tất cả kẻ địch mà ngài từng gặp.]
[Hiện tại bắt đầu đếm ngược.]
[Năm mươi chín.]
[Năm mươi tám.]
[Năm mươi bảy.]
[...]
Cố Thanh Sơn hít một hơi thật sâu.
Tình trạng của Đại Ca thực sự quá quỷ dị, không biết rốt cuộc hắn ta có lai lịch như thế nào.
Mà theo tình hình hiện tại, Reneedol vừa thấy cảnh Đại Ca và tồn tại phía dưới khối băng kết nối với nhau thì như bị phát điên.
Rốt cuộc Reneedol đã biết được những gì?
Khoan đã...
Cố Thanh Sơn đột ngột bừng tỉnh.
Reneedol là hóa thân của tận thế.
Trải qua trận chiến vạn thần trong thời đại quá khứ, tận thế vẫn luôn ẩn mình cho đến tận hôm nay, sau đó thông qua Song thụ Vận Mệnh để đi tới Sinh giới.
Mục tiêu của nó là Mạc, cũng chính là Đại Ca.
Vì sao?
Cố Thanh Sơn rơi vào trầm tư.
Đại Ca có thể trở thành Chúa tể Nguyện lực Vô Tận. Đây dường như là chuyện đã được định trước.
Mặc dù trên người hắn ta tràn đầy bí ẩn, nhưng may mắn hắn ta ở phe mình.
Cộc cộc cộc cộc...
Trên đỉnh đầu, những đồ vật Lục Đạo nhét chung một chỗ kia phát ra âm thanh càng lúc càng nặng nề.
Cố Thanh Sơn lắc đầu.
Tình hình nơi này càng ngày càng không ổn.
Mặc kệ thế nào, phải giải quyết chuyện của lục đạo trước, sau đó mới tính đến chuyện khác.
Cố Thanh Sơn lấy găng tay lửa màu đỏ ra, đeo lên, bắt đầu lặng lẽ chuẩn bị thi triển “Bất Chu”.
...
Thế giới đóng băng.
Reneedol lơ lửng trên bầu trời, nàng ta đã ngừng tàn sát những thần linh mặt mày đờ đẫn kia.
Nàng ta lẳng lặng nhìn Đại Ca.
Khóe miệng Đại Ca nhếch lên, nở nụ cười ấm áp, mở miệng kêu lớn:
“Reneedol!”
“Mạc, huynh sao rồi? Ta phóng ra áo giáp vận mệnh bảo vệ huynh là vì sợ huynh chịu bất cứ thương tổn gì.” Reneedol thắm thiết nói.
Đại Ca vươn tay về phía nàng ta, nói: “Nào, tới bên cạnh ta, Reneedol, mọi thứ nên bắt đầu rồi.”
Reneedol ngẩn ra, sắc mặt thay đổi mấy lần.
Những bộ phận chiến giáp bay loạn giữa không trung từ từ bay trở về trên người nàng ta.
Nàng ta từ bầu trời bay xuống, đứng trước mặt Đại Ca.
“Ngươi biết mình đang nói cái gì không?” Reneedol nhẹ giọng nói.
“Đương nhiên.” Đại Ca nói.
“...” Reneedol hơi do dự.
“Cần gì phải nhiều lời. Ta biết ngươi đã tới, là vì thức tỉnh ta mà đến.” Đại Ca nhìn nàng ta hết sức chăm chú.
“Được, ngươi chờ ta một chút.” Reneedol nói xong, lui về sau một bước.
Trên người nàng ta bắt đầu hiện ra vô số sợi tơ nhỏ màu đen. Những sợi tơ nối lại với nhau, cuối cùng tạo thành một khuôn mặt vô diện hắc ám to lớn.
Mặt người mở miệng, nuốt chửng Reneedol.
Sau vài hơi thở, mặt người vô diện hắc ám hóa thành Reneedol. Chẳng qua, quanh thân nàng ta tỏa ra mây mù hắc ám, biểu cảm lạnh lùng, đã không còn là Reneedol trước kia nữa.
“Đang làm gì vậy?” Đại Ca cau mày hỏi.
Cô gái nở một nụ cười, nói: “Đây là xác ký sinh vận mệnh, hai con kiến hôi được nơi này che chở có thể sử dụng nên đương nhiên ta cũng có thể sử dụng.”
“Sinh mệnh hiện thân của pháp tắc Vận Mệnh khá hiếm thấy, chẳng phải là thủ hạ của chúng ta hay sao?” Đại Ca nói.
Cô gái nhận xét: “Kroto là kẻ địch tự nhiên của chúng ta, Atropos là do pháp tắc Kết Thúc Vận Mệnh, cũng coi như là người của chúng ta. Nhưng nàng ta có quá nhiều mưu tính, thiếu trung thành.”
“Làm sao nhìn ra được?” Đại Ca hỏi.
“Bởi vì pháp tắc, đương nhiên nàng ta sẽ gần gũi với ngài, cũng sẽ hấp dẫn sự ưu ái của ngài, nhưng nàng ta lại giấu giếm dã tâm không phù hợp với thân phận.”
Trong lúc nói chuyện, nàng ta đi một vòng xung quanh Đại Ca, sắc mặt càng lúc càng thỏa mãn.
“Thân thể của ngài còn đang ngủ say, cho nên ngài phải đề phòng một thứ.” Cô gái nói.
“Cái gì?” Đại Ca hỏi.
“Chúng nó đã chịu quá nhiều thiệt hại nghiêm trọng, cũng bị phân tán quá nhiều, ngài phải phòng ngừa chúng nó sinh ra ý thức.” Cô gái nói.
“Chuyện này không cần ngươi quan tâm, tình hình bên ngoài thế nào?” Đại Ca hỏi.
Trên mặt cô gái hiện lên nét tang thương, nói như dốc bầu tâm sự:
“Ta đã tìm rất nhiều nơi, cuối cùng tìm được khí tức của ngài bên trong cánh cửa thế giới, nhưng lúc ta đến thì lại bị giọt máu trên cơ thể ngài đánh bại... Nó sáng tạo ra sinh mệnh pháp tắc, sau đó chế tạo ba món thần khí vận mệnh, lúc đó ta đánh không lại nên đành phải ẩn náu trong những tháng năm dài đằng đẵng. Nhưng cho dù cách vô số năm, ta đã điều khiển hai vị nữ thần vận mệnh để đi tới Sinh giới một lần nữa, cuối cùng tìm được ngài – giờ đây đã hiện thân vì nhân loại.”
Nàng ta quỳ xuống trước mặt Đại Ca.
“Kẻ hủy diệt chúng sinh vạn vật, bí mật tận thế không thể nghe nói tới. Chúng ta chờ đợi ngài trở về, đã chờ rất lâu.” Cô gái nhẹ giọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận