Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1613. Mưu Tính


Đánh dấu
Thế nhưng con quái vật này rõ ràng đã có âm mưu của riêng mình, cho nên nó mới giả vờ là không hiểu.
Trước đó nó lại đưa cho mình một miếng vảy, thế thì chắc là...
Cố Thanh Sơn truyền âm cho Sơn Hải Tê Hà:
"Nói cho ta biết, người của Ác Quỷ đạo cùng với những kẻ bị hoán đổi với tồn tại đi ra khỏi mộ kia, tất cả có bao nhiêu người?"
"Mười bốn người thưa đại nhân, sao vậy?" Sơn Hải Tê Hà nói.
"Không có gì."
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một lát rồi cũng hiểu được.
Đúng vậy, có lẽ tin tức chính là do tên quái vật này cố ý truyền ra.
Nó chắc chắn không nói rõ thời gian sử dụng của miếng vảy kia ra, mà những người kia sau khi sử dụng thử miếng vảy thì đều xác nhận nó thật sự có thể giúp tránh thoát tận thế.
Với lại, theo dự đoán của bọn chúng thì con đường mà cái xác Ác quỷ đi qua, chính là một con đường an toàn.
Đường vào đã có.
Vảy của người cá có thể để cho linh hồn của mình tránh thoát những tận thế đã từng phong ấn linh hồn mình cũng có.
Đây chính là cơ hội trời cho!
Những người kia đương nhiên sẽ nghĩ mọi cách để nhanh chóng đi vào trong mộ, mong muốn có được thần khí trong mộ.
Người của Ác Quỷ đạo, cộng với những quái vật đã hoán đổi kia tổng cộng có mười bốn người, mà số vảy đứa bé kia cất giấu vừa vặn mười lăm chiếc.
Mỗi người đúng là có thể được một chiếc vảy.
Hiện tại, bọn họ đều tiến vào trong mộ.
Nói cách khác, ngay cả vấn đề về nhân số, bọn họ cũng không cần phải suy nghĩ xem có ai phải ở ngoài hay không.
Điều này đã chứng minh, bọn chúng không biết được vảy của người cá tại sông Kiếp Nạn chỉ có thể dùng một ngày.
Sau một ngày, tận thế sẽ phát hiện ra bọn chúng.
Thế nhưng trong này có tận sáu khu mộ, năm giả một thật, trong sông mộ lại có vô số tận thế và quái vật. Chỉ với một ngày thì ai có thể tìm được ngôi mộ chân chính cơ chứ?
Cứ xem như là tìm được thì sự nguy hiểm trong mộ cũng không phải là ai cũng có thể vượt qua trong thời gian ngắn.
Bọn chúng chết chắc rồi!
Cố Thanh Sơn im lặng liếc nhìn đứa bé bên cạnh.
Lão quái vật trong cơ thể đứa bé này, không cần dùng vũ khí vẫn có thể đẩy kẻ địch vào con đường chết, mưu tính thật sự là cao siêu!
Sau khi Cố Thanh Sơn nghĩ ra hết thảy thì vẫn bình tĩnh như thường, không nói một lời nào cả.
Dù sao, đứa bé này cũng cho mình một chiếc vảy.
Mình cũng là mục tiêu của cái tên này!
Đứa bé nghe được câu trả lời của Cố Thanh Sơn thì gật đầu, nói: "Xem ra bọn chúng đã từ bỏ cái xác Ác quỷ này, lợi dụng những kẻ đã được sắp đặt sẵn bên cạnh ta để cướp lấy những chiếc vảy kia, rồi đi vào trong mộ tìm bảo vật."
"Đều tại ngươi, tình hình hiện tại càng khó khăn cho chúng ta hơn!" Cố Thanh Sơn oán giận nói.
Đứa bé kia thì lại hào phóng nhận sai: "Việc này thật sự là trách ta, thế nhưng chuyện đã xảy ra rồi, chúng ta còn phải nghĩ cách xem xem tiếp theo nên làm thế nào."
Cố Thanh Sơn hừ lạnh, không nói thêm gì.
Thấy hai đại lão không hòa thuận, mấy người đi sau đều yên lặng không dám nói.
Trên con sông dung nham này, hoàn toàn yên lặng.
Chỉ có cái xác Ác quỷ kia chầm chậm tới gần.
Trong sông mộ, bất cứ thứ gì có ý thức thì đều không phải thứ tầm thường.
Cái xác Ác quỷ của kỷ nguyên trước có thể trôi nổi trong sông dung nham này mà lại vẫn luôn bình yên.
Cố Thanh Sơn nhìn cái xác kia, nghĩ thầm cái tên này vẫn còn sống.
Nó muốn làm cái gì?
Thật sự làm cho người ta đau đầu mà.
Tình hình lúc này quá phức tạp, tình báo mà hắn có được quá ít, mà mỗi một quái vật đều mạnh đến nỗi không hợp thói thường.
Muốn phá cục gì đó thì chỉ là nằm mơ, có thể sống sót đã rất may mắn rồi, thế nhưng là...
Trong ngôi mộ này, còn có một thanh kiếm.
Một thanh kiếm của Lục Đạo Luân Hồi.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một hồi lâu mới thở dài, nói: "Nếu bọn chúng đã đi vào trong rồi thì chúng ta cũng phải mau mau đuổi theo, nếu như để bọn chúng có được thanh Thần khí Định Giới Lục Đạo kia thì chúng ta chắc chắn phải gặp phiền phức cực lớn."
Đứa bé kia còn hỏi: "Vậy cái xác Ác quỷ này..."
Cố Thanh Sơn nhìn về phía cái xác.
Hắn đang tính toán thời gian.
Hiện tại là ban đêm, thần thông Tu Di có thể sử dụng.
Nếu như thật sự không ổn...
Mình còn có một trăm triệu hồn lực nữa.
Mà quỹ đen của Giao diện Chiến Thần cũng không ít.
Có một vài việc, nếu như lúc đó sợ thì sẽ không còn cơ hội làm lại nữa.
Cố Thanh Sơn đã quyết định xong, liền cao giọng nói: "Chúng ta sẽ nhờ vào nó để đi vào trong mộ, cứ vào đã rồi tính tiếp."
Đứa bé suy nghĩ một lát rồi nói: "Thôi được, cũng chỉ có thể làm vậy."
Thật sự không ngờ cái tên Tế Ti này lại nói ra ý hợp với lòng mình như vậy, đỡ phải mất công đi phí lời khuyên nhủ.
"Chúng ta đi thôi!"
Đám người bay lên rồi rơi xuống lưng của Ác quỷ.
Dung nham chảy chầm chậm.
Ác quỷ trôi theo dòng chảy của dung nham một lúc lâu, sau đó đi vào trong mạch nước ngầm thật sâu.
"Ngôi mộ nằm ở cuối con sông này, từ giờ trở đi, tất cả mọi người đều phải chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu." Đứa bé nói.
Tất cả mọi người đều tập trung tinh thần.
Cố Thanh Sơn cũng thả thần niệm của mình ra, chú ý tới mọi thứ xung quanh.
Hắn lấy ra ngọc bài Cửu U Âm Chú rồi cầm trong tay, truyền âm: "Hai vị, hiện tại tôi đang đứng trên lưng Ác quỷ, cùng với một đám quái vật đi vào trong mộ."
Sau khi hắn nói xong thì lại kể về vấn đề quái vật lợi dụng truyền thừa để cướp đoạt cơ thể người, cuối cùng mới sử dụng hồn lực để kích hoạt.
Ngọc bài vừa được truyền hồn lực vào liền biến mất không thấy đâu nữa.
Một lát sau...
Nó lại xuất hiện trên tay Cố Thanh Sơn.
Hắn dùng thần niệm quét qua, liền nghe được giọng nói của "chính mình" vang lên trong đầu:
"Chuyện truyền thừa thì chúng ta đã biết từ sớm, trước đây không lâu chúng ta đã mở ra một ngôi mộ nát, từ đó cứu được một tên có linh hồn loài người nhưng cơ thể lại là quái vật. Đáng tiếc là linh hồn của hắn không chịu đựng được sự tàn phá của tận thế nên cũng đã biến mất rất nhanh."
Rồi lại có một tiếng nói khác:
"Hãy cẩn thận, vừa rồi chúng ta thấy được một loại tận thế xuất hiện trên sông, mà loại tận thế này chúng ta chưa gặp bao giờ. Nó trôi đi thuận theo hướng của cái xác Ác quỷ đó, có lẽ không lâu sau ngươi sẽ gặp được nó."
Cố Thanh Sơn yên lặng một giây.
"Mình” kia đã nói rằng, một tận thế chưa biết đang tới nơi đây.
Điều này đã chứng minh bọn họ cũng không biết rõ ràng đó là cái gì, chỉ ở bên bờ nhìn thoáng qua nó mà thôi.
Nếu như chỉ là tận thế bình thường, thì vẫn còn hi vọng vượt qua.
Thế nhưng nếu nó là tận thế chân thực ở bên ngoài cánh cửa thế giới, cùng loại với cái đầu lâu lúc trước thì tất cả đều xong đời.
Tóm lại...
Không thể lấy tính mạng mình ra đánh cược được.
"Ngươi có theo dõi những người kia hay không?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Cậu bé nói với giọng nuối tiếc: "Bọn chúng rất cảnh giác, không cho ta cơ hội sử dụng thuật pháp theo dõi."
Dù sao kết quả của những người kia là chết chắc rồi, đương nhiên hắn ta sẽ không tốn sức dùng pháp thuật theo dõi chúng làm gì.
Cố Thanh Sơn cũng đoán được là vậy, lời đáp trả tiếp theo cũng đã đợi sẵn để nói ra.
"Nếu như đã không tìm được bọn chúng, mà trong mộ lại rộng lớn bao la, hay là chúng ta tách ra hành động, nếu có tin tức mới thì thông báo cho nhau biết."
Vừa dứt lời, đứa bé kia còn đang suy nghĩ xem có nên đồng ý hay không thì trên Giao diện Chiến Thần xuất hiện từng hàng chữ nhỏ:
[Xin chú ý!]
[Xin chú ý!]
[Mảnh vỡ ảo giác tận thế đang xâm nhập vào vị trí không gian của ngài.]
[Tận thế này có cách phát động bằng cảm giác, nói cách khác, bất cứ ai cảm nhận được nó tồn tại thì người đó sẽ bị kéo vào trong đó.]
[Điều đáng mừng đó chính là, nó cũng không phải tận thế chân thực ở bên ngoài cánh cửa, nó chỉ là một mảnh vỡ ảo giác của tận thế chân thực mà thôi.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận