Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 3015. “Rời khỏi ta, nàng sẽ lập tức được tự do.”



“Nó là sự hội tụ của một loại sức mạnh đặc biệt, không phải sinh mệnh giống như nàng và Tịch.” Nói xong câu này, Mạc không nói thêm gì nữa.
Hắn suy nghĩ một chút, lại bổ sung: “Sinh mệnh trên dòng thời gian không ngừng biến hóa, nhưng trăm sông vẫn đổ về một biển, cho dù chết đi thì cũng chỉ là một sự biến hóa có biểu hiện rõ rệt mà thôi, trái cây này có thể thức tỉnh một hình thái sinh mạng nào đó thuộc quá khứ và tương lai... Phương diện này quá phức tạp, ta cũng chỉ biết sơ sơ, các ngươi nghe còn không hiểu cho nên không cần phải nói nhiều.”
Các vị thần đưa mắt nhìn nhau, căn bản không biết hắn đang nói cái gì.
Sức mạnh...
Reneedol nhìn chằm chằm vào trái cây kia, trong lòng chỉ nhớ kỹ câu “sự hội tụ của sức mạnh đặc thù”, ánh mắt dần trở nên nóng bỏng.
Mạc lại thấp giọng đọc chú ngữ.
Trong hư không, ánh sáng vô tận phủ xuống, khoác lên người Mạc như một đôi cánh.
Mạc giơ tay lên, thì thầm: “Lấy ánh sáng vô tận của ta, dâng lời chúc phúc cho cây đôi vận mệnh, để tất cả các quy tắc thần phục ta đều hóa thành sức mạnh huyền bí để làm chín quả.”
Toàn bộ ánh sáng hội tụ thành hình, nhẹ nhàng rơi xuống trái cây.
Trái cây rung lên khe khẽ.
Nó rời khỏi cành cây, rơi vào tay Mạc.
“Mạc, hôm nay là ngày ta lên ngôi Thần Vương, không bằng ngươi dâng trái cây này cho ta, làm lễ vật lên ngôi.” Reneedol nói.
Mạc lắc đầu nói: “Không, trái cây này được số phận dẫn dắt, nó tuyệt đối không thể ở đây, bằng không vận mệnh của chúng ta sẽ xuất hiện biến động to lớn, xảy ra vấn đề nghiêm trọng.”
“Ngươi muốn đưa nó đi? Đưa nó đi đâu?” Reneedol sốt ruột hỏi.
“Đưa nó đi đâu... Ta cũng không rõ lắm, nói chung nó có một chuyện vô cùng quan trọng cần phải làm, ta có thể cảm giác được điều này, hơn nữa ta phải lập tức thả nó đi.” Mạc nói.
Hắn vươn cánh tay còn lại lên, nhẹ nhàng khuấy chọc vào hư không.
Không trung tản ra, để lộ dòng chảy hư không hỗn loạn hắc ám lặng lẽ.
Reneedol nhìn hư không vô tận rồi lại nhìn trái cây trên tay Mạc, ánh mắt láo liên.
Nhưng kể cả Mạc, không một ai phát hiện trước lúc trái cây kia rời đi đã phóng ra một tia sáng vô hình vào trong cơ thể Mạc.
Mạc nhìn vào trái cây, lại đọc một đoạn chú ngữ, nhẹ nhèng ném nó vào trong dòng chảy hư không hỗn loạn.
Làm xong hết thảy, hư không khép lại như cũ.
Hai thân hình hư ảo đột nhiên xuất hiện sau lưng Reneedol, muốn xuyên phá không trung mà đi.
Nhưng một sức mạnh vô hình đã kìm chế bọn họ, làm bọn họ phải chật vật để lộ thân hình, dừng lại trên thế giới này.
“Mạc! Vì sao ngươi lại ngăn cản nữ thần vận mệnh!” Reneedol kêu lên.
Mạc nở nụ cười, nói: “Ta chỉ biết nàng muốn lấy quả, nhưng chuyện này thật sự quá mức quan trọng, ta không thể để thủ hạ của nàng đi.”
Trong mắt Reneedol tràn đầy tức giận, gần như sắp hóa thành sát khí.
Hai hình bóng sau lưng ả ta nhanh chóng tiến lên, thì thầm gì đó bên tai ả ta.
Lúc này Reneedol mới bình tĩnh trở lại.
Ả ta nói với vẻ mặt lạnh tanh: “Ta không quản chuyện này nữa, nhanh chóng hoàn thành lễ lên ngôi của ta đi.”
Mạc cười ha ha một tiếng, gật đầu nói: “Vậy mới đúng chứ, thực ra nàng không nên tức giận, Reneedol, dù sao nàng cũng đã ngồi ở vương tọa chí cao vô tượng, nắm trong tay hết thảy quyền lực của thần linh.”
“Ta có thể sai khiến ngươi sao?” Reneedol hỏi.
“Đương nhiên, Reneedol của ta.” Mạc quỳ một chân trên đất.
Hắn bỗng nhiên giật mình, đột ngột đứng lên, mở miệng nói: “Trái cây kia đã kích hoạt một vài sức mạnh trên tay ta, nó đang đưa một ta khác từ tương lai tới đây, các ngươi không cần kinh hoảng...”
Sau một cái chớp mắt.
Thần thái toàn thân Mạc chợt biến đổi.
Hắn đứng ở đó, có vẻ càng thêm lạnh lùng uy nghiêm.
Vô số thần linh xung quanh đều vô thức quỳ xuống.
Mạc bắt đầu quan sát xung quanh.
Mình đã nhập vào thân thể của chính mình vào thời khắc này.
Cung điện Vạn Thần.
Các vị thần.
Reneedol.
Hai nữ thần vận mệnh...
Là thời khắc này... Rõ ràng...
Sao phải trở lại thời khắc này?
Mạc đứng tại chỗ, nhắm mắt lại, nhớ lại chuyện vừa mới xảy ra.
Trong trí nhớ, cây đôi vận mệnh này chưa bao giờ kết trái lần thứ hai.
Nhưng nó lại kết trái vào lúc này này, còn đưa mình từ tương lai trở về thời khắc này.
Rốt cuộc... đã xảy ra chuyện gì.
Mặc rơi vào trầm tư, sắc mặt dần dần nghiêm túc.
Một thần linh nhỏ giọng nhắc nhở: “Các hạ...”
Mạc hoàn hồn.
“Đây cũng không phải chuyện nhỏ, nhất là có chỗ nào đó cần mình... Mình phải đi theo trái cây kia, xem rốt cuộc là chuyện gì.”
Hắn tự nói một mình, phá vỡ hư không, định rời đi.
Đột nhiên, một giọng nữ đè nén tức giận vang lên sau lưng:
“Mạc! Ngươi muốn đi đâu?”
Quả nhiên Mạc dừng lại.
Hắn xoay người, nhìn Reneedol.
“Nàng có chuyện gì?” Hắn hỏi.
“Nghi thức lên ngôi của ta sắp bắt đầu rồi, ngươi lại đột nhiên nghĩ ra cái gì? Sao lại muốn đi?” Reneedol chất vấn.
“Nàng lên ngôi... Cái gì?” Mạc hỏi.
“Vạn Thần Chi Vương, lễ lên ngôi cần sự có mặt của ngươi.” Reneedol lạnh lùng nói.
Mạc nhìn cô gái đối diện, nhìn dung nhan tuyệt thế vô song của nàng, cuối cùng vẫn hỏi:
“Reneedol, ta vẫn muốn hỏi nàng, thứ nàng thực sự theo đuổi là gì?”
“Chống lại và chiến thắng tất cả những thứ gây trở ngại cho vận mệnh của ta, giành được tự do.” Reneedol nói mà không chút do dự.
Mạc cười nhẹ một cái, chân thành nói: “Reneedol, ta biết bí mật của rất nhiều quy tắc, ta là người biết được nhiều bí mật trong hư không nhất, vào thời khắc này, ta có thể dứt khoát nói cho nàng biết... Vận mệnh đã dâng ta cho nàng.”
“Ngươi?”
“Đúng, ta đại diện cho món quà của vận mệnh dành cho nàng, mà ta sắp đưa nàng lên ngôi Nữ Đế Vạn Thần... Nếu nàng thật sự muốn chiến thắng vận mệnh thì điều nàng nên làm là buông tay từ bỏ quyền bính và quang vinh, vứt bỏ hết thảy, đi theo con đường thuộc về nàng... Đây gọi là chống lại vận mệnh.”
“Nếu nàng muốn tự do, cũng cần áp dụng đạo lý này... Rời khỏi ta, nàng sẽ lập tức được tự do.”
Reneedol ngẩn người.
Mạc chưa bao giờ nói những lời này.
“Lựa chọn đi, Reneedol, vứt bỏ tất cả những gì nàng có để chống lại vận mệnh, hoặc là vui vẻ chấp nhận số phận, trở thành Nữ Đế Vạn Thần dưới sự ủng hộ của ta.” Mạc nói.
Reneedol rơi vào trầm tư.
Mạc thở dài, lùi về sau một bước.
“Reneedol...”
"Cái gì?"
“Nếu không rời khỏi ta, sau này ta sẽ giết nàng.”
“Tương lai chính là như vậy?”
“Đúng, cho nên hãy rời xa ta, để đối kháng với vận mệnh chết chóc này, vì tự do của nàng.”
Mạc nói xong, trên người đột nhiên bốc lên ánh sáng ngùn ngụt, hóa thành một người giống hắn như đúc, nhanh chóng bay vào hư không, đuổi theo tung tích trái cây ban nãy.
Mà hắn nguyên bản vẫn đứng trước mặt các vị thần như cũ.
Mạc nhìn hư không dần dần khép lại, cười nói: “Vừa rồi là ta của tương lai... Sức mạnh của trái cây thực kinh người, có thể đưa hắn đến thời đại này.”
Hết chương 3015.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 3016
Bạn cần đăng nhập để bình luận