Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2294. Ký sinh (1)


Đánh dấu

"Tôi chỉ có thể giữ lại một loại năng lực cho người được triệu hoán, cô giữ lại năng lực gì?" Cố Thanh Sơn hỏi. "Đương nhiên là loại năng lực chiến đấu—— Ngày xưa anh cứu vớt vận mệnh của tôi, tự nhiên tôi phải tới giúp anh, nhưng mà trước lúc đó, có một số việc vẫn phải nói cho anh biết." Cô gái nói ngắn gọn. Hào quang dần dần nhạt đi, cánh cổng đỏ tươi dùng để triệu hồi đã biến mất khỏi hư không. Cô gái nọ dừng bước, đứng lại trước mặt Cố Thanh Sơn. —— Nàng là Dạ Như Hi. Thần Chích đặc thù thuộc về trận doanh Hỗn Loạn, người báo sáng kết thúc tận thế. Nàng đã tới thế giới này rồi!
Trong sơn cốc. Cố Thanh Sơn nói: "Kỳ thật ta cũng có chuyện muốn hỏi cô." "Vậy anh hỏi trước đi." Dạ Như Hi cười nói. "Lúc ấy vì mang tất cả mọi người chạy trốn, Trật Tự chỉ có thể khiến cho những người gia trì rơi vào trạng thái ngủ say —— Cô cũng đã ngủ say hay sao?" Cố Thanh Sơn hỏi. "Tôi không có, đây chính là chuyện tôi muốn nói với anh." Dạ Như Hi nói. "Vì sao lại như vậy?"
"Bởi vì tôi vốn là Thần Chích Hỗn Loạn, trên người tôi tràn đầy sức mạnh của sự Hỗn Loạn, gia trì Trật Tự chỉ là thích ứng tạm thời mà thôi." Cố Thanh Sơn nghe vậy, trầm ngâm nói: "Tất cả Người Chờ Đợi thuộc trận doanh Trật Tự, đều trốn theo tôi vào nơi này, những Người Chờ Đợi phía Hỗn Loạn thì sao?" Gương mặt Dạ Như Hi toát ra nét phức tạp. Nàng như đột nhiên trải qua quá nhiều chuyện, trong lòng trăm mối ngỗn ngang, lại không biết nên mở miệng như thế nào. Cố Thanh Sơn dứt khoát buông lỏng chút, đưa một bình rượu tới. "Muốn uống một chút hay không?" "Được." Dạ Như Hi rót từng ngụm từng ngụm rượu vào miệng mình. "Đừng uống vội như vậy." Cố Thanh Sơn khuyên nhủ. "Không có gì, tôi muốn uống." Dạ Như Hi hơi ngửa đầu, ừng ực ừng ực uống cạn một bình rượu. Cố Thanh Sơn lẳng lặng nhìn nàng. Cô gái này đã nhận lấy sức mạnh quá mức cường đại, nàng vẫn luôn được Hỗn Loạn coi như trân bảo, trong trận chiến đăng thần của Hỗn Loạn, nàng là nhân vật hết sức quan trọng. Lúc ấy bất kể là Linh Hồn Tiêm Khiếu Giả hay Cố Thanh Sơn, đều phải tìm tới nàng, bảo vệ nàng. Hỗn Loạn căn cứ sự nỗ lực của hai bên để bình phán kết quả của trận chiến đăng thần. Nàng muốn nói với mình cái gì? Đang nghĩ ngợi, chỉ nghe Dạ Như Hi hỏi: "Còn rượu không?" ". . . Còn." Cố Thanh Sơn nói. "Lại cho tôi một bình nào." "Được." Cố Thanh Sơn lại đưa một bình tới. —— Những bình rượu này là hàng dự trữ của Tiểu Lâu, đều là loại thượng đẳng, lúc đầu Cố Thanh Sơn chuẩn bị để dành chậm rãi uống, nhưng bây giờ đành phải lấy ra. Dạ Như Hi lại uống hết một bình, nói với Cố Thanh Sơn: "Lại cho tôi một bình." "Cô cứ thế thì sẽ say mất thôi." Cố Thanh Sơn nói. "Một bình cuối cùng." ". . . Tốt thôi." Dạ Như Hi lại lấy được một bình rượu. Lần này nàng không uống quá nhanh, chỉ uống từng ngụm nhỏ từng ngụm nhỏ. "Hiện tại tôi có thể nói, cũng có chút dũng khí để nói." Dạ Như Hi nói. Có dũng khí —— nói cách khác, trước đó không có dũng khí. Nàng đang sợ cái gì. Cố Thanh Sơn thầm nghĩ, trên mặt lại nở nụ cười, hắn nói: "Nói đi, tôi đang nghe." ". . . Cố Thanh Sơn, anh cứu vớt nhiều thế giới, nhiều người như vậy, gặp qua vô số nguy hiểm, ngươi có từng gặp qua chuyện như thế này hay chưa." Dạ Như Hi nói. "Chuyện gì?" Cố Thanh Sơn hỏi. "—— Anh vốn nghĩ điều mình làm là đúng, nhưng đột nhiên có một ngày, anh lại phát hiện thế giới quá lớn, mà anh chỉ là một con kiến —— Đối với thế giới mà nói, anh chỉ là như hạt bụi nhỏ, một thứ tầm thường chả có nghĩa lý gì." Dạ Như Hi tiếp tục nói: "Trong tâm trí anh, ranh giới giữa đúng và sai đã trở nên mơ hồ, một vài chuyện trước kia vẫn luôn kiên trì, chờ qua một thời gian anh nhìn lại, đột nhiên phát hiện những chuyện đó đều hết sức buồn cười, thậm chí anh phát hiện mình vẫn luôn là người sai lầm." Cố Thanh Sơn không ngờ nàng có thể nói như vậy, hắn suy nghĩ rồi nói: "Hư không vô tận, thế giới có vô số, nhận thức của chúng sinh đối với mọi thứ vốn cực kỳ có hạn, tôi không biết cô đang chỉ phương diện nào nữa?" Dạ Như Hi lặng yên lại, nhẹ giọng lên tiếng: "Những Người Chờ Đợi của trận doanh Hỗn Loạn đều đã chết." "Cái gì?" Cố Thanh Sơn giật mình. "Đúng vậy, vào lúc anh và phân thân của Thiên Đế giao chiến dưới đáy Vực Sâu Vĩnh Hằng, toàn bộ dòng chảy hỗn loạn của hư không đều bị kinh động, những Người Chờ Đợi thuộc trận doanh Hỗn Loạn cũng tỉnh lại hết." Dạ Như Hi nói. "Sau đó thì sao?" Cố Thanh Sơn hỏi. "Bọn họ đều đã vô cùng suy yếu, lại không giống Người Chờ Đợi của bên trận doanh Trật Tự, có nữ sĩ Hắc Hải trợ giúp khôi phục thực lực, họ càng không bằng lòng gia cố lại Trật Tự —— Bọn họ và Trật Tự vốn không đội trời chung." Dạ Như Hi nói. "Bọn họ đều tự sát?" Cố Thanh Sơn hỏi. Dạ Như Hi nói: "Bọn họ thấy tận thế sắp tới, cũng không còn cách nào may mắn thoát khỏi, họ dồn hết tri thức và chút sức mạnh ít ỏi còn lại cho tôi, thúc giục tôi đi theo đại đội cùng chạy nạn —— Tôi không biết sau đó bọn họ ra sao, nhưng tận thế đang vây công mảnh dòng chảy hỗn loạn của hư không kia, bên trong cánh cửa thế giới không có chỗ nào để trốn —— " "Cho nên bọn họ tuyệt đối không có hi vọng nào trốn thoát" Cố Thanh Sơn lẩm bẩm. Dạ Như Hi khẽ gật đầu. Hai người rơi vào trầm mặc. Cố Thanh Sơn cười hỏi: "Lúc cô chạy trốn, trên người đã gia trì Trật Tự nào?" Dạ Như Hi nhìn thật sâu vào hắn, nói ra: "Thiếu nữ ma pháp Chư Giới Tận Thế Online." Cố Thanh Sơn gật gật đầu. Hắn suy nghĩ một hồi, khuyên nhủ: "Người Chờ Đợi phe Hỗn Loạn theo chủ trương diệt sạch chúng sinh, lấy hủy diệt để lừa gạt tận thế." "Đúng vậy." Dạ Như Hi đồng ý mà nói. "Sức mạnh của Hỗn Loạn quá mức khổng lồ, triệt để hủy diệt nhân sinh của cô." Cố Thanh Sơn nói. "Không sai." Dạ Như Hi đáp. "Cứ việc cuối cùng bọn họ đều hy sinh, nhưng sức mạnh và tri thức của họ đã truyền hết cho cô, cho nên trong lòng cô có chút cảm kích bọn họ, cũng bởi vì cái chết của họ mà khổ sở?" Cố Thanh Sơn hỏi lại. "Không, tôi chỉ cảm thấy tuyệt vọng, " Dạ Như Hi nói tiếp: "Trên thực tế, sau khi tôi kế thừa một chút tri thức của họ, mới phát hiện Trật Tự chính là tận thế." "Đúng vậy." Cố Thanh Sơn thừa nhận. "Cho dù cường đại như Người Chờ Đợi, cũng chỉ có thể phân thành hai phái, một phái ý đồ bắt chước tận thế, một phái khác suốt ngày nghĩ đến chuyện dùng hủy diệt để lừa gạt tận thế —— Nói cho cùng, bọn họ cũng không có cách nào chiến thắng tận thế." Dạ Như Hi nói. Trên mặt nàng tràn đầy vẻ thảm đạm, phảng phất triệt để đã mất đi đấu chí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận