Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1887. Hiện Thân Của Pháp Tắc Tử Vong


Đánh dấu
Đại Ca nói xong, âm thanh hoàn toàn biến mất.
Cảnh tượng xung quanh từ từ khôi phục lại như thường.
Xe lửa bắt đầu chạy, vách tường ngoài cửa xe lùi dần về phía sau, Reneedol, Xích Hộc lại bắt đầu nói chuyện.
Cố Thanh Sơn yên lặng đứng một bên.
Trong lịch sử...
Người tồn tại chân thực.
Cho tới nay Cố Thanh Sơn vẫn luôn cho rằng mình chỉ là tiến vào lịch sử, chứng kiến một câu chuyện, tìm kiếm một chân tướng.
Không ngờ, sức mạnh của mình và Đại Ca hợp lại đủ để thay đổi lịch sử.
Nhân - Quả trong dòng sông lịch sử đúng là sẽ không thay đổi.
Nhưng quá trình thì khác. Nhân quả cũng vẽ nên quỹ đạo của riêng nó, và quỹ đạo vận mệnh sẽ thay đổi đáng kể.
Đây là thời khắc thay đổi tất cả!
Hắn thầm nghĩ, chậm rãi ngồi xuống dựa vào tường, nhắm mắt lại.
Làm sao sử dụng sức mạnh của ngôi sao để làm cho pháp tắc Tử Vong trở nên cường đại hơn?
Cố Thanh Sơn từ từ vươn tay ra.
Một ngôi sao lặng lẽ xuất hiện, yên ắng lơ lửng trên tay hắn, tỏa ra hào quang màu xanh nhạt.
...
Vùng đất sát biên giới khu vực hoang dã.
Trong các hố sâu khổng lồ đều có ngọn lửa đang không ngừng bốc cháy, nhiệt độ cực kỳ cao bốc lên làm cho không khí trở nên méo mó, tạo thành từng đường sóng gợn vô hình.
Linh kiện vỡ vụn rải đầy đất, vương vãi khắp nơi.
“Hừ! Thật khó chơi.”
Một bóng dáng bò ra khỏi hố, ngồi bệt dưới đất, ngực phập phồng như túi gió.
“Cuối cùng cũng... giết chết nó.”
Một giọng nói khác vang lên.
“Không biết Reneedol đã sớm chạy tới chỗ nào rồi.”
Lại một giọng khác lên tiếng.
Có thêm hai người nữa từ trong hố sâu bò ra ngoài, ngồi cùng một chỗ với người bò ra ban nãy.
Ba vị thần.
Trải qua hơn ba giờ, cuối cùng bọn họ cũng phá hủy triệt để chiến giáp cơ động bằng thép.
Cái giá phải trả chính là tiêu hao hết sức mạnh của chính mình, cần phải ngồi nghỉ tại đây.
“Còn đuổi theo không?” Độc Thần hỏi.
“Đuổi thì nhất định phải đuổi, nhưng bây giờ chúng ta sức cùng lực kiệt, cần nghỉ ngơi một lát... Dù sao những thân thể này cũng là của người phàm.” Thần Tiên Đoán nói.
Hai vị thần còn lại khẽ gật đầu.
Ám Thần bỗng nhiên nói: “Ta phát hiện một chuyện kỳ quái.”
“Chuyện gì?” Độc Thần hỏi.
“Xem.” Ám Thần đưa tay lên không trung, nắm một cái, nâng trên tay một ngôi sao.
Thần Tiên Đoán kinh ngạc biến sắc, nói: “Như vậy không đúng, vì sao tất cả các pháp tắc ngoại trừ Ánh Sáng và Tử Vong đều ngưng tụ trong ngôi sao này?”
Độc Thần nói: “Cho dù ở kỷ nguyên của chúng ta cũng chưa từng xảy ra chuyện ly kỳ như vậy.”
Thần Tiên Đoán nói: “Đúng, quy tắc của thế giới bị thay đổi, thật sự là không thể tin nổi... Đêm qua nhất định đã xảy ra chuyện gì vượt qua sự hiểu biết của chúng ta!”
Ba vị thần nhìn nhau, ai nấy đều thấy được vẻ nghiêm trọng trong mắt đối phương.
Thần Tiên Đoán trầm ngâm nói: “Nếu có thể trực tiếp kết nối với pháp tắc thì tạm thời chúng ta không cần tức tối đi tìm Reneedol.”
“Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì?” Ám Thần hỏi.
Thần Tiên Đoán mỉm cười, nói: “Vốn dĩ chỉ có Reneedol mới có thể ngưng tụ ngôi sao, triệu hoán chúng ta từ thế giới Phủ Bụi đến đây, nhưng bây giờ chúng ta không cần phải dựa vào nàng ta nữa.”
“Ý ngươi là...”
“Chúng ta phải tìm một vài thi thể, triệu hoán thêm nhiều đồng bạn giáng lâm.”
Thần Tiên Đoán siết chặt nắm tay, tiếp tục nói: “Chờ vạn thần giáng lâm, chúng ta sẽ tìm ra Reneedol, giết chết nàng ta rồi điều tra ra chuyện xảy ra tối hôm qua.”
...
Ngôi sao trong tay Cố Thanh Sơn chiếu rọi bốn phía, hấp dẫn sự chú ý của Mạc, Reneedol và Xích Hộc.
“Rod, ngươi cũng bắt đầu ngưng tụ ngôi sao?” Mạc hỏi.
“Thử xem sao.” Cố Thanh Sơn cười nói.
Xích Hộc ngồi xổm xuống trước mặt Cố Thanh Sơn, làm động tác cầu khẩn: “Rod, ngươi phải cố gắng. Ta là người ký khế ước của ngươi, tương lai ngươi mạnh bao nhiêu sẽ trực tiếp quyết định ta có thể sử dụng bao nhiêu pháp tắc Tử Vong, trông cậy hết vào ngươi!”
Cố Thanh Sơn im lặng một lúc rồi nói: “Ta đâu phải thần, ngươi bái ta như vậy làm gì.”
“Bây giờ ngươi và Mạc có khác gì thần ở phàm thế đâu.” Reneedol nói.
Mạc cười nói: “Một người phàm cung phụng một người phàm khác, lại còn thu được sức mạnh trên người đối phương... Trên thế giới quả thực chưa từng xuất hiện tình huống này.”
“Không nói nữa, ta phải thử một chút, xem xem sức mạnh pháp tắc Tử Vong thích hợp làm cái gì.” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn nhìn ngôi sao trong tay mình, nhanh chóng rơi vào trầm tư.
Xích Hộc, Mạc và Reneedol nhìn nhau, lặng lẽ đóng cửa lại, đi sang một toa tàu khác.
Nếu Rod đang cân nhắc về con đường thăng cấp thì không nên quấy rầy hắn.
Trong toa tàu, chỉ còn lại một mình Cố Thanh Sơn ngồi ở đó.
Hắn bắt đầu suy nghĩ về lời Đại Ca nói.
“Tất cả mọi thứ của Ánh Sáng đều đã được định trước, chỉ có pháp tắc Tử Vong mới bất định...”
Tất cả mọi thứ của Ánh Sáng đều đã được định trước...
Thế giới tầng trong bị Reneedol tàn sát sạch sẽ, Đại Ca cũng bị chính tay nàng ta đâm trúng, sau đó đẩy vào Vực Sâu Vĩnh Hằng.
Reneedol khống chế Ác Quỷ đạo, không ngừng chinh phạt những thế giới khác, thậm chí dùng thuật tráo đổi linh hồn để khống chế Hang Sâu Vạn Thú, đánh cắp Thần kiếm Định Giới từ trong ngôi mộ.
Hiện tại, nàng ta còn đang tìm kiếm một nửa thân thể đang bị phong ấn của Mạc.
Những chuyện này đều đã được định trước là chắc chắn sẽ xảy ra, tuyệt đối không thể thay đổi Nhân - Quả.
Chỉ còn lại pháp tắc Tử Vong.
Nó còn chưa xác định.
Nó có thể sẽ vô cớ mở ra cục diện không giống như vậy.
Đây là cục diện xưa nay chưa từng có do “Xuyên Tạc” và “Tồn Tại” hình thành.
Vừa nghĩ đến đây, Cố Thanh Sơn lập tức không nhịn được mà lẩm bẩm: “Tử Vong vốn là tuyệt vọng, vậy mà lại có thể mang đến hy vọng, vận mệnh vẫn luôn trêu ngươi như vậy...”
Hắn vươn tay, lại từ không trung lấy ra một ngôi sao nữa.
Hai ngôi sao nhẹ nhàng lơ lửng trên tay hắn.
Vầng sáng do bọn chúng tỏa ra mặc dù mờ nhạt nhưng thực ra lại ẩn chứa nguyên lực thế giới không thể tưởng tượng nổi.
Ngoài Tử Vong, những nguyên lực này gói gọn những pháp tắc khác. Nó hùng vĩ, dồi dào, cuồn cuộn, đẹp đẽ đến mức khó mà diễn tả.
Sức mạnh như vậy...
Nếu là Mạc, cậu ta sẽ dùng chúng để chế tạo binh khí, áo giáp, thậm chí là nghĩ cách làm cho người phàm có được sức mạnh giống như thú pháp tắc khổng lồ.
Có lẽ, thể Vực Sâu ở đời sau chính là cách thức mà Mạc pháp tắc hóa người phàm.
“Binh khí...”
Cố Thanh Sơn trầm tư hồi lâu, đột nhiên đưa tay rút ra một cây trượng từ trong không trung.
Trấn Ngục Quỷ Vương trượng!
“Tử vong... Hi vọng...” Cố Thanh Sơn thấp giọng lẩm bẩm.
Hắn đột nhiên mang hai ngôi sao ấn vào Trấn Ngục Quỷ Vương trượng.
Trấn Ngục Quỷ Vương trượng giống như được mạ lên một lớp ánh sáng lạnh lẽo, soi sáng khắp toa tàu giống như thế giới đầy sương trắng.
“Sức mạnh không đủ.”
Cố Thanh Sơn lại lấy ra một ngôi sao nữa từ trong không trung, nhẹ nhàng đặt trên Trấn Ngục Quỷ Vương trượng.
Nó hấp thụ ngôi sao này, trở nên sáng rực.
Lúc này Cố Thanh Sơn đã cảm thấy mệt mỏi rã rời, tiện tay lấy ra một chai rượu mạnh, mở nắp, rót thẳng vào trong miệng.
Hắn uống một hơi cạn sạch, đưa tay ra không trung, miệng quát lớn một tiếng:
“Đi ra!”
Lại thêm một ngôi sao bị hắn lấy ra, ấn vào Trấn Ngục Quỷ Vương trượng.
Bốn ngôi sao rồi!
Cố Thanh Sơn cầm quyền trượng trong tay, nhanh chóng quơ múa giữa không trung.
Những nơi quyền trượng đi qua, ánh sao nối liền với nhau, tạo thành những đường nét phác họa thành hình ảnh.
Mạc, Reneedol, Xích Hộc nghe được động tĩnh, vội vàng trở về kiểm tra tình hình.
Chỉ thấy trong hư không, một hình thù gì đó được Cố Thanh Sơn vẽ ra.
“Đây là...” Mạc nói với vẻ băn khoăn.
“Hiện thân của pháp tắc?” Reneedol nói.
Cố Thanh Sơn đặt mông ngồi xuống, mệt mỏi thở dốc, nói: “Đúng vậy, đây là vật tượng trưng cho pháp tắc Tử Vong, nó mang trong mình tất cả sức mạnh của Tử Vong.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận