Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2439. Tử thần kêu gọi (2)


Đánh dấu

Bên trong Tháp Miếu bỗng nhiên rơi vào yên tĩnh.
Trên mặt mọi người đều có mấy phần biểu cảm không nói ra được.
"Tình hình rất quỷ dị. . . Nếu như ngươi đến chiến trường thêm mấy lần thì sẽ rõ ràng hơn. . ." Người đàn ông mang song đao hậm hực nói.
Tâm niệm của Cố Thanh Sơn khẽ động, hắn lên tiếng: "Vô số những kẻ tồn tại trong hư không đều mơ ước Lục Đạo Luân Hồi của chúng ta, cho nên quái vật của vùng hư không này cũng có ý tưởng này hay sao?"
"Ngươi có thể cân nhắc đến ý đồ của bọn chúng trước tiên, là phương thức phân tích chính xác, nhưng ta không thể không nói cho ngươi biết, bọn chúng càng muốn Lục Đạo Luân Hồi triệt để hủy diệt hơn." Luân Hồi Điện Chủ nói.
Lần này Cố Thanh Sơn thật sự có chút bất ngờ.
Cho tới bây giờ đều luôn có người đang ngấp nghé thèm muốn Lục Đạo.
Mà những kẻ của vùng hư không này lại muốn triệt để hủy diệt Lục Đạo.
Trước mắt hắn bỗng nhiên hiển hiện một hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi:
[Đối phương không phải tận thế.]
"Không phải tận thế còn chơi trò hủy diệt sao?" Cố Thanh Sơn lặng lẽ hỏi.
"Tận thế khiến cho hết thảy quy về hỗn độn, đạt thành vĩnh diệt, mà những kẻ trong vùng hư không này ;lại có ý đồ riêng của bọn chúng." Danh sách đáp lại.
Cố Thanh Sơn nhìn lướt mọi người một cái.
Như bọn họ đã nói, bí mật liên quan tới Lục Đạo Luân Hồi thật sự quá nhiều.
Không biết cũng không sao, cứ xông thẳng qua, đánh thắng là được.
Phi Nguyệt bỗng nhiên nói xen vào: "Tử Thần, trong cuộc chiến trước đó Hoàng Tuyền thất bại thảm hại, là bởi vì nguồn nhân lực vẫn luôn không được bổ sung, từ sau khi ngươi tới, phát minh phương pháp trở về địa ngục, chúng ta đã có thể thở phào được một hơi. . ."
Cố Thanh Sơn nghe ra hàm ý trong lời nói, chậm rãi đứng lên, nói: "Các vị hãy yên tâm, ta sẽ đi thả tất cả những kẻ ngủ say trong dòng sông Tử Vong ra, tham dự vào lần chiến tranh này."
Tất cả mọi người toát ra vẻ mặt vui vẻ.
Dòng sông Sinh Tử là một hệ thống thế giới hoàn chỉnh.
Hàng tỷ năm qua, những người ngủ say trong dòng sông Tử Vong đã không cách nào tính toán được.
Nếu như toàn bộ những người ngủ say trong dòng sông Tử Vong tỉnh lại ——
Hoàng Tuyền tạm thời sẽ bình yên, không cần lo sợ nữa!
Cả đám người bọn họ cũng không cần khổ cực đến mức vẫn luôn nỗ lực chèo chống nơi tiền tuyến.
Cố Thanh Sơn nhìn mặt mà nói chuyện, cảm thấy đã hiểu được.
Thì ra là thế.
Đối với sự gia nhập của mình, quy cách sẽ cao như vậy, Thần Chủ cũng tự mình ra tay rèn đúc Trường kiếm, thật sự là vì mình xuất hiện quá kịp thời rồi.
"Tử Thần, ngươi có cần giúp đỡ gì hay không?" Cô gái xương trắng hỏi.
"Không cần giúp đỡ, nhưng thức tỉnh tất cả người chết là một công trình to lớn, ta hi vọng không nên bị người khác quấy rầy." Cố Thanh Sơn nói.
Cô gái xương trắng vuốt cằm, nói: "Đây là đại sự quan trọng nhất hiện giờ, các vị chính thần, các ngươi dừng lại ở bên ngoài địa ngục, bảo vệ cho Tử Thần, Tử Thần có thể mang hai vị Thiên Thần địa ngục là câu hồn đoạt mệnh cùng nhau lên đường, đi đánh thức những người đã khuất."
Tất cả mọi người đứng dậy ôm quyền, nói: "Vâng!"
. . .
Cố Thanh Sơn đứng trong hư không, nhìn qua dòng sông Tử Vong dưới chân.
Tiểu Lang và Lưu Ly phân biệt đứng hai bên trái phải của hắn.
Tiểu Lang nói: "Vừa rồi thái độ của những chính thần kia thật sự quá khách khí —— ta chưa từng thấy bọn họ thân thiết nhiệt tình như vậy với kẻ nào ngoài Thần Chủ cả."
Lưu Ly đắc ý nói: "Đương nhiên, tử thần của chúng ta hiện tại phải ra tay cứu viện mà, chẳng khác gì là cứu được bọn họ, như thế vẫn chưa đủ để bọn họ khách khí hay sao?"
"Hừ, địa ngục chúng ta cũng có chính thần của mình rồi." Tiểu Lang hé miệng cười nói.
Đôi mắt Lưu Ly lộ ra vẻ ước mơ, nói: "Nhưng mà cũng quá đúng lúc luôn, câu hồn đoạt mệnh chúng ta đã thăng cấp lên làm Thiên Thần, mà Tử Thần là chính thần, ba thần chức cơ bản nhất của địa ngục đã được lập rồi, về sau địa ngục sẽ càng ngày càng cường thịnh!"
Cố Thanh Sơn có chút bất đắc dĩ, lại hơi thấy buồn cười.
Hai cô gáu này đều đắc ý dào dạt, hiển nhiên đã sớm coi hắn thành người một nhà.
"Càng nổi bật thì càng phải hết sức cẩn thận." Cố Thanh Sơn dặn dò.
Hai cô gái đều ừ một tiếng, hiển nhiên cũng nghe lọt được.
Cố Thanh Sơn yên lặng niệm chú.
Ngọn lửa hắc ám vô tận toả ra từ trên người hắn, bay lên không trung, ngưng tụ thành một con rồng khổng lồ hắc ám.
Tiểu Lang hiếu kỳ hỏi: "Bản thể của ngươi là một con rồng sao?"
"Đúng vậy." Cố Thanh Sơn nói.
Cũng hết cách, thi triển chú ngữ đánh thức người chết, Tử Thần nhất định phải hiện ra bản thể của mình, cho nên hình thái Ma Long của hắn đã bị hai cô gái này nhìn thấy.
Tiểu Lang cẩn thận mà cảm ứng, nói khẽ: "Hình như không chỉ là rồng —— "
"Suỵt, đó là bí mật, các ngươi có thể giữ bí mật này cho ta hay ko?" Cố Thanh Sơn nói nhỏ.
Hai cô gái cùng gật đầu.
—— Kỳ thật bí mật này nói ra cũng không có gì, nhưng Cố Thanh Sơn vẫn theo bản năng không muốn để nhiều người biết về thông tin của mình quá.
"Hiện tại bắt đầu!"
Cố Thanh Sơn khẽ quát một tiếng, sau đó biến mất ngay tại chỗ.
Trên bầu trời, con rồng đen ngưng tụ từ ngọn lửa kia lập tức tỉnh lại.
Nó lao xuống phía dưới, lơ lửng trên dòng sông Tử Vong.
"Tỉnh dậy đi. . . Đây là mệnh lệnh của tử thần. . ."
Rồng đen trầm thấp mà niệm chú ngữ.
Dòng sông Tử Vong ngừng chảy, dòng sông vô biên vô tận rơi vào tĩnh mịch.
"Mau nhìn kìa!" Tiểu Lang nói nhỏ.
Chỉ thấy sâu trong lòng dòng sông Tử Vong thâm trầm âm u, sáng lên một thứ ánh sáng mờ nhạt.
Càng nhiều ánh sáng u ám đang lần lượt xuất hiện. toàn bộ dòng sông Tử Vong như một dãy Ngân Hà, bị vô số ánh sao mênh mông thắp sáng.
Chỉ là so sánh với dãy Ngân Hà thì những nguồn sáng này có thêm một chút cảm giác âm lãnh rét lạnh.
Lưu Ly phóng tầm mắt nhìn tới, nhịn không được mà nói: "Đó là cái gì. . ."
"Là con mắt. . . Bọn chúng đều đã tỉnh dậy. . ."
Tiểu Lang tràn đầy rung động mà thì thào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận