Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1752. Thích Khách Cấp Bậc Danh Hiệu


Đánh dấu
Sau khi đặt mua vé xong, cậu ta cất máy truyền tin đi, lúc này mới phát hiện Cố Thanh Sơn đang nhìn cậu ta.
Ngự Quyển nói với giọng ngượng ngùng: "Thật sự không nghĩ tới, chúng ta đã đi rất lâu mà thời gian mới chỉ trôi qua hơn một giờ, vẫn có thời gian chạy về xem buổi hòa nhạc."
Cố Thanh Sơn yên lặng lấy tấm bùa truyền tin của mình ra.
Mặc dù mình có thể sử dụng Sương Mù Giáng Lâm, thế nhưng vào thời điểm này thì vẫn phải thông báo trước mới tốt.
"Tiểu Điệp, là ta, xin hãy thông báo công hội Thích Khách giúp ta."
"Ừm... đã xảy ra rất nhiều chuyện... Cũng may chúng ta vẫn còn sống, xin hãy gọi người của công hội tới đón chúng ta trở về."
.......
Thành Hư Không.
Các đại lão tụ tập tại phủ thành chủ.
Cố Thanh Sơn, Quạ và Ngự Quyển đứng trước mặt mấy người này.
"Cho nên, chân tướng của tận thế dịch bệnh là như vậy đúng không?" Hội trưởng Công hội Thích Khách hỏi.
"Không cần nghi ngờ, sự thật chính là như vậy, khoảnh khắc ba thế giới song song hủy diệt thì ba thế giới Thánh Linh, Quái Vật Tuyệt Chủng lẫn Ôn Dịch dung hợp với nhau, cuối cùng tạo nên thế giới mới." Cố Thanh Sơn nói.
"Không lâu sau, thế giới kia sẽ hoàn thành tiến hóa, các người sẽ thấy nó thôi." Ngự Quyển nói.
Các đại lão nghe xong thì nhìn về phía Quạ.
Quạ nói một cách nghiêm túc: "Khi trước, các người phong tỏa nơi đó là bởi vì sợ tận thế bùng nổ, mà hiện tại nơi đó sắp sinh ra một thế giới mới, cũng không cần phong tỏa lại nữa. Nếu như muốn thì các người có thể tự mình đi tới đó khắc biết, không cần phải hỏi chúng ta."
Hội trưởng Công hội Thợ Săn thở dài, nói: "Chúng ta thật sự là có thể phán đoán thật giả, thế nhưng chuyện này quá lớn, chúng ta vẫn phải hỏi rõ ràng."
"Chuyện này ta đã nói năm lần rồi, hiện tại có thể thả chúng ta đi không? Ta còn phải đi hẹn hò nữa." Quạ nói với giọng khó chịu.
"Ta, ta cũng phải đi xem một buổi hòa nhạc." Ngự Quyển nói.
Các đại lão liếc nhìn nhau.
Đúng lúc này, từ nơi sâu của phủ thành chủ truyền ra một giọng nói:
"Còn có một vấn đề cuối cùng, tại thế giới song song đó, ác quỷ thật sự cướp đi cơ thể sinh linh thế giới Thánh Linh sao?"
"Đúng vậy, trong thế giới song song đó thật sự đã diễn ra chuyện này." Cố Thanh Sơn nói.
Hai người khác cũng gật đầu.
Các đại lão lập tức nghị luận với nhau.
Nếu như chuyện này là thật, như vậy thì năng lực của đám ác quỷ thật làm cho người khác phải lo sợ.
Cố Thanh Sơn âm thầm thở dài.
Hiện tại, hình xăm màu xanh lam trên cổ tay hắn đã bị trơ rồi, hắn đã thử rất nhiều cách rồi mà vẫn không có phản ứng nào cả.
Thế giới mới kia đã tự mình đóng kín.
Chắc phải đợi tới khi thế giới hoàn toàn tiến hóa thì mới có thể liên hệ với mình một lần nữa.
Trong thế giới kia, thật sự là mình còn rất nhiều chuyện chưa kịp làm.
Thế giới Thánh Linh chắc chắn có một quan hệ nào đó với chúng thần trong thế giới tầng trong, mình phải hiểu rõ chuyện này.
Ngoài ra, thứ đồ mà ba mẹ mình để lại vẫn còn ở trong thế giới Thánh Linh, mình phải tới lấy lại mới được.
Hắn đang nghĩ ngợi thì có một đội cao thủ mặc quần áo khác nhau đi vào bên trong.
"Bẩm các vị đại nhân, chúng ta đã tới đó điều tra, thật sự là chỉ có một thế giới đang đóng kín, tận thế đã biến mất."
Các đại lão đều nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Cái tên thích khách này đã khám phá mưu kế của đám ác quỷ tại thế giới song song, sau đó mượn lực lượng đám ác quỷ phong ấn một quái vật kinh khủng.
Xà Vương Hỗn Loạn - Ouroboros.
"Tội Ngục Long Vương, ngươi có thể nói rõ hơn không, làm cách nào mà ngươi có thể làm được những chuyện này?" Một đại lão che mặt hỏi.
Cố Thanh Sơn hành lễ, mỉm cười: "Chẳng lẽ ngài còn hoài nghi độ chân thật của chuyện này sao?"
"Không, ta đã điều tra rất nhiều lần, chắc là không có vấn đề gì, ta chỉ tò mò là ngươi dùng cách nào mới có thể hoàn thành hành động vĩ đại này." Đại lão nói.
"Xin lỗi, chuyện này có liên quan tới năng lực cá nhân ta, thật sự là không tiện nói." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn lùi về phía sau một bước, bóng người biến mất trong sương mù, rồi sau đó hoàn toàn biến mất.
Hắn rời đi.
"Hừ, thật sự là một thằng nhóc vô lễ." Đại lão kia nói với giọng khó chịu.
Hội trưởng Công hội Thích Khách lại khen ngợi: "Hắn rất lợi hại, cũng rất thông minh và quá cảnh giác, sợ người khác biết được năng lực của mình."
"Ta thật sự muốn biết, đám ác quỷ trong thế giới của chúng ta sau khi biết được chuyện này thì sẽ có phản ứng như thế nào." Một đại lão khác nói.
Mọi người đều yên lặng.
Kể cả mưu đồ của ác quỷ, lực lượng của thế giới Thánh Linh hay là Xà Vương Hỗn Loạn, đó đều là những chuyện rất lớn.
Quạ bỗng nhiên nói: "Hóa ra có thể đi rồi sao?"
Cơ thể hắn ta lóe lên, biến mất trước mặt các đại lão.
Ngự Quyển thấy vậy cũng muốn đi, thế nhưng sau khi bị Viện trưởng Thư Viện Hư Không trừng mắt thì im lặng mà ở lại.
Tháp chủ Tháp Hung Ma bỗng nhiên nói: "Bao lâu rồi chúng ta chưa gặp được một người trẻ tuổi chói sáng như vậy?"
"Ngươi muốn làm gì?" Hội trưởng Công hội Thích Khách hỏi với vẻ cảnh giác.
Tháp chủ Tháp Hung Ma nói: "Ác quỷ thế lớn, chỉ một Công hội Thích Khách nho nhỏ của ngươi chắc chắn không bảo vệ được hắn, hay là đưa hắn tới Tháp Hung Ma đi."
"Vớ vẩn, chỉ cần tính công lao chiến thắng loại tận thế ôn dịch này là đủ tăng hắn lên làm một thích khách cấp bậc Danh Hiệu rồi, hiện tại ta trở về tăng cấp cho hắn." Hội trưởng Công hội Thích Khách nói.
"Hình như cái tên ma quỷ này là thích khách cấp bậc Vô Sách thôi mà, cứ như vậy tăng hắn lên làm Danh Hiệu có phải là quá nhanh hay không?" Một đại lão khác nói với vẻ kinh ngạc.
Hội trưởng Công hội Thích Khách nói với giọng lạnh lùng: "Qua hôm nay, ngươi cảm thấy còn có ai không biết cái biệt hiệu 'Tội Ngục Long Vương' này?"
Đại lão kia lắc đầu nói: "Thực lực hắn quá yếu, những chuyện mà hắn làm được thực ra chỉ là trùng hợp và may mắn mà thôi."
Đám người cùng gật đầu.
"Không, không chỉ là may mắn đâu."
Từ nơi sâu của phủ thành chủ truyền tới một giọng nữ.
Các đại lão cảm thấy rất ngạc nhiên.
Có người dò hỏi: "Ý của ngài là..."
"Cái tên ma quỷ này, khi vừa vào tới thành Hư Không ta đã kiểm tra qua, lúc đó có rút ra một danh hiệu từ trên người hắn..."
"Tội Ngục Long Vương, chính là người thừa kế của Tổ tiên Vạn Rồng." Giọng nữ kia tiếp tục nói.
Đám người rất khiếp sợ.
"Hóa ra là người thừa kế của Long tộc, lại còn là người thừa kế do Tổ tiên Vạn Rồng tự mình chọn nữa, như vậy thì thực lực không còn gì để nghi vấn nữa."
"Đúng vậy, ta còn tưởng bọn ác quỷ chắc chắn sẽ không bỏ qua cho hắn, thế nhưng hiện tại xem ra, đám ác quỷ muốn động vào hắn thì phải suy nghĩ nhiều nhiều nữa đây."
"Đúng, những tồn tại khủng bố của Long tộc thường ngủ say, thế nhưng nếu có người dám động tới truyền nhân do Tổ tiên Vạn Rồng chọn, có khi bọn họ đều sẽ xuất hiện, coi như chỉ vì mặt mũi Long tộc cũng phải ra tay."
Đám người lâm vào trầm tư.
...
Trong căn nhà của Tiểu Điệp.
Cố Thanh Sơn từ trong sương mù trắng đi ra.
Tiểu Điệp đang xào rau, thấy vậy cũng không quay đầu lại mà nói: "Tới rồi sao, ngồi đợi một lát, ta sắp nấu xong rồi."
"Hôm nay để ta làm đi."
Cố Thanh Sơn nói, tìm một cái tạp dề thắt ở bên hông, nhận lấy cái nồi từ trong tay Tiểu Điệp.
Tiểu Điệp thấy vậy thì cũng mặc kệ cho hắn nấu ăn.
Nàng đứng ở một bên rồi nói:
"Ta không ngờ ngươi sẽ nói hết toàn bộ chân tướng."
"Đạo lý đơn giản mà... kẻ làm chuyện xấu là đám ác quỷ, ta chỉ giải quyết tận thế ôn dịch mà thôi, ta sợ cái gì chứ?" Cố Thanh Sơn nói.
"Đám ác quỷ sẽ nghĩ cách cứu vớt thanh danh của chúng, dù sao chuyện đó cũng chỉ xảy ra trong thế giới song song, đối với thế giới chúng ta thì đấy cũng chỉ là một loại khả năng mà thôi." Tiểu Điệp nói.
Cố Thanh Sơn nói: "Ta hiểu, thế nhưng hạt giống nghi ngờ đã gieo xuống, đám ác quỷ chắc chắn không thể làm việc trắng trợn như trước, bởi vì có vô số cường giả dù vô tình hay cố ý đều nhìn chằm chằm bọn chúng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận