Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1964. Thời Gian Eo Hẹp (1)


Đánh dấu
Cố Thanh Sơn không nhịn được mà hỏi: "Vậy, ta nên làm cái gì bây giờ?"
Để mọi chuyện trở về như quỹ tích ban đầu, đó cũng là mục tiêu của Cố Thanh Sơn, cũng là điều kiện để hắn có được Phong Ấn Chương thứ sáu.
Thế nhưng hiện tại Reneedol lại đang căm hận Đại Ca, thực lực cũng mạnh mẽ chưa từng có, cục diện trước mắt đã là không chết không thôi rồi.
Nàng ta còn triệu hoán vài con quái vật khủng bố ở trong hư không, và có thể điều khiển tận thế.
Trước mắt, cả hai bên đang chiến đấu rất kịch liệt.
Trong cục diện này, làm thế nào để mọi chuyện trở về quỹ tích ban đầu chứ?
Thi thể khổng lồ nói. "Phần lớn lực lượng của ta đều đang sử dụng để giam cầm hư không xung quanh Cánh cửa thế giới, không thể giúp đỡ ngươi bao nhiêu nữa cả..."
"Cố Thanh Sơn, ngươi chỉ còn lại ba phút cuối cùng."
"Ba phút nữa, nếu như mọi chuyện vẫn không thể trở về quỹ tích lịch sử ban đầu, thì mọi chuyện đều kết thúc!"
Ba phút!
Ba phút thì có thể làm cái gì?
Nếu không cần quan tâm tới chuyện ở chỗ Cánh cửa thế giới, thì nơi mấu chốt nhất là trong thế giới băng tuyết kia.
Dựa theo quỹ tích của lịch sử ban đầu thì Reneedol và Đại Ca cùng nhau tạo dựng lại huy hoàng của Vạn Thần điện, thành lập nên thời đại mới. Thế nhưng hiện tại tình cảm của cả hai người đã rạn nứt, cho nên chuyện này là không thể nào.
Hơn nữa, bọn quái vật hư không khủng bố vẫn luôn mơ ước lực lượng của cái xác bị phong ấn kia đã tới được thế giới bị phong ấn này.
Phải làm cách nào mới có thể để thế giới trở về với quỹ tích ban đầu?
Cố Thanh Sơn suy nghĩ cực nhanh, rồi chợt nhớ tới một người.
Vua của vạn thần.
Nữ thần Vận Mệnh - Laques.
"Để đảm bảo mọi thứ an toàn, ta sẽ giấu thần khí vận mệnh mạnh nhất ở tương lai, giấu tại thời đại có cơ hội chiến thắng kẻ địch. Khi thời điểm đó tới, ngươi sẽ cảm nhận được vị trí của thần khí vận mệnh."
Trong manh mối tại Thánh điện bí ẩn, nàng ta để lại những lời nói này.
Laques tự xưng là thần linh đầu tiên, cũng là vua của tất cả thần linh, là người thấy rõ vận mệnh nhất. Lời tiên đoán mà nàng ta thấy được sau khi hấp thu tất cả lực lượng của tám ngàn thần linh sắp chết vẫn luôn lưu giữ trong lòng Cố Thanh Sơn.
Mà cái thần khí vận mệnh kia vẫn chưa từng xuất hiện. Nói cách khác, theo vận mệnh thì hiện tại không phải là lúc có thể chiến thắng Reneedol.
"Cố Thanh Sơn, ngươi đã chuẩn bị xong chưa? Thời gian còn lại không nhiều lắm." Giọng nói của thi thể khổng lồ vang lên.
Cố Thanh Sơn sực tỉnh lại, rồi nói: "Ngươi có thể giúp ta tới trình độ nào?"
"Cố Thanh Sơn, ta chỉ có thể giúp ngươi làm một vài chuyện nhỏ nhặt mà thôi. Phần lớn thực lực của ta đang dùng để kéo dài thời gian xung quanh Cánh cửa thế giới. Người Chờ Đợi, mảnh vỡ chính của Lục Đạo, tận thế vô tận… Giờ chưa phải là lúc để chúng tiến vào!"
Thi thể khổng lồ thở dài rồi nói.
Cố Thanh Sơn chộp vào hư không, rút một thanh kiếm dài nhỏ ra.
"Ngươi có thể làm cho ta hai chuyện không? Đầu tiên, ngươi có thể cho ta mượn khí tức của ngươi sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Ý ngươi là... khí thế?" Thi thể khổng lồ nói với vẻ khó hiểu.
"Đúng, những chuyện sau đó ta phải làm không thể để những kẻ khác quấy rầy được, cho nên ta cần dùng cách cáo mượn oai hùm, mượn khí thế nguy hiểm đặc biệt của ngươi, làm cho kẻ khác thấy một lần là sợ." Cố Thanh Sơn nói.
"Chuyện nhỏ mà thôi, làm như thế cũng rất dễ dàng, nếu đích thân ta ra tay thì kẻ khác không cách nào nhìn ra sơ hở gì... Thế nhưng ngươi hãy nhớ kỹ, lực lượng của ngươi cũng không bởi vậy mà tăng lên." Thi thể khổng lồ thở dài rồi nói.
"Không cần thực lực, chỉ cần là khí tức kinh khủng của ngươi là được rồi." Cố Thanh Sơn nói.
Một miếng vảy từ trên người Thi thể khổng lồ bay ra ngoài, bay vòng quanh Cố Thanh Sơn một vòng rồi lại bay trở về.
Khí thế trên người Cố Thanh Sơn bỗng nhiên bùng lên.
Một loại khí tức hung ác vượt quá tưởng tượng từ trên người hắn tỏa ra, giống như sóng khí vậy, tỏa về bốn phương tám hướng.
Ngay cả những bộ xương màu đen xung quanh đó cũng hơi cứng lại.
Cố Thanh Sơn cảm nhận được khí thế trên người thì khá hài lòng.
"Rất tốt, ngươi có thể giúp ta một việc nhỏ còn lại hay không?" Hắn hỏi.
"Cái gì?" Thi thể khổng lồ hỏi.
"Làm cho thanh kiếm này tỉnh lại."
Cố Thanh Sơn rút Thiên kiếm ra, đưa tới trước mặt Thi thể khổng lồ.
Thi thể khổng lồ nhắc nhở: "Ta có thể đưa số lực lượng cuối cùng của ta cho nó, để nó có thể tỉnh lại ngay lập tức, nhưng ngươi phải biết rằng thanh kiếm này của ngươi cũng không thể đảo ngược mọi thứ. Trong khoảnh khắc cực kỳ quan trọng này, ngay cả ta đều không thể làm được tới mức đó."
"Ta biết, hãy làm cho nàng ấy tỉnh dậy, còn lại thì hãy giao cho ta đi." Cố Thanh Sơn nói.
"Hi vọng ngươi đã biết cách giải quyết mọi thứ rồi." Thi thể khổng lồ nói.
Một miếng vảy màu đen từ trên người nó bong ra, bay tới trước mặt Cố Thanh Sơn rồi hòa nhập vào trong Thiên kiếm.
Ngay sau đó...
Giọng nói của Lạc Băng Ly vang lên: "Hả? Ta đang ở đâu? Chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Địa kiếm trả lời nhanh: "Tình hình hiện tại đang rất căng thẳng, ta sẽ nói cho ngươi đầu đuôi mọi chuyện..."
Rồi giọng nói của hai thanh kiếm đều nhỏ xuống.
"Tất cả lực lượng của ta đã tiêu hao hết, mọi chuyện còn lại giao cho ngươi." Thi thể khổng lồ nói với giọng mệt mỏi.
"Được, tiễn ta trở về đi." Cố Thanh Sơn hít một hơi dài rồi nói.
"Nhớ kỹ, tính từ lúc ngươi trở về thì chỉ còn lại có ba phút, nếu như trong ba phút này ngươi vẫn không thể để mọi thứ trở về quỹ tích ban đầu, mọi thứ đều sẽ bị hủy diệt." Thi thể khổng lồ nói.
Keng!
Một chiếc đồng hồ màu máu xuất hiện trước mặt Cố Thanh Sơn.
"Chú ý, nó sẽ nhắc nhở ngươi còn lại bao nhiêu thời gian, nếu vượt qua thời gian này..." Thi thể khổng lồ nói.
"Tất cả đều tiêu tùng." Cố Thanh Sơn nói.
"Chính xác. Ta sẽ kéo dài thời gian tại Cánh cửa thế giới, còn thế giới đóng băng giao cho ngươi."
"Được, hãy đưa ta về đi!"
Bỗng nhiên, một luồng lực lượng mạnh mẽ xuất hiện phía sau lưng hắn rồi kéo hắn đi.
Cố Thanh Sơn bị kéo ra khỏi cái thế giới âm u này, vượt qua dòng chảy thời không hỗn loạn vô tận với tốc độ cực nhanh, bay về phía thế giới đóng băng.
Chỉ trong chớp mắt, hắn phát hiện mình đã đứng ở trên mặt đất.
Hắn đã trở về thế giới đóng băng và đang đứng bên cạnh Đại Ca.
Khi Đại Ca thấy hắn thì hơi ngẩn người, mà mấy thi thể thần linh phía đối diện cũng ngẩn người ra.
"Hả? Cậu đã chiến thắng quái vật kia rồi sao?" Đại Ca hỏi với giọng ngạc nhiên.
"Thời gian trôi qua bao lâu rồi?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Khoảng mười giây." Đại Ca nói.
Cố Thanh Sơn yên lặng.
Nói cách khác, Thuật pháp Thế Giới của con quái vật vừa rồi lại còn có chức năng làm cho thời gian chậm lại nữa.
Như vậy, nếu như vừa rồi mình bị con quái vật kia giết chết, thế thì quái vật kia sẽ có thể xác định mục tiêu tiếp theo đi vào trong thế giới sòng bạc của nó.
Chỉ trong thời gian cực ngắn, nó có thể liên tục giết chết rất nhiều kẻ địch, vả lại còn có thể làm mãi không ngừng.
Thuật pháp Thế Giới loại nhân quả của nó khủng bố như vậy...
Hoàn toàn có thể nghĩ tới, có được loại pháp thuật này, nó gần như đứng ở vị trí bất bại!
Hành động sai lầm duy nhất của nó chính là lựa chọn một quy tắc chắc chắn phải thua.
Ha ha.
Thằng nhóc đáng thương.
Mấy thi thể thần linh đối diện không nhịn được nữa mà rống lên:
"Không thể nào, ngươi giết chết Kẻ Quy Định Quy Tắc Hư Không sao?"
"Kẻ Quy Định Quy Tắc Hư Không cũng không phải là rác rưởi, ngươi làm gì nó rồi?"
"Rốt cuộc ngươi là ai?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận