Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2399. Rời khỏi tranh hùng! (1)


Đánh dấu
Nhóm dịch. Thiên Tuyết
—— Vì sao hỗn độn sẽ cho mình một sự cường hóa như thế chứ?
Chẳng lẽ giống như lới mà danh sách đã nói, cách đáp trả của hỗn độn là hoàn toàn không thể nào đoán trước hay sao?
Sở dĩ âm thầm tiến hành mọi chuyện, chỉ vì một loại cảm ứng khó hiểu.
Luôn cảm thấy có cái gì không thích hợp lắm.
Làm sao lại ——
Giống như dễ dàng giết chết Ác Quỷ Đạo chủ thế này?
Chỉ là vì mình là Long tộc sao?
Sau cái chết của Ác Quỷ Đạo chủ, quang ảnh bốn phía dần dần tán đi, toàn bộ thế giới sương mù cũng theo đó mà sụp đổ.
Mộ huyệt hoang vu, dòng sông im ắng, rừng cây thảm đạm ——
Hết thảy khôi phục bình thường, cảnh tượng đại mộ hiện ra một lần nữa.
Cố Thanh Sơn bỗng nhiên giơ kiếm.
Hắn lộ ra nét mặt hết sức tập trung, trầm giọng nói: "Đã tới rồi, sao không đi ra?"
Trong rừng cây xa xa, một giọng nói vang lên:
"Cố Thanh Sơn, thời khắc cuối cùng của ngươi đã đến."
Một giọng nói khác vang lên theo: "Đúng thế, thì ra bọn ta đều bị ngươi lừa, ngươi căn bản không biết bí mật kia."
Hai bóng người bay vút ra tới.
Một cao một thấp.
Chính là hai tên sứ giả danh sách gặp qua trước đó.
Cố Thanh Sơn cười nói: "Xem ra các ngươi không thật sự thử một chút, chắc sẽ không hết hy vọng rồi đúng không."
Hắn nắm chặt Trường Kiếm.
Bỗng nhiên, lại một giọng nói khác vang lên: "Đương nhiên không cam tâm, bọn ta đều là nhân vật dẫn đầu các danh sách, là người lãnh tụ thống lĩnh vô số danh sách, lại bị ngươi lừa gạt một lần."
Cách phía sau Cố Thanh Sơn không xa, lại một tên sứ giả danh sách xuất hiện.
"Đúng vậy, chỉ có giết ngươi, nghiền xương ngươi thành tro mới có thể rửa sạch sự trêu đùa của ngươi đối với chúng ta."
Lân cận hắn ta lại xuất hiện một tên sứ giả danh sách khác nữa.
Càng nhiều sứ giả danh sách xuất hiện.
Gần như tất cả các sứ giả cùng tụ tập lại một chỗ để vây quanh Cố Thanh Sơn ở giữa.
Mỗi một người trong bọn chúng đều có được thực lực đồng cấp với chủ tạo vật.
Sức mạnh như vậy đã không phải ai cũng có khả năng ứng phó được.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ, sau đó thu Trường Kiếm lại bên người, hiếu kỳ hỏi: "Tại sao các ngưoi biết ta nói dối thế?"
Một tên sứ giả danh sách đáp: "Chúng ta dò xét chân tướng, ngươi cũng không nắm giữ quyền hạn của bí mật kia—— nếu như ngươi biết nó, ngươi sớm đã bị diệt trừ."
"Giao thanh kiếm trong tay ngươi ra, đây là nhiệm vụ của bọn ta, để báo đáp, ta sẽ giảm đi chút tra tấn cho ngươi." Một tên sứ giả danh sách khác nói.
Cố Thanh Sơn nhìn về phía Trường Kiếm trong tay.
Trường Kiếm phát ra một tiếng reo kiên quyết.
Cố Thanh Sơn lắc đầu nói: "Thật xin lỗi, xem ra nó không bằng lòng."
Một tên sứ giả danh sách thở dài, nói: "Đối với chúng sinh mà nói, tất cả cực khổ đều là tự bọn chúng tìm đến."
Gã ta giơ tay lên ——
Chớp mắt tiếp theo, trên người Cố Thanh Sơn nổ tung ra một làn sương máu.
Cả người hắn bị đánh bay ra ngoài, đâm vào trên vách tường trong suốt, nổ tung ra khiến cho máu bắn tung toé nhìn thấy mà giật mình.
Đám sứ giả danh sách đều không động đậy.
Một tên sứ giả nói: "Nhìn xem, ngươi sẽ bị tra tấn đến mức không thể chịu đựng được nữa, cuối cùng ngay cả linh hồn cũng theo đó mà sụp đổ."
Cố Thanh Sơn nắm chặt thanh kiếm trong tay, sương trắng trên người vừa hiện lên thì đã biến mất.
Không gian bị phong tỏa.
"Ha ha, xem ra hôm nay thật sự không đi được rồi." Hắn thấp giọng nói.
Oanh!
Lại một tiếng động điếc tai nhức óc vang lên.
Cố Thanh Sơn bị đánh bay ra ngoài lần nữa, đâm vào một vách chắn trong suốt khác.
Hắn máu me khắp người, nhưng vẫn nắm chặt kiếm.
Còn có biện pháp nào nữa?
Hắn nhanh chóng suy nghĩ.
Chớp mắt tiếp theo, hắn lại bị đánh bay ra ngoài.
Trong khoảng thời gian sau đó, hắn bị không ngừng đánh bay, cả người dần dần như bị ngâm ướt trong vũng máu.
Rốt cuộc, một tên danh sách sứ giả khẽ gật đầu nói: "Cũng coi như một thằng đàn ông —— giao thanh kiếm trong tay ngươi ra đi, để nó nếm lại nỗi khổ bị phản bội, hiểu được nó nên thừa nhận mọi chuyện một lần nữa, nếu ngươi đồng ý, ta sẽ làm chủ để ngươi chết nhẹ nhõm chút."
Cố Thanh Sơn nghe ra được một vài ngụ ý.
Hắn lau máu trên khuôn mặt, bật cười nói: "Chắc các ngươi đã lầm rồi, nó không phải kiếm của ta, ta cùng nó vốn không quen biết, chưa thể nói là phản bội được."
"Vậy vì sao ngươi không muốn giao nó ra?" Sứ giả danh sách ngạc nhiên nói.
"Bởi vì nó không muốn như thế." Cố Thanh Sơn nhàn nhạt nói.
Đám người im lặng.
Bỗng nhiên ——
Từng hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi thật nhanh hiện lên trước mắt Cố Thanh Sơn:
[Chú ý, Lục Đạo Định Giới Thần Kiếm đã đưa ra lựa chọn.]
[Nó khôi phục thân phận kiếm của hư không.]
[Nó đang nói thần thông của mình cho ngươi biết.]
[Nó đã nhận ngươi làm chủ nhân!]
Cố Thanh Sơn bị đánh bay lần nữa.
Máu tươi chảy đầy chốn hoang vu, nhuộm đỏ cả dòng sông im ắng.
Toàn thân hắn gần như tan ra thành từng mảnh, lung la lung lay mới miễn cưỡng đứng lên.
Tên sứ giả danh sách ra tay, nói: "Các ngươi lại bị hắn lừa, trước đó chuôi kiếm này che đậy hết thảy hành tung vì hắn, hiện tại hắn lại không giao kiếm này ra —— đây rõ ràng chính là quan hệ giữa Kiếm chủ và kiếm."
"Cũng đúng, là ta sơ sót điểm này." Một tên sứ giả khác nói.
Hắn giơ tay lên, chuẩn bị công kích Cố Thanh Sơn lần nữa.
Bỗng nhiên, hư không khẽ động. .
Một giọng nữ tức giận vang lên trong hư vô:
"Ai dám động đến đồ nhi của ta!"
Một thiếu nữ mỹ lệ bỗng nhiên xuất hiện.
Nàng đưa một tay đè lại Cố Thanh Sơn, một tay ấn ra một quyết.
Chỉ một thoáng, quang ảnh bốn phía trùng điệp, cứ như có cái gì sắp sửa xảy ra.
"Muốn chạy à?" Tên sứ giả cao to quát lên một tiếng lớn.
Trên tay hắn huyễn hóa ra ánh sao không ngừng xoay tròn, một quyền đánh về phía thiếu nữ.
Thiếu nữ nhìn hắn ta một cái.
Tất cả ngôi sao bay ngược trở về, hung hăng đánh vào trên người tên sứ giả cao lớn kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận