Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2779. Thiên Đế đời trước



Dao găm dài ra rất nhanh, biến thành một thanh kiếm.
Trái tim Cố Thanh Sơn nhảy lên, thế nhưng sắc mặt lại không thay đổi: "Ta không thích dùng kiếm."
Cả đời mình đều dùng kiếm, nếu như trong tay có kiếm, rất nhiều thứ sẽ xuất hiện trong những lúc lơ đãng.
Hơn nữa, hiện tại mình còn đang sáng tạo ra một đạo lộ cho kiếm tu, nếu như trong tay có kiếm, chưa biết chừng sẽ xuất hiện những tình huống khó mà tưởng tượng ra được.
Không thể để Ma Hoàng biến thành kiếm được!
"Tại sao? Người dùng kiếm thường có tâm trí linh động quỷ dị, hay thay đổi, ta cảm thấy nó rất thích hợp với ngươi." Ý chí Ma Hoàng hỏi.
"Không đủ hung ác, ta muốn khi chiến đấu mình càng dũng cảm quyết liệt càng tốt." Cố Thanh Sơn nói.
"Được rồi."
Thanh kiếm hơi thay đổi chút, biến thành một thanh đao cực kỳ sắc bén.
Đao.
Mình hơi hiểu chút, thế nhưng cũng không xuất sắc.
Cố Thanh Sơn gật đầu, nói: "Được rồi, cứ như vậy đi, ngươi có thể dạy ta loại đao thuật nào?"
"Không, không phải dạy ngươi, mà là vào thời điểm thích hợp sẽ chiến đấu thay ngươi... tới lúc đó ngươi sẽ biết." Ý chí Ma Hoàng nói với vẻ thần bí.
Trước mắt Cố Thanh Sơn xuất hiện từng hàng chữ màu đỏ máu:
"Chú ý."
"Khi ngài sử dụng vũ khí Ma Hoàng, nó sẽ tự động phóng ra những kỹ năng có uy lực cực lớn."
Hóa ra là vậy.
Sắc mặt Cố Thanh Sơn không thay đổi, nói với Ý chí Ma Hoàng: "Được rồi, tóm lại về sau cả hai chúng ta đều cần chú ý hơn, con đường bằng đá trước mắt này cũng không bình thường."
"Đúng vậy, ta cũng vừa mới thức tỉnh không lâu... Lực lượng cũng không tính là mạnh, cho nên mới có thể lựa chọn một chủ ký sinh có tính cách cẩn thận lại xảo quyệt như ngươi vậy..." Ý chí Ma Hoàng nói.
"Không biết tới khi nào Long Thần mới đi ra."
Cố Thanh Sơn đứng tại chỗ chờ đợi.
Hư không bỗng xuất hiện gợn sóng.
Long Thần lảo đảo xuất hiện trong con đường đá nhỏ, liếc mắt qua đã thấy Cố Thanh Sơn, trên mặt hắn ta bỗng xuất hiện vẻ kinh ngạc.
Ngay lập tức, Cố Thanh Sơn nói: "Thật sự không thể tưởng tượng được Long Thần lại có cách, lừa gạt loại linh trận kia."
Long Thần bỗng bỏ đi ý nghĩ hỏi thăm Cố Thanh Sơn, nói với vẻ ậm ừ: "Đúng là không dễ dàng."
Hắn ta cũng không muốn nói sâu thêm về vấn đề này, mà nói chuyện khác: "Đi thôi, chúng ta phải tăng thêm tốc độ, cố gắng đuổi kịp Thiên Đế đời trước."
Cố Thanh Sơn cũng ngầm hiểu, không nói tới đề tài khi trước nữa mà nói: "Đúng vậy, chúng ta đi thôi."
Loại tồn tại như Long Thần, đương nhiên không muốn để cho Ma Hoàng biết được thực lực lẫn thủ đoạn của bản thân.
Khi mình hỏi thăm trước, vì ẩn giấu điều này nên Long Thần sẽ không nói chuyện vừa xảy ra.
Long Thần không muốn nói, cho nên Ý chí Ma Hoàng sẽ không biết được những chuyện vừa xảy ra, cũng không thể biết được loại trình độ tấn công mà Cố Thanh Sơn gặp phải khi ở trong linh trận.
Bóng người của cả hai hơi động, bắt đầu dọc theo con đường đá mà phi nhanh về phía trước.
Khoảng vài chục giây sau...
Con đường nhỏ xuất hiện từng luồng sương mù dày đặc.
Những luồng sương mù này liên tục cuộn trào, hội tụ, hóa thành cảnh tượng trên khắp thế giới.
Vào lúc này, Cố Thanh Sơn và Long Thần cũng có kinh nghiệm hơn, đứng lại tại chỗ, yên lặng chờ đợi thế giới tiếp tục hoàn thiện.
"Đáng lẽ ra chúng ta vẫn luôn dùng toàn lực bay tới, tại sao vẫn không đuổi kịp Thiên Đế đời trước?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Long Thần nói: "Có lẽ chúng ta đã sắp đuổi kịp hắn ta rồi."
Thế giới dần dần hiện ra.
Cả hai người đều nhìn thấy một bóng người.
Thiên Đế đời trước!
Bóng người của hắn ta bay vọt lên trên trời, xung quanh là hàng vạn luồng sáng, phá vỡ hư không, bay tới thế giới bên ngoài.
Trong nháy mắt, hắn ta đã biến mất không thấy đâu nữa.
"Hắn ta vừa đi." Cố Thanh Sơn trầm giọng nói.
"Chúng ta phải dùng tốc độ nhanh nhất vượt qua thế giới này." Long Thần nói.
Cả hai người vội vàng nhìn xung quanh, chỉ thấy bản thân đáng đứng bên ngoài một thành phố khổng lồ.
Trên mặt tường thành khổng lồ khắc ra từng đường phù văn tối nghĩa, bọn chúng liên kết với nhau thành trận, tản ra từng luồng tiên quang.
Một đội người tu hành bay tới trước mặt hai người, người cầm đầu quát hỏi: "Kẻ nào định vượt quan?"
Cố Thanh Sơn và Long Thần nhìn nhau.
"Tại hạ là Lê Cửu."
"Dư Bạch."
Người kia nghe vậy thì gật đầu, nói: "Hai người các ngươi, một là đao khách, kẻ còn lại là thuật tu, đúng hay không?"
"Đúng."
"Tốt, đao khách cầm tấm bùa này, thuật tu cầm một tấm bùa khác."
Hai tấm bùa bay bay tới trong tay của cả hai người.
"Đi đi!" Người tu hành kia quát.
Hai tấm bùa tản ra từng luồng sáng, bọc lấy hai người bắn thẳng lên, bay về phía trong thành phố.
Giữa không trung, Long Thần liếc nhìn Cố Thanh Sơn, truyền âm: "Trong chúng ta ai ra ngoài trước, người đó sẽ phải đuổi theo Thiên Đế đời trước, phải ngăn cản hắn ta lại."
"Ta sẽ cố gắng ra sớm nhất có thể." Cố Thanh Sơn nói.
"Người ra sau cũng phải đuổi theo ngay lập tức, cả hai sẽ liên thủ giết chết hắn ta." Long Thần nói.
"Được."
Hai luồng sáng tách nhau ra, rơi vào hai vị trí khác biệt.
...
Cố Thanh Sơn rơi vào trong thành phố.
Hắn quan sát cảnh tượng xung quanh, thì thấy trên đường phố không có kẻ nào cả, chỉ có một mình hắn đang đứng chính giữa đường đi.
Một tấm bùa từ xa bay tới, một giọng nói từ trong đó truyền ra:
"Thử thách phi thăng, trận đầu tiên bắt đầu."
"Thử thách lần này sẽ kiểm tra chiến giáp của ngươi có thể chịu đựng sự tàn phá của chiến tranh hay không."
Cố Thanh Sơn hơi giật mình.
Vù...
Bên tai truyền tới tiếng động của Ý chí Ma Hoàng, có vẻ như nó vừa thở phào nhẹ nhõm.
Nó lầm bầm: "Trở thành một chiến giáp là một chuyện quá nguy hiểm... Sau này ta phải chú ý đề phòng chuyện này mới được..."
Cố Thanh Sơn nhìn về phía tấm bùa, nói: "Xin lỗi, ta không có chiến giáp."
Tấm bùa kia hơi cứng lại, nói với giọng ngạc nhiên: "Không đúng, khi trước ngươi có mặc chiến giáp mà."
"Đúng, thế nhưng chiến giáp của ta đã bị đánh nát rồi." Cố Thanh Sơn nói.
"Vậy ngươi còn có cái gì?" Tấm bùa hỏi.
Theo bản năng, Cố Thanh Sơn nhấc thanh trường đao trong tay lên.
Không khí bỗng nhiên trở nên yên tĩnh.
Trường đao: "..."
Cố Thanh Sơn: "..."
Tấm bùa tiếp tục nói:
"Trận thử thách phi thăng đầu tiên, bắt đầu."
"Lần thử thách này để kiểm tra xem vũ khí của ngươi có thể chịu đựng sự tàn phá của chiến tranh hay không."
Hết chương 2779.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2780
Bạn cần đăng nhập để bình luận