Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2086. Sư đồ Bách Hoa


Đánh dấu
“Kỳ lạ chỗ nào?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Không biết, ta luôn cảm thấy hắn có tâm sự gì đó.” Triệu Cửu Hiên nói.
Cố Thanh Sơn im lặng, không tiếp lời nữa.
Hắn vẫn đang nghĩ đến chuyện mới vừa rồi.
Sở dĩ tận thế cất giấu mảnh vỡ thế giới là có hai khả năng.
Một là nó có bí mật mà người khác không cách nào biết được, nhất định phải giấu giếm tận thế Thời Gian để cất giữ mảnh vỡ thế giới.
Khả năng thứ hai, là nó bị hãm hại.
Giả sử là khả năng thứ nhất, vậy nếu nó bị xóa bỏ thì bất luận kẻ nào cũng không thể biết được đáp án.
Nhưng nếu là khả năng thứ hai thì sao?
Giả sử nó bị hãm hại, vậy rốt cuộc ai lại đi hãm hại một tu sĩ ác quỷ do tận thế nhập vào?
Toàn thân Cố Thanh Sơn chấn động, trong lòng bỗng sáng tỏ thông suốt.
Đáp án đã rõ ràng...
Là sư tôn, Tạ Đạo Linh!
Tạ Đạo Linh sở hữu thần thông trộm đồ, không cần hỏi vẫn có thể tiện tay lấy đi đồ từ trên người những kẻ khác, toàn bộ quá trình thần không biết quỷ không hay.
Trong trí nhớ của hắn, dường như sư tôn chưa một lần thất bại.
Đã như vậy, hắn không ngại nghĩ theo hướng ngược lại... Sư tôn muốn đặt một vài thứ lên người kẻ khác cũng rất dễ dàng.
Nếu như... Mảnh vỡ Lục Đạo là do người bỏ lên trên người của kẻ bị nhập hồn...
Cố Thanh Sơn thoáng ngẫm nghĩ.
Nếu đó là bàn tay của sư tôn thì rất có thể người muốn biểu đạt bốn chuyện.
Thứ nhất, sư tôn đã tới!
Thứ hai, người có thể phân biệt chính xác trong đám tu sĩ ác quỷ, kẻ nào bị tận thế nhập vào.
Thứ ba, người có thể giấu giếm được tận thế Thời Gian, đặt một vài vật gì đó ở trên người tận thế khác, điều này chứng tỏ lúc nào sư tôn cũng có thể đánh chết đám tận thế ấy.
Thứ tư...
Ý nghĩ của hắn nhoáng qua.
Cố Thanh Sơn bỗng nhảy ra khỏi suối nước nóng, khi người còn đang ở giữa không trung đã mặc xong quần áo của tu sĩ ác quỷ, sau đó nhấc chân đi ra ngoài.
“Này, Sở Phong, ngươi đi đâu vậy?” Triệu Cửu Hiên ở phía sau lớn tiếng gọi theo.
“Ngâm nước lâu rồi, ta đi tiểu, thuận tiện đi dạo một vòng.” Cố Thanh Sơn nói.
“Cẩn thận đấy, trong Quỷ Miếu có rất nhiều chỗ không thể tới.” Triệu Cửu Hiên dặn dò.
Cố Thanh Sơn bật cười: “Cái tên nhà ngươi ấy, lần đầu tiên tới Quỷ Miếu chính là ta dẫn ngươi đi, giờ lại quay sang nói ta.”
Triệu Cửu Hiên cũng cười ha hả rồi ngượng ngùng ẩn mình vào trong nước.
Cố Thanh Sơn gõ trên vách tường một cái, mở cửa dẫn vào suối nước nóng rồi đi ra ngoài một mình.
Hắn đứng trên con đường cạnh đó, đặt tay trên túi trữ vật, từ từ thu dọn lại.
Trong túi trữ vật, tất cả vật phẩm không liên quan đều bị hắn để ở một góc.
Ở chính giữa không gian túi là ngọc giản công pháp của Bách Hoa tông, đủ các loại phụ kiện trang sức, linh thực, trận bàn…
“Không được, đống này có hơi lộn xộn, sư tôn nhìn vào sẽ không thích.”
Trong lòng Cố Thanh Sơn thầm nghĩ rồi lại dọn dẹp mấy thứ kia một lần nữa, trình bày thật chỉnh tề, tạo thành một hình chữ nhật.
Thứ tư chính là, sợ rằng sư tôn đã tính tới chuyện mình đến đây. Vì để không lỡ tay hại nhầm mình, hơn nữa là để có thể liên hệ với mình, người nhất định sẽ dùng phép loại suy để xác định rốt cuộc mình giả trang thành tu sĩ ác quỷ nào.
Tận thế Thời Gian và rất nhiều tận thế đang bao vây xung quanh, nên căn bản là mình không thể nào tiếp cận sư tôn được.
Song, sư tôn lại có thể tới tìm mình.
Người đã thể hiện ra một việc...
Tận thế Thời Gian không thể nhận ra thuật Lấy Không Cần Hỏi của người.
Thế thì hai người vẫn có thể kết nối liên lạc!
Cố Thanh Sơn hít sâu một hơi, dần dần bình tĩnh lại.
Hắn xác nhận lại một lần nữa là túi trữ vật đã được sửa soạn xong hết, bấy giờ mới bước đi về phía trước.
Lúc này đã gần đến giữa trưa, người lui tới trong Quỷ Miếu dần thưa đi, trên đường chỉ có vẻn vẹn vài người.
Trước mặt là một gã Quỷ Hùng đang đi tới, dẫn theo bốn tên thủ hạ.
Cố Thanh Sơn đỡ lấy mặt nạ ác quỷ lên mặt, dựa vào tường để nhường đường, chắp tay hành lễ nói:
“Bái kiến đại nhân.”
Quỷ Hùng kia cũng không thèm nhìn hắn, cứ thế đi thẳng qua.
Cố Thanh Sơn vẫn duy trì phong thái hành lễ, khi đối phương đi qua, hắn mới buông hai tay xuống.
Hắn đi dọc theo đường, bước không nhanh không chậm.
Trên đường đi hắn tình cờ gặp không ít người hầu, chấp sự, Quỷ Tướng, Quỷ Hùng, hắn đều cẩn thận lui qua một bên, nhường đường cho đối phương.
Cố Thanh Sơn cứ đi mãi, dường như chỉ tới tới lui lui lung tung không có mục đích.
Trong tuyến thời gian bình thường, lúc này mình vừa mới xuất hiện ở thế giới Ác Quỷ.
Ma Long sẽ đi tìm mình, sau đó hai người đánh nhau một trận.
Tiếp theo, Ma Long lại tốn mấy canh giờ đi bắt Thương Vô Chương.
Sau đó mình giả trang thành Thương Vô Chương, cùng hắn ta tiến vào Quỷ Miếu.
Tổng cộng lại cũng phải tốn khoảng chừng nửa ngày.
Hy vọng trong vòng nửa ngày này, sư tôn có thể phát hiện ra mình.
Mình còn phải nghĩ cách để làm rõ xem rốt cuộc chuyện của Ma Long là thế nào.
Đang nghĩ ngợi thì bỗng nhiên một giọng nói vang lên bên tai hắn:
“Đoạt Linh Bất Hủ, ngươi đang làm gì?”
Đây là âm thanh của tận thế Thời Gian!
Nó quả nhiên đang chú ý tới toàn bộ tình hình trong Quỷ Miếu.
Bước chân Cố Thanh Sơn hơi dừng lại rồi tiếp tục đi về phía trước, đồng thời đáp: “Thấu hiểu ưu điểm cùng nhược điểm của nền văn minh này, thuận tiện nhìn xem có tồn tại nào khả nghi hay không. Quan sát địa hình nơi này và thuật pháp phòng ngự có hình dạng gì, tiện thể hiểu rõ ràng toàn bộ kiến trúc bố cục ở nơi này.”
“Tại sao lại phải làm những thứ này?” Tận thế Thời Gian hỏi.
“Bởi vì người mà chúng ta muốn vây giết có vẻ rất mạnh, chúng ta chuẩn bị nhiều hơn một chút thì cũng chắc chắn hơn được một chút.” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn lùi lại sang bên đường một lần nữa, chắp tay hành lễ với một vị Quỷ Tướng đi ngang qua.
Quỷ Tướng kia hơi gật đầu coi như chào hỏi, rồi nhanh chóng nghênh ngang bước đi.
Tận thế Thời Gian lại nói: “Ngươi kiến nghị để phần lớn tận thế lựa chọn người có quyền cao chức trọng, mà ngươi thì lại bám vào trên cơ thể của một tùy tùng.”
Cố Thanh Sơn thuận miệng nói: “Ngươi bảo một vài tận thế như ta đây quan sát chúng sinh tỉ mỉ, nhưng bọn họ không làm được, thế thì chi bằng để bọn họ nắm quyền, ít ra còn tạo được một chút tác dụng.”
Tận thế Thời Gian trầm mặc trong khoảnh khắc rồi khen: “Quả nhiên là tận thế danh sách biến dị, độ tỉ mỉ hoàn toàn không phải là thứ mà các tận thế bình thường khác đuổi kịp.”
Rồi ý niệm của nó biến mất.
Cố Thanh Sơn mỉm cười, tiếp tục chậm rãi đi trên đường.
Hai phút sau, nơi mà Cố Thanh Sơn có thể đi trong Quỷ Miếu, hắn đều đã đi một lượt, cũng gặp vô số tu sĩ ác quỷ.
Trong lúc này, tận thế Thời Gian lại đến xem xét hắn hai lần, sau đó không còn tới nữa.
Cố Thanh Sơn đi mấy vòng, cuối cùng quay về con đường đầu tiên.
Bỗng nhiên, đối diện có hai hàng tu sĩ ác quỷ thật dài đi tới.
Hắn chỉ thấy được những tu sĩ ác quỷ này rất uy nghiêm, hành động có trật tự, mỗi bên tay đều đang cầm bảo vật, đi tới hướng đại điện trong Quỷ Miếu.
Reneedol đang ở nơi đó.
Những ác quỷ này chuyên phụ trách hầu hạ Reneedol.
Cố Thanh Sơn và ác quỷ khác liền yên lặng lui qua ven đường.
Hai hàng ác quỷ này đi qua, tất cả mới khôi phục bình thường lại.
Cố Thanh Sơn đi về phía trước.
Bỗng nhiên, chân mày hắn hơi động, ngay sau đó đã bình thường trở lại.
Có mặt nạ ác quỷ che đậy, nên bất kể kẻ nào cũng không thể phát hiện ra vẻ mặt biến hóa rất nhỏ này của hắn.
Chẳng biết từ lúc nào, ngọc giản công pháp của Bách Hoa tông kia đặt ở ngay chính giữa túi trữ vật đã không thấy đâu.
Cố Thanh Sơn dùng thần niệm tìm tòi, nhìn quét vào chỗ trống nhỏ trong túi đựng đồ.
Không thấy ngọc giản công pháp đâu!
Ngọc giản công pháp tựa như ngọn núi ấy vậy mà lại bị người ta khẽ khàng lấy đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận