Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1719. Cắt!


Đánh dấu
Cố Thanh Sơn cầm miếng ngọc lên, để nó có thể quay lại mọi thứ xung quanh.
Cuối cùng, hắn mới để nó tại trước mặt của mình, nói với giọng nghiêm túc: "Các vị, ta là Rod, nam tước tại trấn Ramon, quận Lanlu, công quốc Fron."
"Gần đây, trong nghi thức phong hầu của ta, ta có được một món quà từ ác quỷ - đó là mấy loại truyền thừa cung thuật."
"Mỗi quý tộc đều được ác quỷ tặng quà, chẳng lẽ thật sự là do bọn chúng rất nhún nhường hay sao?"
"Ta cảm thấy rất tò mò về điều đó, nên đã tự mình điều tra."
"Vừa rồi ta đã cho mọi người biết sự thật."
"Sau đó... ta sẽ thu thập mẫu thí nghiệm, dùng thực tế để chứng minh điều ta vừa nói."
"Trận chiến sẽ hơi tàn khốc, mọi người cũng không cần nhìn."
Rồi hắn cất miếng ngọc đi, rút Địa kiếm và Lục Giới Thần Sơn kiếm ra, nắm chặt.
"Địa kiếm."
"Hả?"
"Hiện tại, mới là lúc giết người."
Tại nơi cuối cùng của căn cứ, nhóm ác quỷ cảm ứng được nơi này xuất hiện gợn sóng đặc biệt, cho nên vội vàng chạy tới đây.
Cố Thanh Sơn đứng trên đỉnh thềm đá, chỉ kiếm xéo xuống đất.
Trong bóng tối, không khí ngưng tụ lại, rồi giống như gió bão cuốn khắp mọi nơi.
Một luồng sóng được tạo bởi vô số ánh kiếm xuất hiện.
"Đi." Cố Thanh Sơn bình thản nói.
Ầm!
Luồng sóng kiếm này bay ra từ Địa kiếm, như là một thác nước chiếu sáng trời đất, lao tới.
Tất cả mọi vật trên đường đi của nó đều bị phá hủy...
Bí kiếm - Đại Hồng Lưu!
Một ác quỷ xuất hiện, lấy ra một tấm chắn lớn có điêu khắc một mặt quỷ, muốn ngăn cản lại, thế nhưng lại bị ánh kiếm lướt qua, chém thành từng mảnh vụn.
Tên ác quỷ thứ hai nhanh chóng sử dụng thuật pháp, biến thành một con quỷ màu tím xanh, rống một tiếng chấn động đất trời.
Sau đó bị ánh kiếm bao phủ, sau khi ánh kiếm đi qua, không còn sót lại thứ gì.
Ác quỷ thứ ba và thứ tư cùng nhau sử dụng phù chú bùng cháy, tạo thành một cái kính bốc cháy rừng rực, muốn ngăn cản ánh kiếm...
Oanh!
Kính nát - người vong!
Ác quỷ thứ năm, thứ sáu, thứ bảy cùng nhau xuất hiện, tựa lưng vào nhau và hét: "Thiên địa thành quỷ, chỉ ta hóa ma!"
Ánh kiếm lướt tới.
Trong dòng lũ ánh kiếm ấy, ba con quỷ dung hợp lại với nhau, trở thành một quái vật ba đầu sáu tay, dùng sáu tay sử dụng pháp quyết, ba miệng niệm chú, rồi quát lên: "Chân Ma Niệm Thân!"
Vô số quỷ quái từ trên người nó xuất hiện, đều cầm trong tay những vũ khí hình dạng kỳ quái, liên tục chém tới ánh kiếm.
Ánh kiếm dần dần biến mất.
Quái vật ba đầu sáu tay đứng tại giữa đường, vẫn khỏe mạnh không bị thương chút nào.
Nó cũng không vội tấn công, mà là lấy ra một đao, một chùy, một côn, bày ra tư thế nghênh chiến, lúc này mới nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
"Hóa ra là ngài, nam tước Rod, tại sao ngài lại tấn công chúng ta?"
Trên mặt nó xuất hiện vẻ ngỡ ngàng, hỏi.
Cố Thanh Sơn ấm giọng cười nói: "Ta tới thăm các ngươi mà thôi."
Hắn cũng không quay đầu lại mà đấm về phía sau một quyền.
Trong khoảnh khắc đó, sau lưng của hắn xuất hiện một ác quỷ, hai tay cầm hai thanh dao găm, có vẻ như muốn tấn công vậy.
"Ra tay nhanh lên!"
Quái vật ba đầu sáu tay hét.
Thế nhưng tên ác quỷ kia vẫn đứng tại chỗ, giống như chưa tỉnh, ngây ra như phỗng.
Ánh kiếm nặng nề xẹt qua.
Một cái đầu bị chém xuống.
Cố Thanh Sơn dùng một tay cầm cái đầu, một tay cầm kiếm chỉ về phía trước: "Bảo người khác ra tay là rất không thú vị, hay là ngươi tới chiến đi."
Quái vật ba đầu sáu tay đen mặt, nói nhỏ: "Nam tước Rod, là chính ngươi muốn chết đấy nhé."
Sáu cánh tay của nó cùng hợp lại, sử dụng pháp quyết.
Từng tiếng sột soạt liên tiếp xuất hiện trên người của nó, ngay trong lúc đang ngưng tụ thành hình thì...
Xoạt!
Một tiếng động nhỏ vang lên.
Cơ thể tà ác mà khổng lồ kia bỗng nhiên tản đi, biến mất hoàn toàn.
"A... a..."
Quái vật phun máu liên tục, đứng tại chỗ, chậm rãi cúi đầu xuống.
Một thanh kiếm cắm trúng tim của nó, một thanh kiếm khác đâm vào từ phía sau.
Bí kiếm - Yến Quy!
Song kiếm giao nhau, giết chết quái vật.
Một con Mèo quýt rút thanh kiếm ra, lạnh lùng nói: "Meo."
Ánh kiếm lạnh lẽo xuất hiện.
Cơ thể quái vật bị xé rách, bị rất nhiều ánh kiếm nhỏ bé chém thành sương máu, bị gió lớn nổi lên thổi tan.
Mèo quýt thu kiếm lại, hóa thành một cô gái, biến mất trong hư không rồi lại hóa thành kiếm, trở lại trong tay Cố Thanh Sơn.
Chính là Lục Giới Thần Sơn kiếm mà trước đó Cố Thanh Sơn còn cầm trong tay trái!
"Vẫn còn nhiều chiêu thức và thuật pháp mạnh mẽ nữa chưa kịp dùng, thật sự là lãng phí mà." Cố Thanh Sơn lắc đầu nói.
"Khi bọn họ giết người đều không sử dụng đầu óc, nếu so với công tử thì vẫn còn non và xanh lắm." Sơn Nữ nói.
"Ngươi khen hắn làm cái gì..." Địa kiếm lẩm bẩm.
"Ai cần ngươi lo." Sơn Nữ lạnh lùng nói.
Cố Thanh Sơn hơi lóe lên, biến mất tại chỗ.
Hắn xuất hiện tại nơi tận cùng của căn cứ này.
Trong sân trống vắng còn có một ác quỷ đang dán đầy phù chú, lơ lửng giữa trời.
Cố Thanh Sơn thoáng suy nghĩ rồi bảo Sơn Nữ đứng ở bên cạnh, còn mình thì lấy ra một cái cung màu đen, bắn về phía ác quỷ kia.
"Rod! Nam tước Rod! Ngươi vô cớ giết hại người của thế giới Ác Quỷ chúng ta, ta chắc chắn sẽ đi bẩm báo với đại công tước các hạ, thề phải lấy lại công đạo! Nếu không sẽ không bỏ qua!"
Giọng nói của hắn ta có vẻ ngoài mạnh trong yếu.
Cố Thanh Sơn cũng không ngừng tay.
Mũi tên liên tục bắn về phía phù chú, đâm vào trong.
Máu me đầm đìa.
"Ngươi muốn cướp cơ thể của ta, ta giết ngươi là chuyện rất bình thường, bất cứ ai tới đều không thể nói cái gì." Cố Thanh Sơn nói.
Ác quỷ dừng lại, không kêu nữa mà trở nên bình tĩnh như thường: "Hóa ra ngươi đã biết."
Một ngọn lửa nhỏ từ trên người hắn ta bay ra, chỉ trong chớp mắt đã biến mất hoàn toàn.
Cùng lúc đó, bảy tám loại phù lục trên người hắn ta bốc cháy lên, từ trong khói xanh hình thành từng cây trường mâu sắc bén.
"Ta cũng không phải những tên rác rưởi kia." Ác quỷ bình tĩnh nói.
Trường mâu dày đặc như rừng, chỉ trong nháy mắt đã bay tới trước mặt Cố Thanh Sơn, làm cho người ta không thể né tránh được.
Mặc dù Cố Thanh Sơn cố gắng né tránh hết mức có thể, thế nhưng vẫn bị đâm trúng mấy lần, máu tươi phun ra tung tóe.
Ác quỷ tắc lưỡi rồi thở dài: "Rod, ngươi thật sự là thiên tài, vậy mà có thể tìm tới nơi này, còn có thể vượt qua mọi pháp trận cảnh báo của chúng ta, thăm dò kế hoạch của ta. Thế nhưng, thật quá đáng tiếc, sau năm giây nữa nơi này sẽ xuất hiện rất nhiều cường giả lão luyện, mà ngươi cũng sẽ phải chết."
Năm giây sao?
Cố Thanh Sơn bỗng nhiên hét lên: "Cắt!"
"Cái gì? Ngươi vừa nói cái gì?" Ác quỷ hỏi với giọng hoang mang.
Cố Thanh Sơn không để ý tới nó.
Sơn Nữ nghe vậy, lập tức cất miếng ngọc trong tay đi.
Bóng người Cố Thanh Sơn như quỷ mị, liên tục né tránh trong rừng mâu bay tới.
Khác biệt với khi trước là hiện tại những bước di chuyển của hắn rất uyển chuyển và hoàn mỹ.
Dùng cung đập bay một trường mâu, hắn hỏi: "Sơn Nữ, vừa rồi quay được không?"
Sơn Nữ nhìn miếng ngọc trong tay, rồi gật đầu nói lớn: "Đã quay được rồi, chỉ có điều công tử ngài phun máu hơi nhiều rồi đấy, quá lãng phí."
"Không sao, cố gắng cho nó giống thật mà." Cố Thanh Sơn cũng lớn tiếng trả lời.
Vào giây thứ năm...
Trên mặt đất xuất hiện ánh sáng của trận pháp...
Có người chuẩn bị truyền tống tới đây.
Xem ra tiếp viện của ác quỷ sắp tới rồi!
Cố Thanh Sơn hơi động, cất cây cung màu đen đi và đổi thành một cây cung màu xanh thẫm tản ra từng trận uy thế khủng bố.
Hồn khí cấp bậc mộng cảnh - cung Linh Hồn Rơi Xuống!
"Bái bai."
Mũi tên từ trên cung bay ra ngoài, thế nhưng nó lại không bắn tới ác quỷ trên trời, mà là bắn xuống mặt đất.
Xì xì xì xì xì...
Mặt đất bị mũi tên này bắn trúng thì ngay lập tức bị ăn mòn, rất nhanh đã bị lõm một hố lớn.
Đây chính là lực lượng của cung Linh Hồn Rơi xuống: Có thể ăn mòn vạn vật.
Truyền tống cũng bị đứt đọan.
Cố Thanh Sơn nhìn ác quỷ, yên lặng lùi về sau một bước.
Từng tầng sương trắng xuất hiện, bao phủ hắn rồi biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận