Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1685. Giết Và Hỏi (2)


Đánh dấu
"Được." Cố Thanh Sơn trả lời.
Hai người thay đổi vị trí.
Sát ý vô tận từ trên người Quạ xuất hiện.
Anh ta dùng kiếm của mình chỉ vào người chiến sĩ, nói: "Đối mặt ta, chính là đối mặt với tử vong, ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?"
Chiến sĩ không nói thêm câu gì, lao về phía Quạ.
Quạ dùng kiếm vung lên một cách nhẹ nhàng.
Uỳnh!
Trong tiếng nổ vang vọng, cả chiến sĩ cho đến tấm chắn cùng trường mâu của hắn ta đều bị nổ thành một đám cháy mạnh.
"Rác rưởi, dám ăn nói vớ vẩn thì chết sớm như vậy là quá hời rồi." Quạ khinh thường mà hừ lạnh.
Mà ở cạnh đó...
Cố Thanh Sơn đối mặt với pháp sư thì vẫn bình tĩnh, cầm kiếm chậm rãi đi tới gần pháp sư.
"Ngươi là loại tồn tại thế nào?" Hắn vừa đi vừa hỏi.
Ống tay áo pháp sư bay bay, trên hai tay hắn ta chớp lóe lên ánh sáng tím của pháp lực.
"Muốn biết sao? Khi nào chiến thắng ta hẵng hỏi!"
Pháp sư khép hai tay lại, ánh sáng tím hội tụ lại trở thành một chùm sáng rung rung với tần suất rất lớn.
Thuật pháp của hắn ta đã chuẩn bị xong.
Cố Thanh Sơn lắc đầu, nói: "Nếu như các ngươi có điều khó nói gì thì cũng có thể nói ra, chúng ta đâu cần phải cứ chém chém giết giết cơ chứ."
"Đi chết đi!" Pháp sư hét lớn, ném về phía Cố Thanh Sơn chùm sáng màu tím trên tay hắn ta.
Cố Thanh Sơn thở dài, đứng yên không nhúc nhích.
Chùm sáng màu tím phá nát hư không, tạo thành một con đường đen tối khi nó đi qua, chỉ trong khoảnh khắc đã tới trước mặt Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn vẫn không nhúc nhích.
Hắn chỉ là...
Biến mất.
Thần kỹ - Di Hình Hoán Ảnh!
Mà vị trí trước đó hắn đang đứng lại xuất hiện bóng người của pháp sư áo bào đỏ.
Vào lúc này, chùm sáng tím kia đã tới cạnh người, pháp sư áo bào đỏ cũng không còn cơ hội nào có thể tạo ra vòng phòng ngự nữa cả.
Bụp!
Một tiếng nổ trầm vang lên, chùm sáng màu tím nhập vào trong cơ thể của chủ nhân nó, bắt đầu tàn phá cơ thể của hắn ta.
"A a a a a!"
Pháp sư quỳ cả hai gối xuống đất, kêu thảm liên tục.
Bản thân hắn ta đã bị trọng thương rồi.
Cố Thanh Sơn đứng phía xa mà nhìn, khuyên: "Đánh nhau cũng không có ý nghĩa gì cả, hay là chúng ta cùng tâm sự đi?"
Pháp sư vừa thở dốc, vừa chuẩn bị một thuật pháp khác, mà ở xung quanh hắn ta còn có một vòng ánh sáng, dùng để bảo vệ hắn ta.
"Vừa rồi là ta chủ quan, hiện tại ta có vòng phòng ngự huyền bí Tử Diễm bảo vệ, ngươi chết chắc rồi!"
Sắc mặt của pháp sư trở nên rất dữ tợn.
Cố Thanh Sơn nghe xong mà thở dài.
Thật sự là cứng đầu, không khuyên được mà.
Vậy thì cũng đừng trách ta...
Cố Thanh Sơn nhìn về phía hư không rồi nói: "Ngươi đổi chỗ với hắn ta đi."
Trong hư không xuất hiện một tiếng "vù vù", rồi ngay sau đó, pháp sư lại biến mất ở chỗ cũ, xuất hiện trước mặt Cố Thanh Sơn và bị Cố Thanh Sơn bóp cổ.
Mà ở trong vòng ánh sáng kia thì hư không chỉ hơi gợn sóng rồi khôi phục như bình thường.
Ngọc bội Duy Tôn đã mượn dùng thần kỹ Di Hình Hoán Ảnh một lần.
Nó đổi chỗ với pháp sư từ trong vòng ánh sáng ra ngoài!
Cố Thanh Sơn bóp chặt cổ của pháp sư.
"Đừng nhúc nhích, nếu không ngươi sẽ chết chắc."
Bốn thanh kiếm xuất hiện từ trong hư không, hai thanh gác lên cổ pháp sư áo bào đỏ, một thanh chỉ vào tim, thanh còn lại thì chỉ vào phía dưới phần eo.
Cố Thanh Sơn cúi đầu nhìn nơi mà Địa kiếm đang chỉ vào, rồi ngẩng đầu lên mà nói: "Nói cho ta biết những gì ngươi biết về tận thế, ta sẽ thả ngươi đi!"
Toàn thân pháp sư đều run lên.
Đối phương còn không cần ra tay mà đã có thể đánh bại mình.
Năng lực chiến đấu của đối phương thật sự là mạnh mẽ tới mức không thể tưởng tượng được!
Chẳng lẽ...
Trong mắt pháp sư xuất hiện sự sợ hãi.
Cố Thanh Sơn cũng không biết hắn ta đang nghĩ cái gì, thế nhưng cũng phát hiện được tâm trạng hiện tại của hắn ta.
Một ý nghĩ bỗng lóe lên trong đầu Cố Thanh Sơn, rồi hắn dùng giọng điệu ấm áp mà nói: "Ta quản lý người chết và hồi sinh, chỉ cần ngươi nói thân phận của ngươi ra, ta sẽ cứu ngươi thoát khỏi tận thế."
"Ta muốn ngươi phải thề trước." Pháp sư nói nhỏ.
"Được thôi."
Cố Thanh Sơn cảm thấy lần này khá ổn, rồi thề: "Ta thề, chỉ cần..."
Hắn còn chưa nói xong, toàn bộ cơ thể của pháp sư đã dần dần biến thành cát, bị gió thổi bay đi, nhập vào bên trong bão cát.
Sắc mặt pháp sư trở nên hoảng sợ, vội vàng hét: "Cứu... ta..."
Khi hắn ta sắp tan biến, sắc mặt của hắn ta trở nên đờ đẫn, dùng một giọng lạnh lẽo mà nói:
"Chết và sống, chỉ là một biểu tượng chân thực, mà phàm nhân vẫn luôn mắc kẹt tại nơi này."
Sau khi nói xong, pháp sư hoàn toàn biến thành cát, bay trở lại cơn bão cát xung quanh.
Bão cát đầy trời cũng dần dần nhập vào trong hư không, biến mất không còn tăm hơi.
Cố Thanh Sơn giật mình, ngẩn người tại chỗ.
Quạ đứng cách đó không xa, bình tĩnh nhìn cảnh tượng trước mắt.
"A, ngay cả Thượng đế mà cũng không thể xử lý nữa sao?" Quạ lẩm bẩm.
Mặc dù hắn ta nói với giọng cợt nhả, thế nhưng cả Cố Thanh Sơn lẫn Quạ đều không thể cười nổi.
"Vào khoảnh khắc cuối cùng, ta cảm giác được linh hồn trong cơ thể pháp sư kia đã thay đổi." Cố Thanh Sơn nhỏ giọng nói.
"Đúng vậy, ta cũng thấy vậy." Quạ cũng đồng ý với ý kiến này.
"Ngươi đã từng gặp loại tận thế này bao giờ chưa?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Chưa, nói thật thì hiện tại ta cảm thấy hơi lo lắng." Quạ nói.
Pháp sư kia, là một bộ phận của tận thế.
Thế nhưng hắn ta vẫn có tư tưởng và ý chí của riêng mình.
Vào khoảnh khắc cuối cùng, linh hồn của hắn ta đã bị thay thế bởi một tồn tại khác biệt, nói một câu hoàn toàn khác biệt với khi trước.
Thật sự là...
Quá kỳ lạ.
"Đi thôi, nhiệm vụ của chúng ta là tới thành Lam Sơn hỗ trợ chống lại tận thế, chúng ta phải nhanh chóng tới nơi đó, có lẽ sẽ có được càng nhiều thông tin có ích hơn." Quạ nói.
Rồi Quạ lại nhún vai, nói tiếp: "Hoặc là chúng ta cũng không cần phải chiến đấu gì cả, có khi chúng ta tới thành Lam Sơn thì mọi chuyện cũng đã kết thúc rồi ấy chứ."
Cố Thanh Sơn liếc xéo anh ta rồi nói: "Ngươi cũng đừng nói lung tung, vừa rồi miệng quạ đen của ngươi đã phát huy rồi đấy."
Quạ không để ý lắm, nói: "Ta cũng chỉ nói chơi thôi mà."
Khi hai người định bay đi thì thẻ thân phận của mình lại rung rung lần nữa.
Ngay sau đó, có một giọng nói từ trong thẻ truyền ra:
"Xin chú ý."
"Thành Lam Sơn đã bị tận thế phá hủy."
Hai người ngẩn ngơ.
Sắc mặt của Quạ dần dần nghiêm túc lên.
"Thành Lam Sơn có năm đội chuyên trách chiến đấu, trong đó ta còn biết có hai cường giả cấp bậc Danh Hiệu tại đó nữa. Gặp quỷ, chẳng lẽ tất cả bọn họ đều chết rồi sao?" Quạ lẩm bẩm.
Hai người nhìn nhau.
Nếu như không phải vừa rồi bị bão cát cầm chân nơi đây, có lẽ hai người cũng đã đi tới thành Lam Sơn rồi.
Nếu như vậy, kết quả sẽ là như thế nào?
Cố Thanh Sơn nhìn thoáng qua nơi trước kia từng là một thị trấn nhỏ, thì thào: "Loại tận thế khủng bố như vậy, rốt cuộc là thứ gì?"
Thông tin vẫn chưa kết thúc.
Từ trong thẻ thân phận truyền ra một câu nói cuối cùng:
"Căn cứ từ thuật pháp mà dự đoán thì thành Lam Sơn vẫn có thể có người còn sống, xin hãy tới đó xác nhận lại một lần."
"Nhiệm vụ còn đang trong quá trình sắp xếp, xin hãy chú ý tới những thông báo mới nhất."
Tới lúc này, thẻ thân phận mới khôi phục lại như cũ.
"Còn người may mắn sống sót." Cố Thanh Sơn nói lại.
"Đi, đi tới điều tra xem, nếu may mắn thì sẽ có được tình báo mới." Quạ nói luôn.
"Được." Cố Thanh Sơn cũng đồng ý.
Hai người bay lên trời, rồi bay về phía thành Lam Sơn.
Bởi vì vừa nãy bị tận thế cầm chân, cho nên không kịp tới hỗ trợ thành Lam Sơn ngăn cản tận thế, lần này thì cả hai người đều dùng toàn lực mà bay đi, dùng tốc độ nhanh nhất tới nơi.
Mấy chục giây sau...
Bọn họ từ trên không hạ xuống đất, đứng trước một tòa thành phố đang cháy hừng hực.
"Thế lửa rất lớn." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn thả thần niệm ra, quét toàn bộ thành phố, mà tâm trạng cũng dần dần nặng nề hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận