Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2048. Chiến một trận!


Đánh dấu
Nhưng với tình huống hiện tại thì một khi để Bộ xương ánh sáng phát hiện hài cốt của Thi thể đóng băng nằm ngay trong Bãi Tha Ma Tận Thế, vậy nó chắc chắn sẽ điên cuồng triệu hồi ra toàn bộ tận thế hòng giành được hài cốt của Thi thể đóng băng.
Cố Thanh Sơn nhìn Bộ xương ánh sáng.
Nó đang giơ cây gậy xương lên, cao giọng quát: "Atley, kế hoạch không thể trì hoãn tiếp nữa, lập tức giết Tử Thần này đi!"
Atley phất tay ra lệnh: "Tất cả vong linh, lên! Giết hắn!"
Đám vong linh đồng loạt bày tư thế, chuẩn bị tấn công ——
Nhưng bọn chúng lại bị cố định tại chỗ, căn bản không có cách nào động đậy.
Thanh Long Bản Chú, Loạn!
Những lời trước đó mà Cố Thanh Sơn nói ra đã thành công cố định tất cả các vong linh.
"Không sao, Long Chú giao cho ta giải quyết đi." Bộ xương ánh sáng nói.
Nó đập mạnh cây gậy xương xuống mặt đất.
Vụt ——
Mộ lớp ánh sáng trắng lóa khuếch tán ra từ đỉnh gậy, nhanh chóng bao phủ trên người tất cả các vong linh.
Đám vong linh lần lượt khôi phục khả năng hành động.
Grao! ! !
Bọn chúng vung binh khí, xông thẳng về hướng Cố Thanh Sơn.
Atley đứng trên lưng con rồng Tử Vong nọ, cao giọng quát: "Sông Tử, ngươi sắp được xuất hiện ở Sinh giới và thống trị tất cả bọn người sống rồi!"
Vù rào rào rào ——
Tốc độ khuếch tán của dòng sông hắc ám càng nhanh, mặt đất bị nó tiếp xúc đều hóa thành bùn cát, triệt để tan rã trong làn nước cuồn cuộn mãnh liệt.
Nước của sông Tử lan tràn ra, nhanh chóng biến toàn bộ Bãi Tha Ma Tận Thế thành một vùng hải dương tăm tối.
Ngày càng có nhiều người chết hiện ra từ dòng sông. Bọn chúng lao nhao giơ binh khí lên, rục rịch nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Chỉ mấy giây ngắn ngủi mà khi nhìn xuống từ không trung, bốn phương tám hướng đều là nước sông hắc ám mãnh liệt, vô vàn các vong linh chiếm cứ mỗi một ngõ ngách.
Vòng vây đã hình thành!
Lần này, tên mập chết bầm thật sự khẩn trương.
Bên ngoài bị phong tỏa kín rồi, căn bản ra không được.
Vong linh thì vĩnh viễn giết không hết.
Nếu như Tử Thần và rồng Tử Vong bị đám vong linh này xử lý, vậy sẽ trở thành trò cười vạn năm.
Mà nếu chạy trốn——
Bãi Tha Ma Tận Thế đang nhanh chóng hóa thành sông Tử, còn có thể trốn đi nơi nào?
Nhìn lại Cố Thanh Sơn một cái xem, trước mặt hắn chỉ có một đống xương khô.
Những bộ xương khô này là những thứ cấp thấp nhất tồn tại trong sông Tử, có thể làm ra tác dụng gì?
"Cố ca, mau triệu hồi một vài người đến giúp đi."
Tên mập chết bầm vội vội vàng vàng giơ thẻ bài lên.
Cố Thanh Sơn nói: "Sức mạnh Tử Vong của ta quả thật mạnh nhất từ trước đến nay, nhưng hình như tận thế đã triệt để xâm nhiễm đám vong linh, khiến cho bọn chúng hóa thành sinh vật nửa tận thế nửa vong linh, như thế này thì ta triệu hoán không được."
"Nói cách khác, chúng ta chỉ có những bộ xương này thôi à?" Tên mập giơ bảng lần nữa.
"Chính xác." Cố Thanh Sơn nói.
Tên mập ngây người, đã có mấy phần tuyệt vọng.
Ánh mắt Cố Thanh Sơn chuyển thành lạnh lẽo, hắn nhìn những vong linh đang từ từ tới gần kia, tiếp tục nói: "Này mập, chúng ta nhất định phải cùng tiến lên, chiến đấu một trận cho ra trò mới có đường sống."
Tên mập cắn răng, nhanh chóng viết xong tấm bảng: "Ta giết mấy ngày mấy đêm ở sông Tử, mặc dù có thể tùy tiện hấp thu sức mạnh của đống rác rưỡi này, không đến mức quá mệt mỏi, nhưng nước bọt cũng bị phun cho khô luôn rồi —— Thế này nhé, em sẽ ra Long Chú, Cố ca huynh cứ phì phì phì."
Cố Thanh Sơn sửng sốt một chút rồi mới hiểu được ý hắn ta đang nói là phun ra hơi thở rồng.
Nhưng mà, rồng Tử Vong có thể tùy tiện hấp thu sức mạnh của người khác sao?
Loại Long Chú này ——
Trong chớp mắt, trong lòng Cố Thanh Sơn hiện lên một suy nghĩ. Hắn vội hỏi: "Này mập, sắp xảy ra trận quyết chiến sinh tử rồi, mau nói cho tôi biết, đến cùng thì Long Chú của cậu có chỗ ích lợi gì."
Tên mập chết bầm thấy cũng đúng, bèn mò ra một tờ giấy nhỏ từ trong ngực, lặng lẽ nhét vào tay Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn đọc lướt, chỉ thấy trên tờ giấy viết ba hàng chú thích:
[ Chú ý: Xem xong nhớ đốt.
Tử Vong Long Chú có thể hấp thu một thứ gì đó được chỉ định trên người kẻ thù —— sinh mệnh, ma lực, sức mạnh, huyết dịch, trí tuệ, linh lực, nguyện lực… Chỉ cần tụng niệm là có hiệu lực ngay, nhưng trong một ngày chỉ có thể chỉ định hấp thu một thứ.
Sức mạnh bị hấp thu này có thể tự mình dùng, cũng có thể tặng cho chiến hữu. ]
Khi Cố Thanh Sơn đọc xong thì tờ giấy lập tức cháy rụi.
Bốn phía chung quanh hai người đang có vô vàn đám vong linh xông tới.
Vòng vây càng ngày càng nhỏ.
Cố Thanh Sơn coi như không thấy, trầm giọng hỏi: "Hôm nay ngươi đã chỉ định sức mạnh nào hay chưa?"
Tên mập chết bầm lắc đầu.
Cố Thanh Sơn nói: "Tốt, hôm nay ngươi cứ chỉ định nguyện lực đi. Chờ khi ta gọi ngươi một cái thì ngươi lập tức phóng thích Long Chú, bổ sung nguyện lực cho tôi."
"Nhưng vậy bây giờ chúng ta đánh như thế nào đây?" Tên mập chết bầm giơ bảng lên hỏi.
"Ta lên trước." Cố Thanh Sơn nói xong thì thì hít một hơi thật sâu, bày ra một tư thế.
Lập tức, mấy bộ xương khô lúc nãy xếp thành trận địa bỗng lui về phía sau, sau đó thả binh khí xuống, đứng ngay bên cạnh hắn.
Lũ xương khô cũng bày ra dáng múa tương tự.
Ngay giữa thiên quân vạn mã, bọn chúng đã chuẩn bị sẵn sàng khiêu vũ.
Một giây sau.
Một tiếng hát khe khẽ của phụ nữ vọng tới từ nơi rất xa.
Tiếng sáo du dương dần dần truyền khắp tứ phương.
Bầu không khí lặng lẽ chuyển biến.
Giọng nữ khàn khàn bỗng nhiên xuất hiện, vang lên bên tai Cố Thanh Sơn: "Mới nhảy một điệu làm nóng người thôi mà đã muốn múa chính thức luôn rồi, có gấp quá hay không."
Cố Thanh Sơn nhẹ nhàng lắc lư bả vai, đáp lại: "Tôi có vài ý tưởng cho điệu múa mới nên muốn thử xem."
"Ồ? Ta rửa mắt đợi."
Giọng nữ khàn khàn hứng thú lên tiếng rồi dần dần yên tĩnh lại.
Ờ a —— —— ——
Tiếng kêu gọi du dương không biết từ đâu vọng tới.
Một loạt tiếng đàn trầm bổng vang lên.
Giọng nữ thắm thiết hát vang, ngân nga phiêu đãng.
Bỗng nhiên, nhịp trống lao vào.
Tùng! Tùng! Tùng!
Thùng thùng keng! Thùng thùng keng!
Kèn lệnh rung trời ——
Tu —— —— —— Tút —— —— ——
Có người đang gầm thét: "A u a u a u a u!"
Một giọng hát trầm bổng trùng kích vang lên.
Lũ xương khô nâng cao bộ xương, khép hai tay lại giơ lên cao cao, vặn vẹo vòng eo và xương chậu.
Tế Vũ, lên!
Cố Thanh Sơn phối hợp với âm nhạc, hai tay giơ lên và giang ra, vẫy tay với đám vong linh đang mãnh liệt vọt tới ở phía trước.
Ào ào ào ào ào ào ——
Đám vong linh đang lao tới công kích bị cái vẫy tay này của hắn khiến cho bỏ xuống tất cả binh khí ngay. Chúng lăn xuống mặt đất, bắp thịt lông tóc lớp da toàn thân tan rã ra, chỉ còn lại xương khô.
Bọn chúng quỳ trên mặt đất, không ngừng dập đầu sám hối.
Ánh mắt Cố Thanh Sơn quắc lên, quát: "Chuyển biến!"
Trong hư không trước mắt hắn, từng hàng từng hàng chữ nhắc nhở hiện lên tới tấp.
[Ngài là Tế Chủ của Tử Đấu Vũ.]
[Ngài nắm giữ thành thạo sức mạnh của thế giới quy chúc.]
[Ngài đang chuyển hóa thế giới quy chúc của những vong linh bị ngài chỉ định kia.]
[Tất cả vong linh bị chỉ định đang chuyển thành Lục Đạo quy chúc.]
Cố Thanh Sơn nhếch miệng cười một tiếng.
Một cây quyền trượng đen nhánh bị hắn tiện tay cắm phập xuống mặt đất bên cạnh.
Trên đỉnh quyền trượng, hốc mắt của Độc Giác Quỷ Vương phát ra một ánh hào quang màu đỏ thẫm.
"Mập mạp chết bầm, tới phiên ngươi đó!"
Cố Thanh Sơn nhảy tap dance một đoạn rồi thấp giọng gọi.
Mập mạp chết bầm giơ cái bảng "..." đứng ở phía sau, đôi mắt mở tròn, trong phút chốc còn chưa kịp phản ứng.
"Mập!" Cố Thanh Sơn quát.
Tên mập lúc này mới như tỉnh từ cơn mộng. Hắn ta vứt bảng hiệu xuống, cười to nói: "Quả nhiên là người mà Long Tổ nhìn trúng, quả nhiên không phải tầm thường mà."
Một luồng khí màu xám đậm tản ra từ trên người hắn ta.
Oanh!
Tên mập chết bầm phóng lên trời, hóa thành một con rồng khổng lồ dài vài trăm mét trên trời cao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận