Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1883. Giết Nàng!


Đánh dấu
Rầm rầm.
Mảnh vỡ văng khắp nơi, trường đao một lần nữa tán loạn.
Nó không phát ra tiếng kêu to nào nữa, ánh sáng nhạt lượn lờ trên thân đao cũng theo đó mà tiêu tán.
Thần Tiên Đoán chậm rãi đứng lên: “Thanh đao này chết rồi.”
“Nó vừa mới nói cái gì?” Độc Thần nhịn không được, hỏi.
Ám Thần trầm ngâm nói: “Hình như là một ngôn ngữ chưa từng nghe nói qua.”
Thần Tiên Đoán không lên tiếng, cầm chuôi đao lên, đặt trước mặt cẩn thận xem xét.
Chỉ thấy chuôi đao khắc hai văn tự rất lạ.
Thần Tiên Đoán lấy ra một vật trong ngực.
Quả cầu kim loại màu lam.
Y đặt quả cầu kim loại và chuôi đao cùng một chỗ.
Trên quả cầu kim loại màu lam có khắc hai chữ: Nhân Gian.
Trên chuôi đao cũng khắc hai chữ tương tự.
“Hình như là cùng một loại chữ.” Ám Thần nói.
“Đúng, chuyện này đã vượt ra khỏi sự mong muốn của ta.”
Biểu hiện của Thần Tiên Đoán trở nên nghiêm túc, khiến cho Ám Thần và Độc Thần không khỏi khẩn trương lên.
“Trong vòng một đêm, toàn bộ thú pháp tắc khổng lồ đều chết hết. Chúng sinh, bao gồm những thần linh như chúng ta đều quên mất chuyện đã xảy ra. Trên bầu trời lại rơi xuống một số vật kỳ lạ.” Thần Tiên Đoán nói.
“Ngươi muốn nói cái gì?” Ám Thần hỏi.
“Chúng ta nhất định phải biết được rõ ràng tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì. Điều này rất quan trọng, vô cùng quan trọng, thậm chí có liên quan đến vận mệnh của Sinh giới, có cùng một nhịp thở với vận mệnh của chúng ta.” Thần Tiên Đoán nói.
“Nhưng chúng ta có dùng bất cứ thuật pháp gì cũng không nhớ được chuyện tối hôm qua.” Độc Thần nói.
Ba thần đều im lặng.
“Không thể đợi thêm được nữa. Chúng ta lập tức liên hệ Vạn Thần điện ngay.” Thần Tiên Đoán quả quyết.
Độc Thần và Ám Thần nhìn nhau, gật đầu.
....
Một bên khác.
Bốn người cùng nhau lái xe máy chạy về phía trước.
Hai bên đường dần dần xuất hiện cây cối cao lớn, ruộng đồng và nhà cửa đơn sơ.
Cố Thanh Sơn vỗ lên xe máy một cái, hỏi: “Thực lực của những người vừa rồi như thế nào?”
Trên xe máy vang lên âm thanh điện tử: “Căn cứ vào kết quả mà máy đo lường thực lực con người thể hiệ, ba người đối phương có thể giết chết hai người trong nhóm các cô các cậu chỉ trong vòng một phút.”
Hai người bị giết chính là thiếu niên của thời đại - Mạc và Xích Hộc.
Về phần Reneedol, bọn họ chỉ sợ phải bỏ ra khí lực rất lớn.
Bản thân Cố Thanh Sơn thì lại có thể chạy thoát.
Nhưng một người chạy thoát thì có ý nghĩa gì?
Reneedol đã quên mất ký ức ở Vạn Thần điện, tất nhiên cũng quên đi cách phát huy thực lực, nhất định phải cần thời gian để thích ứng với sức mạnh vốn có của mình.
Nếu Reneedol chết, Reneedol mới sẽ biết được chuyện Lục Đạo Luân Hồi, việc sư tôn che giấu cũng sẽ hoàn toàn mất đi hiệu lực.
Tận thế cũng sẽ đánh tới càng nhanh hơn!
Nếu lại xuất hiện thêm một Tư Mệnh...
Cố Thanh Sơn quay sang nhìn Reneedol, ngạc nhiên hỏi: “Tại sao cô lại quen với người lợi hại như vậy?”
Reneedol lắc đầu: “Ta cũng không rõ nữa, đại khái là có liên quan đến phần ký ức mất đi của ta.”
Trong lòng Cố Thanh Sơn đột nhiên sinh ra cảnh giác.
Hắn vỗ vào xe máy: “Tôi muốn báo cảnh sát. Tôi hoài nghi những người vừa rồi muốn giết chết một ai đó trong số chúng tôi.”
Xe máy không phản ứng lại ngay.
Một lúc sau...
“Bốp!”
Một quả cầu kim loại cỡ nhỏ bay lên khỏi xe máy, hóa thành một làn khói trắng xông lên trời.
Sau mấy giây.
Vài âm thanh trò chuyện vang lên bên trong xe máy.
Một âm thanh chưa từng nghe bao giờ nói rằng: “Các ngươi không cách nào thức tỉnh được trí nhớ của nàng ấy, thậm chí phần ký ức bị thiếu của các ngươi cũng vĩnh viễn mất đi, hoàn toàn không cách nào lấy lại được.”
Âm thanh của Thần Tiên Đoán truyền đến: “Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?”
“Đúng vậy, chịu đựng nguy hiểm trở lại Sinh giới, nhưng lại xảy ra chuyện như thế này, rốt cuộc phải làm sao bây giờ?” Độc Thần cũng hỏi.
Âm thanh trước đó lại nói: “Không còn cách nào, chỉ có thể giết nàng, và “nàng” kế tiếp sẽ có được trí nhớ lúc trước. Như vậy, chúng ta sẽ biết được chuyện gì đã phát sinh.”
“Đi đi, hãy giết Reneedol!”
Một lát sau, âm thanh chuyện trò đều biến mất.
Bốn người không khỏi biến sắc.
“Bọn họ... muốn giết ta.” Reneedol kinh ngạc nói.
Âm thanh điện tử lạnh lẽo vang lên:
[Vệ tinh không gian đã được sử dụng để theo dõi tình hình phát triển trong thời gian thực.]
[Theo Điều 223 của Luật phòng ngừa rủi ro, phán quyết sau đây được đưa ra:]
[Một vụ giết người sắp xảy ra với xác suất là 99,5%.]
Bốn chiếc xe máy chạy chậm lại, cuối cùng dừng hắn trên đường.
Chúng biến thành kim loại lỏng, tập hợp lại với nhau và bắt đầu thay đổi hình dạng.
[Bản thiết bị là mô hình đặc biệt cho cuộc thi đua xe phục cổ, không phải là sản phẩm chiến đấu. Tôi sẽ áp dụng chiến lược đã được tối ưu hóa và trì hoãn thời gian cho các cô cậu.]
[Thời gian chiến đấu dự kiến: ba giờ hai mươi mốt phút và mười chín giây.]
[Kết quả trận chiến: Thiết bị bị phá hủy hoàn toàn, kẻ thù trốn thoát.]
Cùng với âm thanh điện tử ấy, một robot chiến đấu bằng thép cao chín mét xuất hiện trước mặt bốn người.
Nó rút ra một khẩu pháo từ phía sau lưng, nhắm ngay đường đi.
Ù ù ù ù ——
Những tiếng động hỗn tạp mãnh liệt vang lên từ sâu trong khẩu pháo.
Đúng lúc này, ba bóng người xuất hiện phía cuối con đường.
“Chuẩn bị sẵn sàng.” Âm thanh điện tử vang lên từ trong robot chiến đấu thép.
Chớp mắt tiếp theo.
Ánh sáng chói mắt lóe lên.
Không khí xung quanh chấn động dữ dội. Xích Hộc bay thẳng ra ngoài, nhưng được Cố Thanh Sơn giữ lại.
Sau đó lại là một âm thanh điếc tai nhức óc.
Oành!
Bùn đất bắn lên không, con đường hoàn toàn biến mất.
[Bọn họ còn chưa chết...]
[Chạy mau!]
Robot chiến đấu nói với bốn người.
Nghe nó hét lên, Cố Thanh Sơn vội vác theo Xích Hộc toàn lực chạy sang hướng khác của con đường.
Mạc và Reneedol theo sát đằng sau.
Vừa nãy, robot chiến giáp đã nói rất rõ ràng, họ không phải là đối thủ của ba người đó.
Tiếng nổ ầm ầm, tiếng bắn đùng đoàng liên tiếp vang lên phía sau.
Mặt đất không ngừng rung chuyển.
Bụi mù đầy trời.
Sóng xung kích hình thành cơn gió không ngừng thổi tới, bao lấy các thiếu niên, giúp họ gia tăng tốc độ rời khỏi khu vực cuộc chiến.
Bốn người không dám quay đầu, vội vã chạy hết con đường.
“Reneedol, cô có quan hệ gì với bọn họ vậy?” Vừa chạy bên cạnh, Cố Thanh Sơn lớn tiếng hỏi.
Sắc mặt Reneedol hơi tái nhợt, lắc đầu đáp: “Tôi không biết.”
“Nhưng bọn họ muốn giết cô đấy!” Cố Thanh Sơn hét lên.
Reneedol im lặng, chỉ nắm chặt nắm đấm.
“Nhìn kìa, phía trước chính là một khu dân cư!” Mạc lớn tiếng nói.
Một khu phức hợp giống như thị trấn nhỏ xuất hiện trong mắt mọi người.
“Chúng ta đừng vào, tiếp tục lên đường!” Reneedol nói.
Cố Thanh Sơn liếc nhìn cô một cái.
Cô gái này đang sợ.
"Không được." Cố Thanh Sơn đáp: "Chúng ta đã không ăn một ngày rồi. Chúng ta phải vào trong tìm một số thực phẩm, bổ sung tiêu hao."
Reneedol nói: “Nhưng người máy này không cách nào ngăn cản...”
Cố Thanh Sơn cắt ngang lời nàng: “Ngay cả khi chúng ta tiếp tục chạy, cuối cùng chúng ta cũng sẽ bị ba người kia bắt. Bọn họ rất mạnh, mạnh hơn chúng ta nhiều."
Reneedol nghẹn lời.
Đúng vậy.
Từ tốc độ của ba người vừa rồi, bọn họ nhất định sẽ đuổi kịp nàng.
Làm sao bây giờ?
Thị trấn đang gần ngay trước mắt.
Ánh mắt Cố Thanh Sơn quét qua, lập tức phóng tới một dãy nhà nào đó.
Mạc, Reneedol, Xích Hộc vội vàng đuổi theo.
Rầm.
Cố Thanh Sơn đá văng một cánh cửa, nhìn vào trong quán bar.
Một vài ly rượu được đặt trên quầy bar trống rỗng, bánh mì nướng được để qua đêm hơi ngả vàng, chỉ còn lại một nửa, một miếng bít tết lạnh ngắt rơi trên lối đi, phủ đầy bụi.
“Ai có vật chứa không gian không?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Ta.” Mạc giơ Quyển Sách Vận Mệnh lên, ra hiệu nói.
Cố Thanh Sơn lập tức phân công: “Xích Hộc, Reneedol, các cô ở đây nghỉ ngơi. Mạc đi với tôi ra đằng sau bếp tìm thức ăn.”
Hai người nhẹ nhàng phóng qua quầy bar, hướng về gian bếp đằng sau.
Xích Hộc thấy vậy, vội tìm cái ghế sofa, thoải mái dựa vào.
“Nào, mau đến đây ngồi đi, tranh thủ thời gian nghỉ ngơi.” Xích Hộc vẫy tay gọi Reneedol.
Reneedol dường như vẫn còn chưa lấy lại tinh thần, một lát sau mới ngồi xuống.
“Bọn họ... muốn giết ta...”
Reneedol lẩm bẩm.
Xích Hộc thấy cô như vậy, không khỏi an ủi: “Không sao đâu, có Rod và Mạc ở đây, bọn họ nhất định có biện pháp.”
Reneedol nhìn sang cô ấy.
Xích Hộc cười đắng chát: “Ít nhất cô còn có khả năng đặc biệt của riêng mình, còn có thể tham gia chiến đấu. Ta thì đã từ bỏ năng lực phụ trợ của mình, lại không còn lực Tử Vong, ta sợ ta không thể chiến đấu với mọi người.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận