Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1916. Ngài Sạch Sẽ Rồi


Đánh dấu
[Ngài sẽ trở thành vua của vạn thần.]
Dòng chữ nhỏ nhấp nháy vẫn dừng lại trong dòng nước sâu thẳm, bày ra trước mặt mèo quýt.
Mèo quýt suy tư một lát, đuôi dựng thẳng lên, miệng phát ra âm thanh khò khè.
Vua của vạn thần?
Nó cảm thấy hơi nhàm chán, dùng móng vuốt vuốt chòm râu của mình, híp mắt quan sát bốn phía.
Miệng đường hầm bí mật kia vẫn tồn tại sâu trong lòng nước.
Muốn theo đường cũ trở về sao?
Con đường ấy thực sự quá dài, bây giờ đã qua đây rồi, không bằng lát nữa trực tiếp dùng Sương Mù Phủ Xuống.
Mèo quýt không lặn xuống dưới, chỉ lơ lửng trong nước nghỉ ngơi một hồi.
Biết được thủ đoạn kinh người của vạn thần, nó cần phải suy nghĩ cẩn thận một chút.
Một lát sau.
Một màn sương trắng đột nhiên xuất hiện, không hề bị dòng nước ngầm ảnh hưởng.
Sương trắng bao lấy mèo quýt, biến mất tại chỗ.
Bên kia.
Thánh điện Tử Thần.
Sương trắng tan đi, thân hình mèo quýt hiện ra.
Lúc này nó mới bắt đầu lặng lẽ truyền âm.
“Giao diện Chiến Thần, có chuyện hỏi ngươi.” Nó nói.
[Chuyện gì?] Giao diện Chiến Thần đáp.
Lượng hồn lực lặng lẽ bị trừ đi hai nghìn điểm.
“Giúp ta loại trừ lời chúc phúc của vạn thần trong quá khứ trên người, có thể chứ?” Nó tiếp tục nói.
[Có thể, thế nhưng tại sao ngài lại muốn loại trừ những lời chúc phúc này? Chúng nó đều là sức mạnh hệ pháp tắc hữu ích.] Giao diện Chiến Thần nói.
“Lúc trải qua ‘truyền thừa’ của Hang Sâu Vạn Thú, ta phát hiện ‘sức mạnh hữu ích’ có khi còn đáng sợ hơn.” Mèo quýt lạnh lùng nói: “Bọn người kia sinh ra từ pháp tắc, cũng coi là thần linh, nhưng ta không tin bọn họ, cũng không thích mục tiêu của bọn họ... Cho nên ta không cần bọn họ chúc phúc.”
Giao diện Chiến Thần đáp lại: [Chỉ vì không tin tưởng và không thích?]
Cố Thanh Sơn thở dài một hơi, nói: “Dựa vào hình ảnh ta vừa được xem, ba nữ thần vận mệnh nắm trong tay cây trượng tượng trưng cho quyền lực, khống chế số phận của tất cả vạn thần. Cái gọi là vua của vạn thần...”
Giọng điệu của hắn mang theo vài phần cười nhạo: “Ban tặng vương miện cho một người không rõ là ai đến từ đời sau, lại không biết trong lòng người đời sau đó chứa cái gì... Ngay cả các quân chủ của nhân gian cũng không làm việc hoang đường như vậy.”
“Ta cũng tuyệt đối không tin ba vị nữ thần sẽ rộng lượng đến mức cam tâm tình nguyện giao ra quyền lực.”
“Cho nên tới đi, lấy những lời chúc phúc ấy đi đi, ta căn bản không cần.”
Giao diện Chiến Thần trầm tư một lát, đáp lại: [Lý do của ngài tương đối đầy đủ, bổn giao diện ủng hộ quyết định của ngài.]
[Nếu như ngài thực sự quyết định loại trừ những lời chúc phúc này, bổn giao diện sẽ thu một điểm hồn lực làm phí dịch vụ.]
Một điểm hồn lực.
Giao diện Chiến Thần nào có bao giờ thu chừng này hồn lực?
Thông thường chỉ tùy tiện hỏi một câu, làm chút việc thôi cũng phải tiêu tốn lượng lớn hồn lực, sao bây giờ lại chỉ thu một điểm?
Cái này không bình thường...
“Vì sao ngươi thu ít như vậy?” Cố Thanh Sơn kinh ngạc nói.
[Chê ít à? Vậy một nghìn điểm.] Giao diện Chiến Thần nói.
“Thống nhất một nghìn điểm.”
Cố Thanh Sơn không nghĩ nhiều nữa, nhanh chóng giải quyết dứt khoát.
Thời gian càng kéo dài, không chừng giao diện này lại càng đòi tăng giá, còn không bằng lập tức làm xong việc thì tốt hơn.
Dòng chữ nhỏ nhấp nháy xuất hiện trong hư không:
[Xin chú ý!]
[Xin chú ý!]
[Lời chúc phúc của vạn thần trong quá khứ sẽ bị loại trừ khỏi người ngài.]
[Ba.]
[Hai.]
[Một!]
Trên người mèo quýt phát ra vô số tiếng thì thầm cùng với những vầng sáng muôn màu muôn vẻ.
Toàn bộ thân mèo giống như là một con mèo thần từ trên trời giáng xuống.
Nhưng cảnh đẹp không kéo dài, thời gian trôi qua, vầng sáng trên thân mèo dần dần rút đi, những tiếng thì thầm quanh thân cũng biến mất không còn.
Mèo trở về hình dạng vốn có.
Dưới dòng nước yên tĩnh không một tiếng động, bộ lông của nó dập dờn qua lại theo dòng nước.
Trên Giao diện Chiến Thần hiện lên một hàng chữ:
[Ngài sạch sẽ rồi!]
Mèo quýt nhìn hàng chữ này, hài lòng gật đầu.
Ngay sau đó, thêm một hàng chữ nhỏ xuất hiện:
[Bổn giao diện loại trừ lời chúc phúc của vạn thần cho ngài, hao tốn cực kỳ nhiều tinh lực, hy vọng sau này ngài có thể hấp thu hiều sức mạnh hơn để bổ sung cho giao diện.]
Mèo quýt gật đầu, ra hiệu đồng ý.
Giao diện Chiến Thần yên tĩnh lại, rồi lại bất ngờ đặt thêm một câu hỏi: [Không cần lời chúc phúc của vạn thần, vậy mục tiêu của ngài là gì?]
Mèo quýt nói: “Đại Ca có thể xảy ra vấn đề nào đó trong đoạn lịch sử này, hiện tại ngay cả thế giới của hiệp hội người bảo vệ cũng bị ảnh hưởng, tương lai còn có thể tiếp tục hay không cũng rất khó nói trước, đương nhiên ta phải giải quyết vấn đề này.”
[Ngài phải chú ý, người đứng đầu vương miện ngôi sao cũng chưa từng phải đối mặt vấn đề khó khăn như vậy.] Giao diện Chiến Thần nhắc nhở.
“Đại ca đã bố trí sáu Phong Ấn Chương, hiện tại ngay cả tính mạng cũng không quan tâm mà chạy trở về, như vậy đã quá đủ rồi.” Mèo quýt nói.
[Sau đó thì sao? Ngài định làm gì?] Giao diện Chiến Thần hỏi.
“Giết chết.” Mèo quýt nói ngắn gọn: “Những tồn tại muốn đối phó hắn, muốn làm lung lay vận mệnh của chúng sinh vạn vật, tất cả đều phải chết.”
...
Đảo Che Chở.
Trong lãnh địa của tinh linh.
Tất cả các quý tộc tinh linh tập trung lại một chỗ, đang bàn bạc phương hướng tương lai của chủng tộc.
Một nữ tinh linh khuôn mặt xinh đẹp đột nhiên đứng lên, đi ra khỏi phòng họp.
“Tướng quân, ngài đi đâu?” Có người từ phía sau cất tiếng hỏi.
Nữ tinh linh cười nhẹ, nói: “Đối với một tướng quân, những đề tài thảo luận này quá mức nặng nề, ta muốn ra hóng gió một chút... Yên tâm, ta ủng hộ quyết định của các ngươi.”
Cô ta lờ đi ánh mắt của tinh linh phía sau, bước ra khỏi phòng họp, đi ra ngoài hành lang, dạo bước qua hoa viên, băng qua cầu nổi, đi thẳng tới một con đường mòn hẻo lánh bí ẩn.
Bốn bề vắng lặng, khí thế bình thản nhã nhặn trên người cô ta đột nhiên biến mất.
Ngũ quan cô ta hơi vặn vẹo, tràn đầy sát khí hung ác.
“Lời chúc phúc gieo trồng từ vô số năm trước biến mất rồi... Đây chính là tinh hoa sức mạnh đến từ vạn thần, không thể nào bị loại trừ, cũng không thể nào vô cớ biến mất.”
Cô ta đi đi lại lại trên đường mòn.
“Rốt cuộc là ai, ai có thể nuốt hết nhiều sức mạnh như vậy? Ngay cả cạm bẫy ba vị thần vận mệnh chúng ta giấu trong đó cũng...”
Nữ tinh linh siết chặt nắm đấm.
Không được.
Không thể tiếp tục như vậy!
Thân hình cô ta lóe lên, hóa thành một cái bóng đen, rời khỏi lãnh địa của tinh linh.
Bóng đen này không ngừng bay vút trên không trung, dần dần hóa thành vô hình, lướt qua thân các thủ vệ tuần tra của các chủng tộc.
Không ai có thể phát hiện cô ta.
Bóng đen đi thẳng tới vị trí trung tâm Đảo Che Chở, ẩn mình vào góc tường một cách nhanh chóng mà chuẩn xác.
Cô ta lẳng lặng chờ đợi.
Qua hồi lâu, Reneedol từ phòng tu luyện bước ra, đi về gian phòng của mình.
Bóng đen đuổi kịp nàng ta.
Một người một bóng, cứ thế tiếp tục đi về phía trước, cho đên khi Reneedol bước vào phòng của mình.
Reneedol đóng cửa lại.
“Sao ngươi lại tới?” Nàng ta cảnh giác hỏi.
“Sự tình chuyển biến quá nhanh, ta nhất định phải đến tìm ngươi.” Bóng đen hóa thành một cô gái khác, trả lời.
Một trong ba nữ thần vận mệnh, Laques!
“Lại xảy ra chuyện gì?” Reneedol hỏi.
Laques thấp giọng nói: “Thủ đoạn năm đó chúng ra sử dụng để nắm giữ hai vị thần trong tay đã xảy ra vấn đề, vốn dĩ cho dù hai vị thần không tiếp nhận nó thì nó cũng có thể làm sức mạnh dự trữ cường đại ở Sinh giới cho chúng ta, không ngừng cung cấp sức mạnh vạn thần cho chúng ta. Thế nhưng hiện tại không biết đã xảy ra chuyện gì, tất cả sức mạnh của nó đều bị một kẻ nào đó hấp thu sạch sẽ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận