Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 3097. “Người vẫn luôn giúp Cố Thanh Sơn cũng là ngươi?”



Không sai.
Bóng đen kia nói bọn chúng đã từng phạm phải một sai lầm như vậy.
Hiện tại xem ra, sai lầm mà đám bóng đen kia phạm phải chính là đón nhận một sứ đồ đầu quân cho chúng nó.
Mà...
Bóng đen chính là hiện thân ý chí của mộ cũ.
Như vậy sứ đồ được chúng nó tiếp nhận cũng sẽ hóa thành...
Thi thể khổng lồ!
“Thì ra thật sự là nó!” Cố Thanh Sơn thốt lên.
“Là ai?” Tạ Đạo Linh hỏi.
Cố Thanh Sơn lập tức nói ra suy nghĩ của mình.
Tạ Đạo Linh lẳng lặng nghi, bỗng nhiên chỉ về phía vực nước tăm tối rồi nói: “Nhìn đi, lúc con hiểu được chuyện này thì bóng tối ở kia lại dâng lên một cảnh tượng quá khứ mới... Thuật pháp lưu ảnh như vậy thật sự hiếm thấy.”
Khi một người hiểu rõ một sự việc thì cảnh tượng kế tiếp mới xuất hiện.
Như vậy là có liên quan đến luật nhân quả.
Chỉ là một đoạn lưu ảnh mà đã liên quan đến luật nhân quả, sứ đồ kỷ nguyên Thủy đúng là tồn tại biết được nhiều tri thức nhất.
Hai người cùng nhau nhìn lại, chỉ thấy bóng tối đang không ngừng sôi trào cuồn cuộn, cuối cùng hiện ra một màn hình.
Nhưng trong màn hình, toàn bộ thế giới đang ngập trong cảnh chiến tranh khói lửa tan hoang đổ nát.
Trên một bờ sông rộng lớn.
Trận chiến đã đi đến giai đoạn thảm thiết nhất.
“Nhìn kìa, đó là con.” Tạ Đạo Linh nói.
“Là con.” Cố Thanh Sơn nói.
Hai người nhìn cảnh tượng chiến đấu và kết cục của nó.
Nữ tướng quân dứt khoát nói: “Cố Thanh Sơn, ngươi là kiếm tiên còn sót lại của Nhân tộc, ta nhớ ngươi biết một bí kiếm thuộc về kiếm tiên, Đồng Quy.”
“Câm miệng!” Một tu sĩ Nhân tộc lòng đầy căm phẫn nói: “Một khi dùng đến Đồng Quy, Cố tiên sinh cũng sẽ mất mạng!”
Đoàn người bắt đầu rối loạn.
Chỉ nghe Cố Thanh Sơn đứng trên đài cao giải thích: “Chỉ dựa vào tính mệnh của ta và ngươi để kích hoạt một kiếm này thì không thể nào chiến thắng vị Ma Thần cuối cùng này được.”
Không khí bi thương dần dần lan tràn khắp quân doanh.
Đúng lúc này, hình ảnh đột nhiên kéo tới gần, tập trung vào một tướng quân mặc chiến giáp màu đen.
Trong khắp quân doanh, hắn ta là tướng quân duy nhất mặc chiến giáp màu đen.
Như thể cảm nhận được ánh mắt của Cố Thanh Sơn và Tạ Đạo Linh, vì tướng quân mặc chiến giáp màu đen này chợt nhìn về phía hai người.
“Đã lâu không gặp, Cố Thanh Sơn, có phải rất kỳ lạ hay không, vì sao ta lại ở đây?” Tướng quân áo giáp đen nói.
“Độc Cô tướng quân...” Cố Thanh Sơn thấp giọng nói.
“Hắn ta là ai vậy?” Tạ Đạo Linh hỏi.
“Một vị tướng đến từ đế quốc Phục Hy, xuất thân từ gia tộc có tiếng về binh khí, luôn dũng mãnh thiện chiến... Không ngờ lại là sứ đồ.” Cố Thanh Sơn nói.
Hai người nhanh chóng trao đổi xong, chợt nghe tướng quân áo giáp đen nói: “Trước khi gia nhập vào đám người trong Hỗn Độn, ta đã dùng đá phân giới... Viên đá kia là thành tựu tối cao của kỷ nguyên Thủy chúng ta, để chế tạo nó, chúng ta đã tiêu hao hết tất cả tiềm lực của kỷ nguyên.”
“Hay là ngươi cảm thấy chúng ta không toàn lực chống lại Tận Thế... Nhưng trong bốn kỷ nguyên, kỷ nguyên Thủy chúng ta không phải cường đại nhất, nhưng chắc chắn chúng ta cơ trí nhất, bởi vì thứ mà chúng ta coi trọng nhất là tri thức và trí tuệ, cho nên chúng ta biết kết cục của việc chống lại Tận Thế... chỉ có diệt vong.”
Tướng quân áo giáp đen lấy ra một viên đá, đưa tới trước mắt Cố Thanh Sơn và Tạ Đạo Linh.
Chính là đá phân giới.
Tướng quân áo giáp đen khoan thai nói: “Một khi đầu quân cho những tồn tại quỷ dị kia, ta sẽ lập tức tà hóa, căn bản không có cơ hội điều tra bí mật của bọn họ... Đá phân giới chính là bảo vật chúng ta dốc hết tâm huyết để tạo ra, tác dụng lớn nhất của nó chính là biến người dùng thành hai phần, như vậy quá trình tà hóa sẽ không thể hoàn thành, nó sẽ bị gián đoạn giữa chừng... Còn một nửa người khác, đã không thuộc về thân phận ban đầu, tà hóa cũng không thể hoàn thành triệt để.”
“Cho nên... Ngươi đã để lại tờ giấy kia cho lão yêu tinh?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Đúng, là ta, ta biết kết cục của ta là gì, cho nên hy vọng tương lai sẽ có người cứu ta.” Tướng quân áo giáp đen nói.
“Người vẫn luôn giúp Cố Thanh Sơn cũng là ngươi?” Tạ Đạo Linh hỏi.
“Giúp hắn chính là giúp bản thân ta, giúp toàn bộ chúng sinh, đương nhiên ta phải giúp hắn.” Tướng quân áo giáp đen nói.
“Như vậy, chuyện gì đã xảy ra sau khi ngươi phân thành hai người?” Tạ Đạo Linh tiếp tục hỏi.
Trên mặt tướng quân áo giáp đen hiện lên vẻ cô đơn, thấp giọng nói: “Một nửa ta quả thực đã bị tà hóa thành một ngôi mộ cũ... Chúng chính là thi thể khổng lồ mà ngươi nhìn thấy, nhưng những tồn tại trong mộ cũ lập tức phát hiện bị mắc bẫy, chúng nó không thể hủy diệt đồng loại cho nên đã giam ta lại, phong ẩn ở vùng đất hoang vu vĩnh hằng.”
“Còn một ta khác vẫn chưa tà hóa thì vẫn luôn ẩn náu suốt vô số năm tháng, nhìn kỷ nguyên Hỏa trôi qua, rồi nhìn kỷ nguyên Phong hủy diệt, thậm chí cả sự ra đời và hưng thịnh của kỷ nguyên Hồng Hoang... Thậm chí thấy ngươi hàng lâm với tư cách Tiên Thiên Thánh Nhân.”
Hắn ta chỉ vào Cố Thanh Sơn.
“Kỷ nguyên Hồng Hoang chính là kỷ nguyên hiện thân của Hỗn Độn, ta phát hiện kết thúc của hết thảy sắp đến, cho nên từ khi núi Bất Chu sụp đổ cho đến khi Hồng Hoang vỡ nát rồi hóa thành Lục Đạo Luân Hồi,ta vẫn luôn ẩn nấp trong đó, lẳng lặng chờ thời cơ, cho đến khi...”
“Ngươi xuất hiện lần nữa.”
Hắn ta nói xong, cất đá phân giới, đi tới đài điểm tướng.
Cố Thanh Sơn và Tạ Đạo Linh theo sát phía sau.
“Chúng ta đã lấy được tờ giấy kia, hiện tại chúng ta tới cứu ngươi.” Cố Thanh Sơn nói.
Vẻ mặt tướng quân áo giáp đen vẫn bình tĩnh, nói mà không hề quay đầu lại: “Mặc dù tà ma không thể giết chết đồng loại, nhưng chúng nó đã ăn mòn Hỗn Độn, thậm chí còn nắm giữ một loại danh sách, cho nên hiện tại chúng nó đang dùng xương cốt máu thịt toàn thân ta để cải tạo thành ghế xương trắng, muốn dùng nó để trấn áp một đoạn sông thời gian một cách triệt để, khiến tất cả dòng chảy thời gian đều bị chúng nó khống chế.”
Hết chương 3097.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 3098
Bạn cần đăng nhập để bình luận